Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 843: Đại boss phản phái x2

Tà dương như máu, chiếu cung điện Hoàng Hôn ra rất dài, đá vụn phía trên cung điện chậm rãi tung bay.

Lúc này cung điện Hoàng Hôn nằm ở trạng thái nửa đóng kín, ngoại trừ ba cầu đá trước ba lối vào, cả tòa cung điện nghiêm mật đến mức ngay cả muỗi cũng không bay vào được.

Vèo…

Một hào quang màu xanh lục lóe lên trên không, kéo ra đuôi lửa thật dài.

Bùm.

Bình thiêu đốt ma trơi xanh đập lên trên ngoài tường cung điện, ngọn lửa màu xanh lục cháy hừng hực.

Mười mấy giây sau, lửa xanh tung bay, vách đá cung điện hoàn hảo không tổn hao gì.

Thấy cảnh này, Khế Ước Giả phía Thiên Khải Nhạc Viên hơi thất vọng, nhưng mà khí thế của bọn họ như cầu vồng, dù sao nhân số phe mình gấp ba phe địch.

Thực ra nhân số của bọn họ hầu như là gấp năm nhân số trong cung điện Hoàng Hôn, bên trong cung điện Hoàng Hôn còn 160 Khế Ước Giả, những người còn lại đều rời đi, phân tán trong di tích cổ.

- Hi, chúng ta tấn công vào đi?

Một nữ xạ thủ đứng bên cạnh Hi, bên hông nàng cắm một khẩu súng lục to.

- Ngoại trừ tấn công vào, không có biện pháp nào khác.

Hi dẫn dắt người của Thiên Khải Nhạc Viên tiến tới cung điện Hoàng Hôn, xung quanh cung điện Hoàng Hôn vô cùng yên tĩnh, ba cầu đá kia không có người trấn thủ.

Thấy cảnh này, nữ xạ thủ cười mỉa một tiếng.

- Nhân số đã không đủ để trấn thủ cầu đá, từ bỏ loại địa lợi thiên nhiên này. Xem ra, người của bọn họ càng khó khăn hơn chúng ta tưởng tượng.

Nữ xạ thủ thở phào nhẹ nhõm, trong trận đầu phe mình tử thương quy mô lớn, nếu như lại đánh chính diện mấy trận, rất có khả năng tán loạn.

Hi vẫn ngắm nhìn xung quanh, nàng cảm thấy tình huống có chút không đúng, xung quanh thực sự quá yên tĩnh.

- Hi, lối vào có ba chỗ, mỗi tầng cung điện nhất định có kẻ địch đóng giữ, chúng ta chia làm ba tấn công vào đi?

Đề nghị của nữ xạ thủ bị Hi phủ quyết.

- Không, phân ba chỗ cầu đá, sau đó tập hợp, thử tấn công một lối vào trước, tình hình bên trong cung điện cảm nhận được chưa?

- Không cảm nhận được, tòa cung điện này không biết xảy ra chuyện gì, che phủ tất cả cảm nhận.

Khi Hi và nữ xạ thủ trò chuyện, Khế Ước Giả phía Thiên Khải Nhạc Viên bắt đầu qua cầu, thần kinh của tất cả mọi người căng thẳng, vẫn luôn chuẩn bị nghênh địch.

“Cạc cạc…”

Mấy con quạ đen bay qua bầu trời, đám Khế Ước Giả thần kinh căng thẳng lập tức chuẩn bị nghênh địch.

Quạ đen rơi xuống phía trên cung điện Hoàng Hôn, vẫy cánh, giống như đang cười nhạo đám Khế Ước Giả này.

Đám Khế Ước Giả của Thiên Khải Nhạc Viên bình yên qua cầu, không có mai phục như trong tưởng tượng, kẻ địch cũng không chôn chất nổ.

Đám Khế Ước Giả hội hợp trên đài đá phía trước cung điện Hoàng Hôn, Hi tự mình đánh trận đầu, đi tới một lối vào của cung điện Hoàng Hôn.

783 Khế Ước Giả này mới tiến vào gần lối vào, một Khế Ước Giả của Luân Hồi Nhạc Viên đi từ trong cung điện ra, chỉ trong nháy mắt, từng nòng súng, cung tên hoặc pháp trượng nhắm ngay hắn ta.

Trên người Khế Ước Giả này là một bộ âu phục màu tím, miệng có tô son môi màu đen, chỗ gò má bị lợi khí cứa qua, khi cười miệng đầy gums lộ ra, loại trang phục này, rất giống thằng hề mô phỏng theo.

- Các tiên sinh, các phu nhân, hoan nghênh đi tới cung điện Hoàng Hôn, nếu không ngại, ta có thể trở thành người hướng dẫn của các ngươi.

Thằng hề giả nghiêng người cúi đầu, ra dấu xin mời.

Bao bọc Hi ở bên trong, tất cả mọi người của Thiên Khải Nhạc Viên sinh ra một loại ý nghĩ, tên này không phải sống đủ, chính là chuẩn bị đi theo địch.

- Ngươi phản bội Luân Hồi Nhạc Viên à?

Hi mở miệng.

- No, no, no, no.

Thằng hề giả vung vẩy hai tay.

- Ta đứng ở chỗ này, là… Ồ, bỏ phiếu quyết định, khí chất của ta rất thích hợp làm người hướng dẫn, dẫn dắt các vị đi vào địa ngục, ha ha ha, ha ha, ha ha ha ha ha, địa ngục, ha ha ha…

Thằng hề không nhịn được cười to, rồi lại cố nén cười, thỉnh thoảng cơ thể co quắp, run lẩy bẩy.

Hiện giờ Hi có thể chắc chắn một chuyện, chính là tinh thần tên này tuyệt đối không bình thường, tuyệt đối!

- Các vị chớ để ý, kẻ hèn này chỉ nói đùa thôi, vù, ta giới thiệu cho các vị cấu tạo phía dưới của cung điện Hoàng Hôn trước, cung điện Hoàng Hôn có tổng cộng bảy tầng, ngoại trừ tầng một, tầng hai ra, lên trên mỗi tầng đều vô cùng đặc sắc…

Thằng hề giả cười tủm tỉm nhìn mọi người.

- Hi, ta không chịu nổi tên này, ta muốn làm thịt hắn ta.

Rõ ràng là nữ xạ thủ chưa từng gặp loại bệnh thần kinh như vậy.

- Giết ta sao?

Thằng hề giả hơi sợ hãi.

- Người phụ nữ kia, ngươi còn đang trong giai đoạn ăn tươi nuốt sống à? Chỉ có người man rợ mới thử giết chết một tên thân sĩ. Đúng rồi, có chuyện quan trọng thiếu chút nữa quên mất, nếu quên, đao nam khủng bố kia sẽ giết ta mất, khí thế của tên kia thực sự rất khủng bố.

Thằng hề giả lại bắt đầu thần kinh, ngay khi súng lục trong tay nữ xạ thủ nhắm ngay hắn ta, nụ cười trên mặt hắn ta biến mất.

- Các vị, đồ mà các ngươi muốn ở tầng bảy, giết hết bọn ta, các ngươi sẽ có được thứ kia, chuyện này đơn giản bao nhiêu.

Nói hết, thằng hề giả lấy một con dao ra, mọi người bên phía Thiên Khải Nhạc Viên vừa định giết hắn ta, chỉ thấy thằng hề giả dùng dao găm cứa cổ họng mình.

Xì xì.

Máu tươi bắn tung tóe, lượng lớn máu tươi chảy từ thang đá xuống.

- Lùi lại.

Hi nhanh chóng lùi về sau, nàng nhận ra được không đúng, đối phương cắt yết hầu chảy ra lượng máu quá nhiều.

Xì xì!

Vết thương chỗ cổ thằng hề giả như suối phun, dòng máu đen đỏ phân tán, chảy xuôi trên đất, trong máu tươi duỗi ra từng bàn tay nhỏ trắng bệch.

- Cứu cứu ta…

- Đến đây đi, cùng đến trong cơ thể thằng hề, nơi này có sân chơi…

- Chạy mau…

Tiếng gào khóc giống như tiếng oan hồn truyền từ trong máu tươi ra. Mấy chục giây sau, máu tươi trên đất màu đỏ đen hóa thành khói xanh bốc hơi lên, cùng bốc hơi còn có thi thể thằng hề nổi bong bóng.

- Rốt cuộc tên này là thứ gì?

Sắc mặt nữ xạ thủ không được tốt lắm, nàng chưa từng thấy Khế Ước Giả nào điên cuồng như vậy, hơn nữa đối phương có mục đích gì? Đơn thuần là đe dọa bọn họ sao?

Còn chưa tiến vào cung điện Hoàng Hôn, trong lòng đám Khế Ước Giả bên phía Thiên Khải Nhạc Viên bao phủ một tầng mây đen.

Trong đội ngũ của Khế Ước Giả phía Thiên Khải Nhạc Viên, một Khế Ước Giả đội mũ dạ nhếch miệng cười, nụ cười này rất giống thằng hề giả.

- Lẻn vào thành công.

Điểm sáng trên đỉnh đầu thằng hề giả lóe lên một cái, từ xanh biến đỏ, sau đó lại khôi phục thành màu xanh.



Tầng bốn cung điện Hoàng Hôn, máy truyền tin trong tay Tô Hiểu sáng lên, hắn mở bộ đàm ra nhìn rồi đóng lại.

- Viêm Thần, Quạ Đen đã thành công.

- Vậy sao, khiến người ta bất ngờ, ngươi làm thế nào thuyết phục được Quạ Đen đi đón khách thế?

Viêm Thần chỉnh tóc giúp thiếu nữ buộc tóc đuôi ngựa, đây là muội muội của hắn ta Thiến Thiến, Thiến Thiến đang tò mò đánh giá Tô Hiểu.

- Dốc lòng khuyên bảo.

Lúc Tô Hiểu nói chuyện, ống tay nhỏ xuống vết máu, màu máu tươi rất đặc biệt, màu đỏ đen.

Tô Hiểu châm một điếu thuốc, ngồi trước cửa thang gác tầng bốn đi tới tầng năm, mở miệng hỏi:

- Đám người của tiểu đội tự sát tin được không?

- Miễn cưỡng tin được, mạch não của đám người đó, ngươi hiểu rồi đấy.

Viêm Thần giúp Thiến Thiến chỉnh tóc xong, đầu ngón tay hắn ta cũng kẹp điếu thuốc.

Mỹ nữ mặc đồ công sở cách đó không xa nhìn hai người, cộng thêm nghe cuộc đối thoại của hai người, nàng cảm thấy hai người này rất giống đại boss phản phái đang bày kế hoạch tà ác.

Mỹ nữ mặc đồ công sở liếc đám Khế Ước Giả vẻ mặt khác nhau cách đó không xa, nàng xuất hiện một loại ý nghĩ hoang đường, mình giống như không hiểu đánh vào nội bộ “kẻ địch”.

Mỹ nữ mặc đồ công sở lắc đầu, ném ý nghĩ không thiết thực ra sau đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận