Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 472: Cố Lên

Mẫu Sào, trong một thông đạo rộng rãi.

Lão Baltic đang đối đầu với Carlo, trên người hai người tràn đầy sóng nhiệt, bọn họ mới tiến hành một cuộc tử chiến, tường thịt xung quanh tràn đầy vết cháy đen, mùi khét gay mũi lan tràn thông đạo.

- Đồng bạn, cừu, Nhạc Viên, chết.

Trạng thái tinh thần của Carlo càng thêm không ổn định, nếu như ban đầu là khô khan, đến bây giờ như dại ra.

- Vật phẩm thất bại.

Lão Baltic kéo cánh tay đã cháy khét, cánh tay chậm rãi tái sinh, lão ta lạnh lùng nhìn chằm chằm Carlo.

- Carlo, không, Khế Ước Giả số 12963, cho ngươi cơ hội cuối cùng trả lời, ý thức của con trai ta vẫn còn chứ?

Trong mắt lão Baltic lộ ra đau đớn, ánh mắt như nhìn một người quen thuộc lại xa lạ.

- Ồ, ha ha.

Carlo lộ ra nụ cười cứng ngắc, trên gương mặt khô héo có rễ thực vật vươn ra.

- Nhãi con của ngươi, đã sớm… Bị ta thôn phệ, Nhạc Viên… Thổ dân như ngươi không thể mạo phạm được đâu.

Nhận được câu trả lời, lão Baltic thống khổ nhắm mắt lại, nước mắt trong mắt lão chưa chảy ra đã bốc hơi, đây là người thừa kế tương lai của lão ta, con trai lão ta hài lòng nhất.

Lão Baltic tàn nhẫn không giả, nhưng đứa con trai kia rất đặc biệt, là con của lão ta và người phụ nữ lão ta yêu nhất.

- Tên ba la (heo) này!

Lão Baltic nổi giận hét lên một tiếng, không quan tâm nhiệt độ cơ thể tăng vọt, dùng hết tốc lực xông về phía Carlo.

Ken két.

Rễ thực vật trên mặt Carlo phun trào, đôi mắt hóa thành mặt trời nhỏ.

- Dương Chi Nộ!

Vù!

Sóng nhiệt khuếch tán ra, trong miệng Carlo phun ra hạt giống như trứng gà, hạt giống này trôi nổi ở giữa không trung, tỏa ra nhiệt độ khủng bố.

Lão Baltic đang xông về trước dừng bước, hai tay vươn về phía trước mặt, dây leo kết thành tấm khiên, ngăn cản sóng nhiệt.

- Thật náo nhiệt.

Tô Hiểu vươn đầu từ một con đường ra, Bố Bố chen bên cạnh Tô Hiểu, một người một chó chỉ để lộ đầu.

“Gâu.”

Bố Bố muốn lấy Popcorn, Pepsi ở trong không gian ra ngồi ăn và xem theo bản năng, nhưng không gian dự trữ nhỏ bé của nó bị phong ấn rồi.

Lão Baltic chiến đấu với Carlo, tạm thời Tô Hiểu không chuẩn bị nhúng tay, từ hình thức hiện giờ nhìn là Carlo chiếm ưu thế, nhưng sự thực không phải như vậy, nếu lão Baltic dễ dàng bị thua, thì không xứng trở thành thủ lĩnh của bộ lạc Asenman.

Nhiệm vụ ẩn giấu [Bộ lạc Thái Dương] còn cần lão Baltic dẫn dắt, cho nên lão Baltic vẫn chưa thể chết.

Một bên khác hành lang, hai cái đầu cũng vươn ra.

- Elder, bọn họ nội chiến rồi.

Nữ vương trùng tộc cười xấu xa, giống như đang nhìn chó cắn chó.

- Nội chiến là tốt nhất, để bọn họ đánh, lát nữa chết một người chúng ta lại ra sân.

Tuy Elder không chết, nhưng cơ thể đang ở giai đoạn khôi phục.

- Không được, tên dùng đao ở phía đối diện.

Nữ vương trùng tộc vươn ngón tay ra, chỉ phía đối diện.

Elder nhìn về phía nữ vương trùng tộc chỉ, rụt đầu theo bản năng, xem ra là sợ bị Tô Hiểu chém đầu rồi.

- Tên biến thái thích chém đầu này, hay là chúng ta rút đi? Mẫu Sào rộng như vậy, hắn ta không thể bắt được chúng ta đâu.

Tuy Elder từng giao đấu với Tô Hiểu, nhưng hai người không phải kẻ thù, mà là kẻ địch.

Kẻ địch và kẻ thù có bản chất khác nhau, kẻ thù là bất luận làm thế nào cũng phải tìm và giết chết, nhưng kẻ địch thì không chủ động tìm kiếm, chỉ khi nào chạm mặt mới khai chiến.

Khí chất của Elder không tệ, nhưng lần sau gặp mặt Tô Hiểu sẽ không lưu tình, Luân Hồi Nhạc Viên không phải là nơi nói chuyện yêu đương, là bạn hoặc là kẻ địch, ở trong Luân Hồi Nhạc Viên tìm kiếm bạn là lựa chọn ngu ngốc nhất.

Mà với tính cách của Tô Hiểu, nhìn thấy nữ Khế Ước Giả phản ứng đầu tiên không phải là có thể ngủ được không, mà có chém ngã được không, không thể dùng nửa người dưới suy nghĩ, suy nghĩ như vậy sẽ chết rất thảm.

- Chúng ta rút sao?

Nữ vương nhìn về phía Elder, hai người trở thành bạn tốt không có chuyện gì không kể với nhau.

- Ý kiến hay, để đám xú nam nhân này tự giết lẫn nhau, chúng ta trốn ở hạ tầng sào huyệt trùng tộc.

Ngay lúc hai người nói chuyện, Elder rụt đầu về theo bản năng, cũng kéo nữ vương trốn đi.

Tô Hiểu cầm Spider Queen trong tay, khoảng cách quá gần, muốn che cảm nhận của đối phương rất khó.

Nữ vương trùng tộc và Elder chuẩn bị chiến lược rút lui, chỉ cần đám Tô Hiểu không tiến hành phá hoại quy mô lớn ở sào huyệt trùng tộc, bọn họ sẽ không xuất hiện nữa.

- Đám ghê tởm này, Tái Sinh Noãn bị tên quê mùa kia trộm mất một viên, bất cẩn rồi.

Nữ vương trùng tộc có chút không cam lòng, nhưng nàng biết rõ thực lực của Elder, cho nên cũng biết Tô Hiểu mạnh cỡ nào, lúc trước Elder bàn bạc với nữ vương trùng tộc, kết quả là nữ vương trùng tộc bị đè xuống đất ma sát, đương nhiên, đây là trong tình huống không triệu tập thuộc hạ.

Sự thực chứng minh, nữ vương trùng tộc có năng lực chỉ huy không tệ và thuộc tính mị lực cao tới mức kinh người, nhưng năng lực chiến đấu độc lập chẳng ra sao.

- Đừng nghĩ linh tinh nữa, rút lui trước rồi nói, cứ 50 năm sào huyệt trùng tộc sẽ sản xuất một viên Tái Sinh Noãn, đối với ngươi mà nói, một viên Tái Sinh Noãn không tính là gì.

Tuy Elder nói như vậy, nhưng nữ vương trùng tộc vẫn có chút không cam lòng.

- Có phải mình quá sợ hay không?

- Lần sau ngươi đi cận chiến với người đàn ông cầm đao, ta phụ trách cứu ngươi vào thời khắc mấu chốt.

Nữ vương trùng tộc nở nụ cười lúng túng, đổi chủ đề.

- Thuộc hạ của ta tìm được một loại trái cây không tệ, lát nữa cho ngươi nếm thử.



Bên trong thông đạo rộng rãi, lão Baltic và Carlo đánh vô cùng hừng hực, nơi này hừng hực không phải là ví dụ, mà nóng thật.

Tô Hiểu đốt một điếu thuốc, hai người chiến đấu đã sơm phát hiện ra hắn, hắn trốn ở đây vì chiến trường giữa hai người quá nóng.

- Đồng minh, giúp ta.

Lão Baltic đang khổ chiến kêu to một câu, cầu cứu Tô Hiểu.

- Cố lên.

Tô Hiểu kêu lên, tiếp tục bình tĩnh hút thuốc.

- Cái gì?

Lúc lão Baltic chống đỡ công kích của Carlo, nhìn về phía Tô Hiểu.

- Lên tiếng ủng hộ cũng là trợ giúp.

- Hả?

Rầm! Lúc lão Baltic ngây người đã trúng một quả đấm, bị đánh nổ đom đóm mắt.

Tạm thời hắn sẽ không tham dự vào cuộc chiến của lão Baltic và Carlo, nguyên nhân là quá nguy hiểm, hai người này giống như hai quả bom, có thể tự bạo bất cứ lúc nào.

Bố Bố dùng miệng đẩy Tô Hiểu một cái, ánh mắt như đang nói: “Chủ nhân, ta cược một bao spicy strip, lão nhân kia sẽ thắng.”

Những lời Bố Bố nói khiến Tô Hiểu gật đầu, đương nhiên là lão Baltic sẽ thắng, lão này cho Tô Hiểu cảm giác bị uy hiếp.

Nhưng có một chuyện Tô Hiểu không nghĩ ra, nếu như Carlo là Khế Ước Giả, vừa rồi đối phương nhắc tới Nhạc Viên, đây là chuyện Luân Hồi Nhạc Viên không cho phép xảy ra.

Luân Hồi Nhạc Viên có quy định, cấm tiết lộ chuyện liên quan tới Nhạc Viên với nhân vật trong vở kịch.

Cho dù lão Baltic là thổ dân ở đảo Thôn Phệ, nếu như dựa theo quy tắc của Luân Hồi Nhạc Viên phán định, lão ta sẽ được phân là nhân vật trong vở kịch.

Có lẽ trên người Carlo có bí mật gì đó, hoặc là nói, hiện giờ Carlo đã không phải là Khế Ước Giả.

Thưởng thức cuộc chiến giữa lão Baltic và Carlo một lát, Tô Hiểu mất đi hứng thú, hắn trải qua quá nhiều cuộc chiến, không có nhiều hứng thú đối với việc quan sát chiến đấu.

Bố Bố tập trung tinh thần xem, thỉnh thoảng móng vuốt đặt trước miệng, giống như đang ăn Popcorn trong giả tưởng.

Tô Hiểu trốn sau thông đạo, lấy [Nhật ký của Paulie] ra, là em trai của lão Baltic, có lẽ bên trong nhật ký của Paulie có một số bí mật.

Lai lịch của trang giấy và mực hơi khả nghi, Tô Hiểu suy đoán, đây là Paulie lấy được sau khi bắt Khế Ước Giả.

Lật xem nhật ký, văn tự của bộ lạc Asenman như dự đoán không xuất hiện, đây là văn tự Tô Hiểu có thể xem hiểu.

Mỗi khi Tô Hiểu tiến vào một thế giới diễn sinh, Luân Hồi Nhạc Viên sẽ thu 100 Nhạc Viên Tệ, báo đáp lại, Tô Hiểu nắm giữ ngôn ngữ của nhiều thế giới, cho tới nay, hắn đã nắm giữ 7, 8 loại ngôn ngữ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận