Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 65: Mới luyện kim sinh vật

**Chương 65: Luyện Kim Sinh Vật Mới**
Ngân Lạc không để Tô Hiểu chờ lâu, nàng chỉ dùng vài tiếng đã gom đủ mười bốn loại vật liệu cấp sử thi. Về phần hai triệu tệ Lạc Viên còn lại, cần 1-2 ngày để hoàn tất giao dịch.
Dù sao Ngân Lạc và bạn của cô ta chỉ là thành viên cốt cán của một mạo hiểm đoàn cấp lục giai, cho dù nhận được sự giúp đỡ từ đoàn thể, mức hỗ trợ cũng có hạn, một phần trong đó do chính họ phải tự thu thập.
Trong một gian phòng đặc biệt, phòng thí nghiệm luyện kim.
*Ông...*
Một cỗ máy khổng lồ đang được làm nóng, Tô Hiểu chuẩn bị chế tạo một luyện kim sinh vật mới để bù đắp những thiếu sót của bản thân.
Với vai trò là một liệp sát giả, Tô Hiểu gần như không thể lập đội với những khế ước giả khác khi còn ở cấp thấp. Đến cấp năm, việc này lại càng bất khả thi vì vấn đề lòng tin khó vượt qua.
Do đó, Tô Hiểu quyết định sẽ không tiếp tục tổ đội với những khế ước giả khác nữa, đó cũng là lý do hắn lập một mạo hiểm đoàn độc lập.
Tuy Tô Hiểu phát triển cả bốn thuộc tính, nhưng vẫn không tránh khỏi những điểm yếu. A Mỗ là tanker, Bố Bố Uông phụ trách trinh sát kiêm nghiệp dư v·ú em, còn Beni thì lo việc tìm kiếm bảo vật và bán vật phẩm.
Tô Hiểu tin tưởng Bố Bố Uông, A Mỗ và Beni. Đặc biệt Beni, dù không giúp được nhiều trong chiến đấu, nhưng đóng góp của nó không hề nhỏ. Nó giúp Tô Hiểu tiết kiệm rất nhiều thời gian lưu lại trong Lạc Viên Luân Hồi, gần như thường trú ở thị trường giao dịch, vừa bán vật phẩm, vừa giúp Tô Hiểu tìm hiểu giá cả vật phẩm theo thời gian thực, tránh để Tô Hiểu bị thiệt khi mua bán.
Vì vậy, Tô Hiểu quyết định tạo thêm một luyện kim sinh vật. Tuy nhiên, ở thời điểm ban đầu, nó chỉ có tác dụng làm bia đỡ đạn hoặc ngăn cản đối thủ, giúp Tô Hiểu cản đ·a·o trong những thời khắc quan trọng. Những trường hợp đặc biệt như Bố Bố Uông, A Mỗ hay Beni rất hiếm gặp.
Thấy Tô Hiểu lại chuẩn bị tạo luyện kim sinh vật, Bố Bố Uông bắt đầu xoa tay. Nó lại sắp có một thành viên mới để k·h·i· ·d·ễ. A Mỗ thì quá thật thà, Bố Bố không nỡ trêu chọc. Còn Beni, con mèo ngạo kiều này, hễ ai chọc vào là nó cào cả Tô Hiểu, hiển nhiên không phải đối tượng mà Bố Bố Uông có thể k·h·i· ·d·ễ. Mèo c·h·ó đại chiến, lông bay khắp phòng là chuyện thường ngày.
*Cùm cụp, cùm cụp...*
Tô Hiểu điều chỉnh lò luyện đến 6752 độ. Ba loại vật liệu cấp sử thi dần tan chảy. Lần này hắn muốn tạo ra một luyện kim sinh vật hệ á·m s·át, tất nhiên, nó còn có thêm vài đặc tính khác.
Bận rộn gần mười tiếng, Tô Hiểu mới hoàn thành công đoạn xử lý vật liệu. Bố Bố Uông, với vai trò trợ thủ, đưa cho hắn một cốc nước đá.
Tô Hiểu nhận lấy, lau mồ hôi đầm đìa trên mặt rồi uống cạn một hơi, nhai nát vài viên đá.
"A Mỗ, phản ứng của Polychitin ở nhiệt độ cao thế nào?"
Vừa dứt lời, A Mỗ chạy chậm đến trước một dãy giá kim loại. Bên trên có mấy chục lỗ phun lửa, ngọn lửa đang hội tụ lại, nung nóng một viên tinh thể trong suốt.
"*bò....ò...~*"
A Mỗ kêu lên. Tô Hiểu đương nhiên hiểu, ý A Mỗ là còn phải đợi vài phút nữa.
"Ngươi cứ nhìn chằm chằm bên kia là được."
Tô Hiểu vừa nói vừa dùng lực tay, đẩy một cần kim loại dài gần hai mét, khiến cơ bắp trên lưng hắn nổi lên.
*Ầm!*
Một tiếng vang trầm vọng lại từ bên hông phòng thí nghiệm. Tô Hiểu nhanh chân tiến đến, lấy ra một viên cầu từ bên trong một trái tim nhân tạo đang nhảy lên. Trên viên cầu đã xuất hiện mầm t·h·ị·t.
"Chắc là được rồi."
Tô Hiểu ra hiệu Bố Bố Uông và A Mỗ lùi về phía cửa. Hắn đặt tay lên một nút bấm lớn.
"Chương trình tự bạo đã khởi động, xin nhanh c·h·óng rút lui. 10, 9..."
Nghe thấy âm thanh máy móc, Tô Hiểu nhìn Bố Bố Uông. Nó huýt sáo, nhìn hết đông tới tây, ra hiệu rằng âm tần nhắc nhở này không phải do nó t·h·iết trí.
Rõ ràng là không có tự bạo. Tô Hiểu đã khởi động trang bị tụ hợp bán tự động.
Tô Hiểu đứng trước một bàn thí nghiệm khổng lồ. Hắn không rõ lần này chế tạo có thành c·ô·ng hay không, nhưng đã đến thời khắc quyết định, không còn cơ hội hối h·ậ·n.
Nửa giờ sau, Tô Hiểu cởi trần, đi ra từ phòng thí nghiệm luyện kim. Trên trần nhà phòng thí nghiệm phun ra sương khói màu trắng, đang tiến hành làm lạnh.
Rất nhanh, quá trình làm lạnh kết thúc. Trên bàn thí nghiệm khổng lồ, đặt một quả trứng hình bầu dục, cao một mét, đầy những hoa văn màu đen, còn lấp lánh ánh sáng lam mờ ảo.
*Đông, đông, đông...*
Từ bên trong quả trứng truyền ra tiếng tim đ·ậ·p, thực tế, đó là quá trình sinh vật phản ứng đang diễn ra.
Bố Bố Uông ngồi xổm bên cạnh quả trứng khổng lồ, tr·ê·n dưới đ·á·n·h giá. Nhìn một hồi, con hàng này còn muốn cưỡi lên ấp, bị Tô Hiểu túm xuống ngay.
"A Mỗ, đập vỡ nó ra đi."
Tô Hiểu vừa dứt lời, quả trứng đã xuất hiện vết rách.
*Rắc, rắc...*
Vỏ trứng nhanh c·h·óng vỡ tan, một chiếc cánh p·h·á x·á·c mà ra. Lông vũ trên cánh có màu đen lam, tạo cảm giác kim loại.
Một tiếng răng rắc vang lên, vỏ trứng hoàn toàn p·h·á toái. Một con kền kền cao khoảng tám mươi centimet xuất hiện, toàn thân lông vũ màu xanh đen, cổ không trọc, mỏ hình móc câu. Điều khiến người khác chú ý nhất là móng vuốt của nó, bốn cái móng vuốt như những lưỡi đ·a·o móc câu, sắc bén d·ị· ·t·h·ư·ờn·g. Ba móng vuốt phía trước chỉ sắc bén thôi, còn móng vuốt phía sau mới trí m·ạ·n·g. Theo t·h·iết kế của Tô Hiểu, bên trong móng vuốt này r·ỗ·n·g, có thể tiêm đ·ộ·c tố vào đ·ị·c·h nhân.
"Không nên... Lại là ưng à?"
Tô Hiểu đ·á·n·h giá con kền kền trên bàn thí nghiệm. Ban đầu hắn t·h·iết kế hình dáng ban đầu là ưng, nhưng giờ nó lại trông như sự kết hợp giữa ưng và kền kền.
Dù sao nó là gì cũng không quan trọng. Tô Hiểu muốn kiểm tra chỉ số thông minh của luyện kim sinh vật mới.
"Đây là mấy?"
Tô Hiểu giơ hai ngón tay. Con kền kền đen lam nghi hoặc nhìn hắn.
"Lão đại, ta không phải thiểu năng."
Kền kền đen lam r·u·n cánh.
Tô Hiểu: "..."
Bố Bố Uông: "?"
A Mỗ: "Có chút ghen tị."
"Sao ta lại biến thành chim? Ta xem nào..."
Kền kền đen lam cúi đầu nhìn xuống phía dưới của mình.
"May quá, ta là c·ô·ng, còn bay được."
Kền kền đen lam bỗng trở nên hoạt bát. Nó có vẻ muốn đậu lên vai Tô Hiểu, nhưng do dự một chút rồi chọn đậu lên vai A Mỗ.
Không cần kiểm tra trí lực nữa. Luyện kim sinh vật mới có chỉ số thông minh rất cao, ít nhất không thua kém con người. Dù sao hạch tâm của nó cũng là thành phẩm, chuyện này rất bình thường.
"Gâu."
Bố Bố Uông kêu một tiếng. Ngoài dự kiến, kền kền đen lam có thể hiểu được. Nó bắt đầu nháy mắt với Bố Bố Uông, rõ ràng là biết Bố Bố Uông hơn nó một bậc.
"Baha?"
Tô Hiểu nhìn luyện kim sinh vật mới. Nếu có gì không ổn, hắn sẽ lập tức nấu lại làm lại. Hắn từng giao đấu với Baha ở thế giới Hắc Chi Vương, huyết n·h·ụ·c lễ đường • Baha.
"Là ta, ha ha ha, trận chiến trước sảng k·h·o·á·i thật. Không ngờ còn có thể tái sinh. Lần này ta sẽ bán m·ạ·n·g cho ngươi, cho đến khi ta c·hết thì thôi."
Kền kền đen lam, hay chính là Baha, rõ ràng có tính cách tương đối hoạt bát. Hơn nữa nó có thiện cảm bẩm sinh với A Mỗ, không hiểu tại sao.
Tô Hiểu từng chiến đấu với Baha, kinh nghiệm chiến đấu của đối phương khỏi phải bàn. Tô Hiểu suýt c·hết dưới tay nó. Còn về độ tr·u·ng thành, Baha rất tr·u·ng thành với người tạo ra mình. Trước đây, thực lực của Baha vượt xa người tạo ra nó, thậm chí mạnh đến mức có thể thoát khỏi t·r·ó·i buộc.
Nhưng Baha không làm vậy, mà lại chiến đấu đến c·hết vì lão già kia.
"Lão đại, ra lệnh đi, bảo ta g·iết ai đây? Ta đang rất mạnh."
Baha đứng trên vai A Mỗ, dang rộng đôi cánh. Không thể không nói, A Mỗ và Baha khí thế rất hợp nhau.
"Gâu."
Bố Bố Uông kêu một tiếng. Ngoài dự kiến, Baha lại có thể hiểu được, nó bay xuống khỏi vai A Mỗ.
"Còn có quy tắc này nữa à?"
Baha đáp xuống bên cạnh Bố Bố Uông. Dù chỉ cao chưa đến một mét, nhưng khi dang cánh ra, sải cánh của nó rộng khoảng ba mét.
Bố Bố Uông nhảy lên lưng Baha.
"Giữ chắc nhé, cơ thể ta rắn chắc lắm đấy."
Baha vỗ cánh, chở Bố Bố Uông bay lên.
"*Ô ngao ~*"
Bay giữa không trung, Bố Bố Uông sướng đến p·h·át rồ rồi, nó không khỏi th·é·t dài một tiếng.
"Không tệ chứ? Chỉ cần không quá 10 tấn, ta đều k·é·o lên được. Bay thật sự sảng k·h·o·á·i!"
Baha cười lớn, vui mừng đến quên cả nhìn đường.
*Ầm!*
Baha chở Bố Bố Uông đâm vào tường. Cả chim và c·h·ó đều mặt sát tường. Chúng chậm rãi trượt xuống.
"*Dát ~ dát? Cạc cạc!*"
Baha đột nhiên không nói được nữa, không biết tại sao.
"Uông (xe đen)."
Bố Bố Uông lắc đầu. Nó rất hài lòng với luyện kim sinh vật mới này. Chưa bàn đến sức chiến đấu thế nào, chỉ riêng việc mang lại niềm vui đã rất hợp với tính cách của Bố Bố rồi.
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận