Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 656: Tiểu Sửu Tấn Công

Nửa tiếng sau, một chiếc xe van đỗ trước sàn đấu giá, trên pha lê phía sau chiếc xe van này dán quảng cáo: “Thông đường nước ngầm 24h”.

Cọt kẹt, tiếng mở cửa truyền tới, lão nhị Quốc Túc nhảy từ trên xe van xuống trước.

- Đại ca, thật sự không thành vấn đề sao? Tính khí của ngoan nhân huynh ngươi cũng biết rõ một chút.

- Không có vấn đề gì, so với ngoan nhân huynh, Tiểu Sửu Hồng Sắc càng không phải thứ tốt, tên kia không giống chúng ta...

Lão đại Quốc Túc câm miệng, giống như sợ thứ gì đó.

- Đại ca, đã có đường chạy trốn.

- Ừm, chúng ta đi gặp ngoan nhân huynh.

Lão nhị Quốc Túc nhe răng cười bỉ ổi.

- Hắn đã đến, nhìn bên kia.

Lão đại Quốc Túc giơ tay chỉ, hai người còn lại nhìn sàn đấu giá, Tô Hiểu đang đứng ở cửa sàn đấu giá.

Ba huynh đệ do dự một lát, cuối cùng đi về phía Tô Hiểu.

- Mẹ nó... Tình hình này là thế nào đây?

Lão tam Quốc Túc đánh giá một loạt bao cát ở sàn đấu giá, sau bao cát là thành viên hắc bang cầm súng tự động hoặc đạn hỏa tiễn.

- Đi vào rồi nói.

Bên hông Tô Hiểu treo Trảm Long Thiểm, hiện giờ là 8 giờ 30 phút, còn nửa tiếng nữa là Tiểu Sửu Hồng Sắc dẫn người tấn công.

Vẻ mặt ba huynh đệ Quốc Túc cẩn thận đi theo Tô Hiểu, bước chân của Tô Hiểu đột nhiên dừng lại, hắn đứng ở cửa sàn đấu giá, ánh mắt nhìn bóng tối phía xa.

- Sớm hơn thời gian sao, rất phù hợp với phong cách của Tiểu Sửu.

- Cái gì?

Ba huynh đệ Quốc Túc hơi nghi ngờ một chút.

- Chuyện đó...

Tô Hiểu chỉ bóng tối, nơi đó mơ hồ có tiếng bước chân truyền tới.

- Đó là... Thứ quỷ quái gì vậy? Nhân loại?

Lão đại Quốc Túc cau mày nhìn về phía bóng người trong bóng tối, trong lòng hắn ta mơ hồ có dự cảm không tốt.

- Tình hình cụ thể không tiện giải thích với các ngươi, chuẩn bị phòng ngự sàn đấu giá đi, một khi nơi này bị phá, ngươi ta đều chịu trừng phạt -3 toàn thuộc tính.

Tô Hiểu vừa dứt lời, mái nhà sàn đấu giá truyền tới tiếng súng, trước khi tiếng súng truyền tới, sinh vật hình người trong bóng tối bị bắn nát, máu tươi màu lam bắn từ trong tối ra.

- Các tộc nhân, chiếm lĩnh nơi này, nơi này là nơi chúng ta sinh sôi, nơi này có đủ nước (ngôn ngữ lục địa hắc ám).

Một sinh vật không rõ cao ba mét đi từ trong tối ra, những sinh vật không rõ sau lưng nó đều thấp hơn nó một cái đầu.

- Mịa nó. Tiểu Sửu Hồng Sắc thật sự muốn tấn công sàn đấu giá.

Ba huynh đệ Quốc Túc đứng thành một hàng, bày ra tư thế chiến đấu, lúc này không cần Tô Hiểu giải thích nguyên do, tất cả đều đã rõ ràng.

[Nhắc nhở: Sàn đấu giá sắp bị sinh vật của lục địa hắc ám tấn công, mời mau chóng tới sàn đấu giá phòng ngự, nếu sàn đấu giá bị phá, nhiệm vụ chính sẽ thất bại.]

Nhắc nhở của Luân Hồi Nhạc Viên xuất hiện, đồng thời tất cả Khế Ước Giả đều biết mọi chuyện không ổn, Tiểu Sửu Hồng Sắc bị mắng máu chó đầy đầu trong bình đài liên lạc, ngay cả Bassen và tiên sinh A nói chuyện giúp hắn ta cũng bị vạ lây.

Lúc này tiên sinh A ở cách sàn đấu giá không xa, nhưng hắn ta không dám thò đầu ra.

Không chỉ có tiên sinh A, phần lớn Khế Ước Giả đều tới gần sàn đấu giá quan sát, lúc nhắc nhở xuất hiện, bọn họ cùng xông về phía sàn đấu giá.

“Gào! !”

Tiếng gào thét dày đặc truyền tới, rất nhiều sinh vật không rõ lao từ trong quảng trường tối đen ra, một số Khế Ước Giả chạy chậm lập tức bị bao vây tấn công, chỉ trong khoảnh khắc, mấy chục Khế Ước Giả có một nửa bị nhấn chìm trong sinh vật không rõ.

Những sinh vật không rõ này giống như đột nhiên xuất hiện, không phải sớm đã ẩn nấp ở gần quảng trường.

- Cút ngay!

Một tráng hán cầm chiến chuy trong tay dùng toàn lực vung mạnh, một sinh vật không rõ bị đập thành thịt vụn, nhưng những sinh vật hình người này không sợ chết, hai lợi trảo hầu như không nhìn phòng ngự của tráng hán, mỗi trảo xé rách da thịt hắn ta.

Xì xì, xì xì.

Máu tươi, da thịt tung tóe, mấy chục sinh vật không rõ vây quanh tráng hán cầm chiến chuy, vừa cào vừa xé, bốn phía bao vây tấn công, căn bản không để ý tới công kích của tráng hán, loại tình cảnh này rất khiến người ta tuyệt vọng.

Mười mấy giây sau, Khế Ước Giả cấp hai này đập chết vài con sinh vật không rõ xong thì bị phân thây, sinh vật không rõ bắt đầu cướp giật thi thể của tráng hán cầm chiến chuy, chỉ trong chớp mắt thi thể bị gặm nhấm hết sạch, xương cũng không dư, trên đất chỉ còn sót lại vũng máu, cùng một tấm thẻ màu đỏ tươi lóe sáng, đây là một tấm thẻ màu đỏ tươi không nên rơi xuống, nhưng nó đã xuất hiện.

Tình cảnh này xuất hiện xung quanh sàn đấu giá, mười mấy giây sau, 31 Khế Ước Giả giết ra khỏi vòng vây, một nửa bị thương, Khế Ước Giả khác thì bị nhấn chìm trong trên ngàn sinh vật không rõ, cho dù không xông về phía sàn đấu giá bọn họ cũng trốn không thoát.

Tô Hiểu nhìn tình hình xung quanh, bốn phía bị bao vây, sàn đấu giá thành phòng tuyến duy nhất.

Lúc hắn lùi vào trong phòng đấu giá, ba huynh đệ Quốc Túc cũng lùi theo, đám Khế Ước Giả giết ra khỏi vòng vây cũng trốn vào sàn đấu giá.

Tiếng súng trên mái nhà nối đuôi nhau, là Vi Ny ra tay, hỏa lực của nàng cuồng bạo dị thường, từng con từng con sinh vật không rõ bị đạn bắn nát, chưa tới nửa phút, sinh vật không rõ đã chết trên trăm con.

Vi Ny ở trên mái nhà rút một băng đạn ra, cánh tay trắng nõn kia múa ra một đạo tàn ảnh, băng đạn mới được cắm xong.

Kéo chốt súng của súng ngắm cực lớn, ngón tay tinh tế của Vi Ny nhanh chóng kéo cò súng.

Pằng, pằng, pằng...

Lúc đạn rời khỏi nòng súng sản sinh xung kích khuếch tán ra, hai bím tóc màu lam của nàng bay lên, vỏ đạn màu da cam rơi xuống đất dưới chân nàng.

- Chết đi, ha ha ha...

Vi Ny đang cười to, tiếng cười to không kiêng dè gì, chỉ là tiếng súng rền rĩ che lấp tiếng cười của nàng.

Lúc bắn hỏa lực nàng sẽ quên hết buồn phiền, quên đi mình từng bất hạnh, quên đi thi thể đầy đất, cùng với nàng tay đầy máu lúc đó.

Nếu như có buồn phiền, thì đi giết chóc, giết tới mất cảm giác, giết tới mức quên buồn phiền.

Hỏa lực của Vi Ny rất mạnh không giả, nhưng nàng không ngăn cản được hàng ngàn, hàng vạn sinh vật không rõ tấn công, số lượng sinh vật không rõ quá nhiều.

Đám Tô Hiểu lùi vào trong sàn đấu giá xong, đám thành viên hắc bang canh giữ ở cửa gần như thất thủ chỉ trong chớp mắt.

- Cứu mạng.

- Đây... Đây là ác mộng sao?

- A! ! Tay của ta.

Tiếng kêu thảm thiết, tiếng da thịt bị xé rách vang lên không ngừng, thấy tình cảnh này, sắc mặt Tô Hiểu không tốt lắm, mọi chuyện phiền phức hơn hắn tưởng tượng nhiều.

Hắn có lòng tin giết ra ngoài, nhưng bảo vệ sàn đấu giá thì không có khả năng lắm, chính vì có quá nhiều sinh vật không rõ, điểm cần phòng ngự quá nhiều.

Sàn đấu giá này chỉ có kết cấu bê tông sắt thép, cửa trước cửa sau thì không nói, riêng mấy chục cửa sổ đã khiến người ta bó tay toàn tập.

Tô Hiểu am hiểu chiến đấu, nhưng hắn không am hiểu phòng ngự một khu vực, cho dù là ai cũng không thể toàn năng.

- Lần này chết chắc mất.

Một Khế Ước Giả cánh tay bị cắn đứt gương mặt trắng bệch, tình hình thay đổi quá đột ngột, căn bản không cho hắn ta thời gian chuẩn bị.

- Có nghề nghiệp kết giới sư không?

Lão đại Quốc Túc la to, đáng tiếc không ai đáp lại, hẳn là không có.

Lúc này sinh vật không rõ đã xông tới cửa chính sàn đấu giá, đám Khế Ước Giả đều hiểu rõ tình hình hiện giờ, để những sinh vật này xông vào tuyệt đối không chỉ đơn giản là nhiệm vụ thất bại, bọn họ đều phải chết.

Hơn mười Khế Ước Giả tiến lên đón, chặn cửa chính sàn đấu giá, Khế Ước Giả còn lại thì xông lên tầng hai hoặc cửa sau, tránh để sinh vật không rõ đột nhập từ tầng hai hay cửa sổ hoặc cửa sau, loại kiến trúc sàn đấu giá, tầng một không cửa sổ.

- Không còn cách nào, chỉ có thể “cắt thịt”.

Một nữ Khế Ước Giả đứng tại chỗ, nàng cắt kiểu tóc Mohicans, mặc áo da đen.

Nàng tên là Mê Muội, thành viên của Đồng Minh Liệp Nhân, đồng minh này rất không được hoan nghênh trong Luân Hồi Nhạc Viên, bởi vì bọn họ thường giết Khế Ước Giả khác, để nhận được thẻ màu đỏ tươi.

Mê Muội rất đau lòng lấy một quyển trục phẩm chất màu tím sẫm ra, do dự một lát, nàng mở quyển trục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận