Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 351: Quốc Túc Hùng Hổ

- Này, này, Luffy, ngươi muốn làm gì?

Zoro cảm thấy chẳng lành theo bản năng.

- Chẳng lẽ.

Nami rất muốn chạy ra khỏi vật che, nhưng sau khi chạy ra khỏi vật che sẽ bại lộ dưới họng súng của kẻ địch.

- Chẳng lẽ…

Chopper cũng cảm thấy chẳng lành.

Cánh tay Luffy co rút lại, Sanji xông về phía mấy người với tốc độ cao.

- Tránh ra!

Sanji nói câu này không phải cho Luffy và Zoro, mà nói cho Nami.

Nhìn Sanji bay tới, ba người ở sau vật che đều biểu hiện ra hiểu ngầm kinh người, bọn họ đều giơ một chân lên.

Nghênh đón Sanji không phải là “thịt người lót”, mà là đáy dép (Luffy), đáy giày xăng đan (Nami), đáy ủng da (Zoro), còn cả một móng chân tuần lộc.

Bùm một tiếng, Sanji va về phía đám Luffy, mặt của hắn ta vừa vặn dán vào đáy giày của Zoro, Zoro hơi nhếch miệng.

- Tên khốn này…

Sanji lắc đầu, dấu giày số 42 trên mặt hắn ta rất rõ.

- Rất thích hợp với ngươi.

Zoro gật đầu hài lòng.

- Hả?

Sanji không hiểu lắm.

- Giấu dày trên mặt ngươi.

Sanji nổi giận, vừa định chiến với Zoro một phen, thì phát hiện tình huống không đúng lắm.

- Vì sao đều trốn ở đây hết vậy?

Nami dùng hành động trả lời câu hỏi của Sanji, nàng cởi áo khoác ra, ném ra khỏi vật che.

Pằng, tiếng súng truyền đến, áo khoác bị bắn nát, đồng tử của Sanji co rụt lại.

“A - -”

Tiếng thét chói tai truyền từ xa tới gần, một người đàn ông đeo mặt nạ mũi dài bay lên không trung, là Usopp.

Usopp được một tên người khổng lồ ném lên, người khổng lồ muốn giúp hắn ta nhanh leo lên mái nhà.

Lúc này hai tay Usopp ôm quyền kề sát ngực, đeo mặt nạ trên mặt, hắn ta đang bay thẳng về phía trên không.

Phối hợp với cái mũi dài và cơ thể thẳng tắp của Usopp, nhìn từ đằng xa Usopp như một nhánh cây lao, nếu giữa không trung có một cái bia ngắm, Tô Hiểu hoài nghi Usopp có thể đính vào phía trên.

“A! !”

Tiếng kêu to tiếp tục, Tô Hiểu kinh ngạc nhìn Usopp ở giữa không trung, im lặng nâng nòng súng lên.

Pằng!

“A!”

Tiếng kêu to biến thành kêu thảm thiết, phần chân Usopp bị trúng đạn, phát súng này không trúng mục tiêu trung tâm, bằng không chân Usopp đã bị bắn nát.

Luffy nhanh chóng duỗi tay dài ra, nắm lấy Usopp kéo về phía sau vật che, Chopper tiến lên băng bó vết thương giúp Usopp, băng hải tặc Mũ Rơm đã tập hợp đông đủ, nhưng bọn họ chỉ có thể trốn phía sau vật che.

Pằng, pằng!

Tô Hiểu bắn hai phát vào vật che kia, đá vụn văng tung tóe, Nami vừa định thò đầu ra nhanh chóng rụt lại.

- Làm sao bây giờ, chúng ta không qua đó được rồi.

- Nhìn đi, Robin ở trên lầu đối diện.

- Robin…

Luffy kêu to một tiếng, trên mặt tràn đầy tươi cười, không phải Robin ghét bỏ bọn họ, mà muốn chịu chết thay bọn họ.

Nghe thấy tiếng kêu to của Luffy, trong mắt Robin xuất hiện đủ loại tâm tình, sợ hãi, vui mừng, sốt ruột, lo lắng.

- Trên tầng là ai thế?

Spandam nhìn mái nhà với vẻ nghi ngờ, cuối cùng hắn ta cũng nghe thấy tiếng súng trên mái nhà.

- Byakuya.

Lucci đưa ra câu trả lời.

- Cái gì?

Biểu cảm của Spandam thay đổi, hắn ta luôn canh cánh trong lòng chuyện ở Water Seven.

- Bảo hắn ta xuống cho ta.

Lucci không cử động, bây giờ hắn ta không phải chấp hành nhiệm vụ, cho dù Spandam là cấp trên, nhưng hắn ta không quan tâm một số mệnh lệnh quá não tàn.

Phát hiện Lucci không nghe mình, Spandam nhỏ giọng nói:

- Này, Lucci, ở đây có nhiều người ngoài như vậy, nể mặt ta chút đi.

Spandam cũng biết rõ, không có người của CP9, hắn ta không ngồi vững vị trí hiện giờ, đối với bồi dưỡng mấy người của CP9 có thể nói là hắn ta tận tâm tận lực, trong tám người thì có năm người là năng lực giả trái Ác Quỷ, những trái Ác Quỷ này đều là Spandam lấy được ở thế giới chính phủ.

Tuy có lúc hành động của Spandam hơi ngu ngốc, nhưng năng lực xem xét thời thế của hắn ta không kém, biết chuyện nào có thể làm, chuyện nào không thể làm.

- Hiện giờ hắn ta là người của hải quân, bọn ta không có quyền chỉ huy.

Nhận được câu trả lời của Lucci, Spandam hơi khó chịu.

- Người của hải quân, lát nữa tìm hắn ta tính sổ.

Spandam tìm bậc thang cho mình, ánh mắt nhìn về phía băng hải tặc Mũ Rơm.

Tô Hiểu đã áp chế toàn bộ thành viên của băng hải tặc Mũ Rơm, năng lực viễn trình của đối phương chỉ khiến Usopp bị thương.

Nhưng nếu băng hải tặc Mũ Rơm vẫn trốn ở sau vật che, hắn không thể làm gì.

Lúc Tô Hiểu chuẩn bị nhắm bắn băng hải tặc Mũ Rơm, ba bóng người lén lén lút lút đến gần cầu lên xuống.

- Đại ca, chúng ta sẽ không bị bắn trúng đấy chứ?

- Thúi lắm, chúng ta sợ tay bắn lén à?

- Ồ, đại ca, ở thế giới diễn sinh trước thiếu chút nữa người phụ nữ của lữ đoàn kia đã diệt hết chúng ta, nàng cũng là tay bắn tỉa đó.

- Nàng không tính, nàng đâu chỉ là tay bắn tỉa, nàng vốn là pháo đài.

- Nhưng mà…

- Không nhưng mà gì nữa, xông lên, thánh quang hộ thể, ngươi sợ cái chó gì?

Không cần phải nói, đương nhiên tổ hợp ba người này là ba huynh đệ Quốc Túc, ba người hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang xông về phía cầu lên xuống, hiện giờ CP9 đối đầu với băng hải tặc Mũ Rơm, đây là cơ hội tốt nhất để tiến vào Tower of Justice.

Sau tòa nhà ở bản đảo, nam tử súng lục nhìn chằm chằm đám Quốc Túc, hắn ta dự định nhờ ba người này yểm hộ xông lên.

Không chỉ nam tử súng lục, Phong Nãi cũng có ý nghĩ đó, đội hữu của hắn ta không ở bên cạnh hắn ta, lúc trước bị Tô Hiểu bắn mấy phát, hiện giờ trong bụng đầy lửa giận.

Trừ hai người ra, hơn mười Khế Ước Giả lúc trước đồng hành cùng băng hải tặc Mũ Rơm cũng đang đợi thời cơ.

- Đầu tiên là diệt tay súng bắn tỉa kia trước, đến gần người hắn ta sẽ chết chắc.

- Đúng vậy, lúc trước thiếu chút nữa bạo đầu ta, thù này nhất định phải báo.

Hơn mười Khế Ước Giả nhìn chằm chằm Tô Hiểu trên đỉnh chóp, dưới cái nhìn của bọn họ, sau khi tới gần người tay bắn lén chỉ là gà cay.

Đám Quốc Túc xông lên cầu lên xuống, lúc này cầu lên xuống không có động tĩnh gì, rất có khả năng là Khế Ước Giả giở trò quỷ.

Ba người chạy băng băng trên cầu gỗ phát ra tiếng vang không nhỏ, Tô Hiểu lập tức thay đổi nòng súng, nghĩ thầm trong lòng lại có người dám xông lên cầu, can đảm lắm.

Pằng.

Viên đạn thoát khỏi nòng súng, tạo ra từng tầng sóng khí ở trong không khí.

Xì xì.

Huyết hoa nổi lên, lão tam Quốc Túc ngã nhào xuống đất, chỗ ngực áo giáp bị bắn ra lỗ thủng to, nhưng viên đạn không nhập vào trong cơ thể.

- Tam đệ đừng hoảng sợ, đại ca sẽ cứu ngươi.

- Nhị ca cũng ở đây.

Trong tay hai người thuộc Quốc Túc xuất hiện vòng hào quang màu vàng, hai người tiếp sữa cho lão tam, ba người đều là thánh kỵ sĩ loại phòng ngự, lượng sữa không thấp, thuộc tính thể lực càng cao hơn.

Tuy ngực lão tam trúng đạn, nhưng vẻ mặt không đổi đứng dậy, tiếp tục chạy về phía trước.

Pằng, pằng, pằng.

Tô Hiểu bắn liên tục ba phát súng, lần này hắn đổi bắn người khác, sức phòng ngự của tên vừa rồi quá mạnh, bây giờ người trúng đạn là lão đại của Quốc Túc.

- Đại ca, chịu đựng!

Trong tay lão nhị và lão tam xuất hiện hào quang màu vàng, ánh kim trên người lão đại Quốc Túc phân tán, giá trị sinh mệnh khôi phục đầy trong chớp mắt.

Tuy ba người hùng hổ, nhưng đều giơ hai tay ôm đầu, đây là phòng ngừa bị Tô Hiểu bạo đầu.

Pằng, pằng, viên đạn trút xuống điên cuồng, chỉ cần đám Quốc Túc ngã xuống một người, hai người khác sẽ lập tức tiếp sữa cho người kia, ba người để lại từng đạo vết máu ở trên cầu, cố gắng vượt qua viên đạn.

Tô Hiểu ở trên mái nhà hơi dại ra, ba tên này đúng là quá chịu đòn, Khế Ước Giả bình thường trúng nhiều nhất 2 phát sẽ ngã xuống, nhưng ba người này trúng bốn, năm súng, vẫn chạy sinh long hoạt hổ như cũ.

Tô Hiểu kéo cò súng, cạch một tiếng, không còn đạn, điều này khiến hắn không biết phải nói gì, còn có Khế Ước Giả kỳ lạ như vậy à?

Phát hiện Tô Hiểu không tiếp tục nổ súng, đám Quốc Túc dừng bước.

Ba người nhanh chóng bày trận chồng người, cùng gào thét.

- Bọn ta là Quốc Túc, nhớ kỹ đấy!

Nói xong đám Quốc Túc xông vào Tower of Justice, vừa chạy vừa cười, lão tam cười còn thổ huyết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận