Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 812: Tính kế

- Bố Bố.

Tô Hiểu mở miệng, miệng đầy răng trắng sắc bén của Bố Bố dừng trước cổ Besni, móng vuốt nhỏ của Besni cong lên, thực ra nó đã tỉnh.

Tô Hiểu nắm sau gáy Besni đang nằm trên đất, nhấc Besni đang giả chết lên.

Mí mắt Besni run run, tuy nó sớm nghĩ tới sẽ bị bắt làm tù binh, nhưng nó ngàn vạn lần không nghĩ tới, khí tức của chủ nhân con chó ngốc kia kinh khủng như vậy, chỉ ở cạnh đối phương, nó đã ngửi thấy mùi máu tanh nhàn nhạt.

- Điều kiện của ta sao?

Tô Hiểu trầm ngâm một lát.

- Bắt đầu từ bây giờ, ngươi câm miệng cho ta, còn dám hát nhạc thiếu nhi, ta lập tức làm thịt con mèo này.

Tô Hiểu vừa dứt lời, con mèo trong tay hắn ra sức giãy dụa.

- Ô… Cứu mạng, Lưu Ly nhanh cứu ta, ta là bạn tốt nhất của ngươi, ta không muốn chết, con chó ngốc anh tuấn kia, không đúng, chó đẹp trai, giúp ta cầu xin đi, ta bị ngươi ngậm lâu như vậy, không biết ăn bao nhiêu nước bọt của ngươi, ta sai rồi, ta không nên nhân cơ hội nhổ nước bọt vào miệng ngươi, cứu mạng!

Besni trong tay Tô Hiểu mở miệng nói tiếng người, bắt đầu khóc to.

Bố Bố nghe đoạn sau Besni nói, mặt chó buồn bực, lúc trước nó còn bực tức, vì sao khi ngậm con mèo này trong miệng luôn ngọt, hóa ra là nước bọt.

Bố Bố bắt đầu nôn khan, Tô Hiểu cầm theo Besni, Lưu Ly ở giữa không trung nóng lòng xoay quanh, không dám nói câu nào.

Tô Hiểu đang trầm tư, hắn cảm thấy đây là một cơ hội, cơ hội “câu cá”.

- Lưu Ly, ngươi muốn cứu con mèo này đúng không.

- …

Lưu Ly nhanh chóng gật đầu.

- Rất tốt, trước tiên nói toàn bộ tài liệu về Hi cho ta, ta nói chính là toàn bộ.

Lưu Ly trôi nổi giữa không trung dừng lại, nàng bắt đầu cảm thấy tình hình không ổn, nàng do dự, có nên tạm “từ bỏ” Besni hay không.

Bố Bố còn đang nôn khan, mặt chó lúng túng, nếu có thể nói chuyện, nhất định sẽ gầm lên một tiếng:

- Chủ nhân, chơi chết nó.

- Xem ra con mèo này không quan trọng đối với ngươi.

Tô Hiểu bóp lấy Besni, tiếng khóc của Besni dừng lại, còn khịt khịt mũi.

- Cho ta một tiếng.

Tuy Lưu Ly biết rõ tài liệu về Hi, nhưng chuyện này nàng phải tìm Hi trao đổi.

- Ngươi chỉ có 10 phút, 10 phút sau, nó chết hoặc tài liệu về Hi, ngươi tự mình lựa chọn.

Mục đích của Tô Hiểu là tài liệu về Hi sao? Đương nhiên không phải, đây chỉ là bom khói.

Đối với Thiên Khải Nhạc Viên mà nói, tài liệu về Hi thuộc cơ mật, dù sao Hi cũng là nhân vật thủ lĩnh của phe địch, lực chiến đấu của nàng tuyệt đối không kém.

Nhưng Tô Hiểu muốn không phải là tài liệu về Hi, hay là nói lấy phương thức bắt chẹt căn bản không chiếm được tài liệu chân thực của đối phương, hắn chỉ đang thăm dò, con mèo trong tay quan trọng với đối phương mức độ nào.

Dựa theo tâm trạng của Lưu Ly, không đủ để phán đoán mức độ quan trọng của con mèo này, nhưng mà phía Thiên Khải Nhạc Viên phái con mèo này tranh cướp [Thế Giới Chi Hạch], nói rõ năng lực của con mèo này rất đặc biệt.

Còn vì sao Tô Hiểu biết con mèo này phụ trách tranh cướp [Thế Giới Chi Hạch], đây là chuyện hơi suy luận là ra.

Lưu Ly bay đi, cơ thể đi vào trong cứ điểm Kurotsuchi biến mất không còn tăm hơi.

- Vị… Soái ca này, đừng giết ta, ta rất có tác dụng, giặt quần áo làm cơm ta đều biết, làm ơn.

Chẳng biết vì sao, dục vọng cầu sinh của con mèo Besni này rất mạnh, hầu như không có tôn nghiêm, trinh tiết tín niệm cầu sinh.

Lúc này Besni cho người ta cảm giác, chính là làm bất cứ chuyện gì để sống sót, bất luận dùng biện pháp nào.

- Dục vọng cầu sinh quá mạnh.

Tô Hiểu xách con mèo Besni tới trước mặt, đối diện với Besni.

- Loại dục vọng cầu sinh mạnh tới mức khiến người ta sinh ra hoài nghi, cộng thêm ngươi thực ra không sợ chết, rất mâu thuẫn…

Lời nói của Tô Hiểu nghe có vẻ mâu thuẫn, nhưng thực tế không phải như vậy, phải biết rằng, Besni tham dự đội ngũ tranh cướp [Thế Giới Chi Hạch].

- Bố Bố, khi cướp giật Thế Giới Chi Hạch, nó là chủ lực sao?

Nghe Tô Hiểu hỏi, Bố Bố không nghĩ ngợi gật đầu.

- Chủ lực, thú vị.

Giới đoạn tuyến trên tay Tô Hiểu bắn ra, quấn lên cổ Besni, hắn ném Besni xuống đất.

Con mèo này có dục vọng cầu sinh rất mạnh, có thể ở tình huống như vậy, khi tham dự tranh cướp [Thế Giới Chi Hạch] nó lại là chủ lực, chủ lực cơ bản đại biểu cho nguy hiểm.

Tính cách mâu thuẫn này nói rõ lên cái gì? Nói rõ con mèo này thực sự không “sợ chết” giống như nó biểu hiện, nhưng nó lại sợ cái chết, hay là phải nói, nó sợ sau cái chết sẽ gợi ra phản ứng dây chuyền.

- Nếu như đoán không sai, ngươi và chủ nhân của ngươi hẳn là có năng lực trói chặt linh hồn, nếu như ngươi tử vong, chủ nhân của ngươi có thể sẽ tử vong hoặc đánh đổi bằng đau đớn thê thảm.

Tô Hiểu quan sát phản ứng của Besni, Besni bị Tô Hiểu nhìn lông toàn thân dựng lên.

- Ta liều mạng với ngươi, meo…

Besni vốn run lẩy bẩy đột nhiên thả người nhảy lên, móng vuốt sắc bén vồ lấy mặt Tô Hiểu.

Nhưng mà Besni ngay cả Bố Bố đều không đánh lại, đối với Tô Hiểu…

Mấy giây sau, Besni nằm trên đất co giật, bộ dạng sống dở chết dở.

- Chủ nhân của con mèo này là ai? Lưu Ly sao? Không giống.

Tô Hiểu nhấc con Besni lên đi vào trong cứ điểm Kurotsuchi, trong lúc vô tình Bố Bố bắt được tù binh có tác dụng, nếu như lợi dụng thỏa đáng, có lẽ có thể có được một số tình báo quan trọng, đối với sắp bắt đầu Khế Ước Giả loạn đấu, biết rõ tình báo phe địch vô cùng quan trọng.

Bây giờ cuộc chiến ở cứ điểm Kurotsuchi lắng lại, điều này đại biểu loạn đấu giữa Khế Ước Giả hai bên đã không xa, mức độ Khế Ước Giả loạn đấu càng nguy hiểm hơn chiến tranh, dù sao năng lực của Khế Ước Giả có nhiều loại.

Nhưng mà trước lúc này, Tô Hiểu cần phải xử lý ba chuyện.

Một là Liệp Sát Giả Lan Tước phe địch, tên này quá mạnh, nếu như xử lý trễ, sớm muộn gì cũng là vấn đề, phương diện này Tô Hiểu có biện pháp giải quyết.

Hai là quân đoàn trưởng Carlos phe mình, trong máu của Carlos có một chủng loại giống như năng lực cấp cao của Ác Ma Chi Lực, nếu như Tô Hiểu đoán không sai, loại năng lực này cao cấp hơn Ác Ma Chi Lực.

Ba là “giao dịch” với Lưu Ly, thực ra Tô Hiểu không định dùng con mèo trong tay đạt được tình báo và chỗ tốt ở phe địch, hai bên không cùng một Nhạc Viên, bởi vậy không thể ký kết khế ước tạm thời, như vậy những tình báo và chỗ tốt từ đối phương không đáng tin, phương diện tình báo rất có khả năng không chính xác, còn chỗ tốt, hi vọng không lớn, đối phương có khả năng gian lận trên vật phẩm giao dịch, tham lam cũng phải phân thời gian, hiện giờ không thích hợp có lòng tham.

Bởi vậy, con mèo đến từ phe địch chết chắc rồi, cho dù tướng mạo của đối phương đáng yêu cỡ nào, kẻ địch chính là kẻ địch, đáng yêu cỡ nào cũng là kẻ địch, cầm lấy đao đều có thể lấy đi tính mạng của người ta, bởi vì chùn tay với kẻ địch bên ngoài, là hành động vô cùng ngu ngốc, cho dù kẻ địch có dung mạo xinh đẹp cỡ nào, kẻ địch chém dao vào người Tô Hiểu đều như nhau, cũng là trí mạng, cũng sẽ khiến hắn chết.

Bên trong phòng ở tầng 4 cứ điểm Kurotsuchi, đóng kín cửa phòng, Tô Hiểu im lặng chờ đợi.

Rất nhanh, một bóng mờ nửa trong suốt xuyên qua vách tường, tiến vào phòng của Tô Hiểu, là Lưu Ly vẻ mặt sốt ruột.

- Tình báo có thể cho ngươi, nhưng ngươi nhất định phải thả nó ra.

Lưu Ly chỉ về phía Besni, lúc này Besni nằm trên đất, đã hôn mê.

- Lặp lại lời ngươi nói một lần nữa.

Tô Hiểu ngậm một điếu thuốc, hắn ngồi ở góc phòng, bóng mờ bao phủ nửa người hắn, tàn thuốc sáng tối chập chờn.

“Tình báo có thể cho ngươi…”

Phụt…

Giới đoạn tuyến co rút lại, yết hầu của Besni bị cắt ra, máu tươi bắn tung tóe, Lưu Ly ngây ngốc ở giữa không trung.

- Chỉ cần… Thả… Besni…

Lưu Ly tự lẩm bẩm.

- Người của Thiên Khải Nhạc Viên các ngươi đều ngây thơ như thế à? Bị kẻ địch bắt sẽ thả ra sao? Ở Luân Hồi Nhạc Viên, đây là chuyện chưa từng nghe thấy, lúc trước ta cũng cảm nhận được, phương thức đối đãi của Thiên Khải Nhạc Viên với các ngươi hẳn là thiên về ôn hòa.

Tô Hiểu phả ra một làn khói xanh, lấy một khối vải trắng lau máu trên giới đoạn tuyến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận