Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 1560: Dữ dội thổ dân bộ lạc

Toàn thân đẫm mồ hôi, Melody lồm cồm bò dậy, trông có vẻ như bị suy nhược. Vừa rồi, một câu nói nào đó của Melody đã phạm phải điều cấm kỵ, nàng gặp phải tình huống tương tự như Isa, một cỗ năng lượng không rõ tràn vào cơ thể, định biến nàng thành tro bụi.
Tô Hiểu dùng năng lượng thanh cương ảnh xua tan cỗ năng lượng quỷ dị kia. Hắn đang chờ, chờ đợi cỗ năng lượng kia lần nữa giáng xuống. Nếu thật sự có ai đó đang thao túng năng lượng này, chắc chắn sẽ tấn công Melody lần nữa.
Nhưng đợi hơn mười phút, Melody vẫn không có gì khác thường.
"Cởi quần áo."
"Hả?"
Melody kinh ngạc nhìn Tô Hiểu, hai tay ôm ngực, vội vàng nói:
"Dù ngươi vừa cứu ta một mạng, cũng đừng hòng. ơ hay, cứu mạng với!"
Một phút sau, Melody nằm sấp trên nệm xe, trần truồng, mắt rưng rưng. Tô Hiểu ngồi trên lưng nàng, lam quang trong tay chớp động.
"Xong chưa, đau chết đi được."
Melody để trần lưng, lộ vẻ thống khổ.
"Im miệng."
Đầu ngón tay Tô Hiểu ngưng tụ năng lượng thanh cương ảnh thành hình mũi nhọn. Sau một hồi kiểm tra, hắn phát hiện trên lưng Melody có một dấu hiệu hình tròn màu tro. Dấu hiệu này là hình một con rắn ngậm đuôi, thậm chí có thể thấy rõ vảy trên mình rắn.
Melody đã lộ hàng trước mặt Tô Hiểu một lần rồi, lần trước Tô Hiểu không thấy dấu hiệu này, bản thân Melody cũng không biết sau lưng mình có dấu hiệu này. Bởi vậy có thể suy đoán, dấu hiệu này xuất hiện sau khi Melody phạm phải 'cấm kỵ'.
Dấu hiệu này Tô Hiểu đã thấy bốn lần. Lần đầu tiên là trên người Asea, một phù thủy tự sờ, bên đùi nàng ta có một dấu hiệu như vậy, nhưng nó màu đen, không phải màu xám.
Lần thứ hai thấy là khi chiến đấu với Isa, Isa cụ hiện hóa thân viêm ma, trên trán hóa thân có dấu hiệu rắn ngậm đuôi.
Lần thứ ba là trên người phù thủy giai đoạn bốn Mira, nàng ta tấn thăng giai đoạn năm trong vài giây, định chuyển hóa hóa thân thành một cây trường thương. Ở vị trí chuôi thương có đồ án tương tự, chỉ là quá mơ hồ.
Lần thứ tư chính là trên người Melody. Lần này đồ án rõ ràng nhất, giúp Tô Hiểu xác định đây là hình rắn ngậm đuôi.
Rắn ngậm đuôi, còn được gọi là tự thân thôn phệ, bất tử thân. Trong luyện kim học, nó tượng trưng cho sự vô cùng lớn, tuần hoàn vô hạn. Phần lớn trận đồ tự tuần hoàn đều được sáng tạo dựa trên cảm hứng từ rắn ngậm đuôi.
"Ta chịu hết nổi rồi, đau chết bà già này!"
Melody hét lớn một tiếng. Tô Hiểu liền giáng một chưởng thủ đao vào gáy nàng. Tiếp tục dùng năng lượng thanh cương ảnh bóc đồ án rắn ngậm đuôi ra. Không lâu sau, Melody lại bị đau nhức làm tỉnh giấc.
"Ô ! Tôi đúng là xui xẻo mà. Tôi trả lại tiền cho ngươi, coi như chúng ta chưa từng gặp nhau. Ngươi là người tốt, nên nhanh chóng xuống khỏi lưng ta đi. Mông của ta bị ngươi ngồi tê hết cả rồi. Là một thân sĩ, sao ngươi có thể ngồi trên lưng một nữ sĩ, huống hồ nàng vẫn là một bạch phù thủy thiện lương."
Melody đã đau đến mức suy nghĩ rối loạn. Lúc này, Tô Hiểu đã bóc thành công đồ án rắn ngậm đuôi ra.
"Im miệng."
"Được rồi."
Melody quả nhiên im miệng. Tô Hiểu nhìn đồ án rắn ngậm đuôi từ từ tan biến trên đầu ngón tay. Nếu chỉ một hai phù thủy có đồ án này thì có thể là trùng hợp, nhưng cả bốn phù thủy đều có thì không thể giải thích bằng trùng hợp được.
Melody thảm như vậy là vì nàng đã tiết lộ cho Tô Hiểu một tin tức then chốt. Đó là ma tự mà Tô Hiểu muốn điều tra không phải ở Tây cảng Morissa. Ma tự trong miệng phù thủy Isa mang một ý nghĩa khác. Melody suýt mất mạng để xác nhận điều này.
Vậy thì kế hoạch ban đầu của Tô Hiểu không thay đổi. Thân phận thợ săn phù thủy cấp hồng vẫn quan trọng. Chỉ có thợ săn phù thủy cấp hồng mới có thể tìm đọc văn kiện cơ mật trong thư viện tổng bộ Thánh Dũ giáo hội.
Tây cảng cách trung nguyên khu vực rất xa. May mắn là lộ tuyến săn giết phù thủy ban đầu của Tô Hiểu là hướng về nơi này xuất phát. Săn giết phù thủy trên đường chỉ là tiện đường mà thôi. Về phần những phù thủy ở vùng xa xôi hẻo lánh, Tô Hiểu không có thời gian để ý đến chúng.

Đông bộ đại lục Raven, bên trong khu rừng rậm nguyên thủy.
Mấy bóng người quỷ mị xuyên qua rừng rậm. Da của chúng trắng bệch. Quan sát kỹ sẽ phát hiện, đó là do dùng một loại thuốc nhuộm trắng nào đó vẽ bậy lên.
Tiếng thở dốc dồn dập từ phía trước truyền đến. Đó là một phù thủy đội mũ phù thủy, quần áo rách rưới. Cánh tay phải của nàng bị sinh vật nào đó cắn đứt, vết đứt cao thấp không đều.
Chạy trối chết chừng mười phút, tên phù thủy hệ nguyên tố giai đoạn bốn này dừng bước, khom người thở dốc. Phổi của nàng như muốn nổ tung. Nhớ lại những chuyện đã qua, tên phù thủy giai đoạn bốn này cười khổ.
Bảy phù thủy các nàng đến đây tìm kiếm một vật. Sau một hồi điều tra, các nàng biết được, vật kia nằm trong một bộ lạc thổ dân tên là 'Nha Cốt'.
Đối với đám thổ dân chưa khai hóa này, nhóm phù thủy tỏ thái độ xem thường. Trong mắt các nàng, loài người tuy nhỏ yếu, nhưng cũng là sinh vật có trí khôn. Tuy nói giết sẽ không nương tay, nhưng cũng sẽ tôn trọng ở một mức độ nhất định. Còn đối với đám thổ dân đông bộ này, các nàng hoàn toàn khinh bỉ.
Hôm qua giữa trưa, bảy phù thủy kỳ tập bộ lạc Nha Cốt. Ban đầu thổ dân thương vong thảm trọng. Nhưng sau khi giao chiến vài phút, nhóm phù thủy phát hiện, đám thổ dân này mạnh hơn nhiều so với tưởng tượng. Không nói đến tố chất chiến đấu của chúng, chỉ riêng thể chất thôi đã khiến đám phù thủy này phải câm nín.
Nha Cốt là một bộ lạc lớn, chừng hơn nghìn người. Trong đó phần lớn là chiến sĩ cường tráng khỏe mạnh. Nha Cốt có một truyền thống: một khi tuổi tác vượt qua ba mươi lăm tuổi, linh hồn sẽ phải đi phụng dưỡng Nha Cốt thần, thân thể còn lại sẽ lưu lại cho đời sau chia ăn, mang ý nghĩa cùng ở với đời sau.
Hiển nhiên, đám phù thủy này không hiểu rõ về bộ lạc Nha Cốt. Thánh Dũ giáo hội từng điều động đại quân đến thảo phạt bộ lạc này vì chúng vượt biên.
Mà sau khi tiến quân vào đông bộ, đại quân Thánh Dũ giáo hội, với hai vạn binh lính cộng thêm trăm thợ săn phù thủy, một nửa đã chết ở đông bộ, trở thành đồ ăn cho bộ lạc Nha Cốt.
Dù thương vong thảm trọng, bộ lạc Nha Cốt cũng không khá hơn là bao. Binh lính bình thường chúng đích xác không quan tâm, đều trở thành đồ ăn cho chúng. Nhưng các thợ săn phù thủy đã cho chúng thấy sự cường đại của loài người. Bộ lạc Nha Cốt có sự kính trọng cao thượng đối với chiến sĩ, vì vậy chúng đã an táng những thợ săn phù thủy đó.
Hai năm sau, tế tự của Nha Cốt và giáo hoàng của Thánh Dũ giáo hội đã ký một điều ước không xâm lược lẫn nhau. Nha Cốt không được tiến vào trung nguyên khu vực, còn Thánh Dũ giáo hội sẽ không thảo phạt Nha Cốt nữa.
Chính là một bộ lạc vừa bưu hãn lại điên cuồng như vậy, bị bảy phù thủy tập kích. Dù trong số các nàng có một phù thủy hệ nguyên tố giai đoạn bốn, ba phù thủy hệ chú thuật giai đoạn ba và ba phù thủy hệ nguyên tố giai đoạn ba, nhưng chỉ có một người chạy thoát khỏi bộ lạc đó, hơn nữa còn bị đuổi giết đến mức hoài nghi nhân sinh.
Đối với ngoại địch, bộ lạc Nha Cốt chỉ có một phương thức giải quyết, đó là không chết không thôi.
Soạt một tiếng, một bóng người trắng bệch xuyên qua rừng cây, tay hắn cầm một cây trường mâu. Mũi nhọn của trường mâu là một mũi thương đen bóng. Thứ này không phải kim loại, mà được mài giũa từ một loại khoáng thạch kim loại nào đó.
Âm thanh rít gió chói tai đánh tới. Đôi mắt của tên phù thủy giai đoạn bốn đang dựa vào cây thở dốc co rút lại, bản năng khom người.
Sầm một tiếng, một mũi tên dài cắm vào cành cây phía trên đầu nàng. Phần lớn mũi tên không xuyên vào thân cây, phần đuôi lộ ra vẫn còn rung động dữ dội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận