Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 207: Quá Thành Thực

[Liệp Sát Giả giết Fenrir (sinh vật tinh anh).]

[Fenrir là sinh vật tinh anh, nhận được 2.6% Thế Giới Chi Nguyên, hiện nhận được 2.6% Thế Giới Chi Nguyên.]

[Thiên phú “Phệ Linh Giả” của Liệp Sát Giả có hiệu lực, tăng vĩnh viễn 15 điểm giá trị pháp lực, hiện có 488 giá trị pháp lực.]

Fenrir chết đi trong giãy dụa, một rương báu màu lam rơi xuống đất, Tô Hiểu bước nhanh lên trước lấy rương báu cũng rút Trảm Long Thiểm ra.

Tầng băng trên người Esdeath chậm rãi tiêu tan, máu tươi nhỏ từ hai tay Esdeath xuống.

- Một đao rất đẹp.

Ngực Esdeath lên xuống kịch liệt, chiến đấu với Fenrir chỉ kéo dài chưa tới năm phút, nhưng hung hiểm một cách dị thường.

Quân trang màu xám bạc trên người Esdeath bị kéo ra một mảng lớn, với lại nàng cũng mặc rất gợi cảm, sau khi chém giết khốc liệt lộ sạch nghiêm trọng.

Cánh tay Esdeath run run kéo quần áo lên trên, che hai phần ba nơi bị lộ ra ngoài.

- Vừa rồi ngươi nhìn thấy gì?

- Tướng quân ngươi lộ sạch rồi.

Tô Hiểu nói thẳng ra khiến trán Esdeath nổi đầy gân xanh, nhưng liên tưởng đến Tô Hiểu được huấn luyện ám sát, Esdeath thở dài bất đắc dĩ, hiện giờ nàng là cấp trên, thân là người của đội ám sát đương nhiên Tô Hiểu phải trả lời thật, bất luận là nhìn thấy gì.

- Dám nói nữa ta cắt lưỡi ngươi.

- Ta sẽ không nói với người ngoài, nhưng mà tướng quân ngươi lại lộ sạch.

- Câm miệng.

Khóe miệng Esdeath giật giật, nếu thân phận của Tô Hiểu không phải là người ám sát từng được huấn luyện tàn khốc mà lạnh lẽo vô tình, Esdeath sẽ diệt khẩu.

- Đưa quần áo cho ta.

Tô Hiểu cởi áo ném cho Esdeath.

- Băng bó vết thương giúp ta, ta mất máu quá nhiều.

Esdeath suy yếu tựa vào mỏm đá, vừa rồi mấy trảo của Fenrir khiến nàng bị thương không nhẹ.

Tô Hiểu lấy băng vải trong quần áo ra, điều này làm Esdeath hơi khiếp sợ.

- Ngươi mang theo thứ này bên người sao?

Tô Hiểu cầm băng vải đi tới trước người Esdeath.

- Đúng vậy, từng có đồng bạn mất máu chết trước mặt ta, ta còn chưa muốn chết, cho nên luôn mang theo băng vải cầm máu bên người.

Tô Hiểu chỉ đang nói dối, những băng vải này là hắn lấy từ trong không gian dự trữ ra.

Lúc xử lý vết thương giúp Esdeath khó tránh khỏi cảnh “xuân” lộ ra ngoài, nên nhìn không nên nhìn Tô Hiểu đều nhìn sạch sành sanh, nhưng Esdeath không nói gì, nàng mất quá nhiều máu, không nhanh chóng xử lý vết thương sẽ chết, nàng đúng là phụ nữ, nhưng nàng cũng là một chiến sĩ.

Đây là nhược điểm yếu ớt của Teigu, tuy năng lực rất mạnh, nhưng tố chất cơ thể không ưu tú.

Đương nhiên đây chỉ là tương đối, dựa theo Tô Hiểu suy đoán, các hạng mục thuộc tính của Esdeath sẽ không kém hắn, thậm chí còn cao hơn một chút.

Rửa sạch vết thương, khâu lại, băng bó, động tác của Tô Hiểu rất thành thạo, bởi vì hắn thường bị thương.

- Cảm ơn một đao vừa rồi của ngươi, không… Đó là chức trách hiện giờ của ngươi, vừa rồi ngươi cứu ta một mạng, sau này sẽ thay Jerome làm sĩ quan phụ tá của ta, Jerome đã nhiều tuổi rồi không thích hợp với hành quân đánh trận, sau khi về đế quốc thì làm hậu cần cũng không tệ, rất thích hợp cho việc dưỡng lão.

Cho dù Esdeath tàn khốc với kẻ địch, nhưng nàng rất khoan hồng, thân thiết với thuộc hạ.

Chỉ cần là thuộc hạ được Esdeath tán thưởng, nàng sẽ thu liễm tính cách thích S của mình.

Trong nguyên tác Waver thuộc hạ của Esdeath bất cẩn thả người của quân Night Raid chạy mất, nhưng Esdeath chỉ xử phạt Waver một chút.

[Liệp Sát Giả đã gia nhập trận doanh đế quốc, chức vị hiện tại là sĩ quan phụ tá của tướng quân.]

[Nhắc nhở: Bởi vì Liệp Sát Giả là người đầu tiên gia nhập trận doanh đế quốc, cho nên khen thưởng 1% Thế Giới Chi Nguyên, hiện nhận được tổng cộng 3.6% Thế Giới Chi Nguyên.]

Vẻ mặt Tô Hiểu như thường, nhưng thở phào nhẹ nhõm trong lòng.

Trở thành sĩ quan phụ tá của Esdeath sẽ có địa vị không thấp, nhưng không phải đại biểu Esdeath tin tưởng hắn hoàn toàn.

Tô Hiểu là người của đội ám sát nước khác, Esdeath muốn sắp xếp hắn ở bên cạnh, là vì vừa có thể phát huy tác dụng vừa có thể giám sát được, đổi lại là Tô Hiểu cũng sẽ làm vậy, đây là thói quen bình thường của con người.

Tín nhiệm không phải là một sớm một chiều có thể thành lập, chuyện này cần một quá trình.

Xử lý vết thương giúp Esdeath xong, Esdeath khoác áo khoác của Tô Hiểu tựa vào vách đá.

- Ta ngủ một lát, ba tiếng sau đánh thức ta.

Nói xong Esdeath nhắm mắt lại, tiếng hít thở chậm rãi nhẹ nhàng, Esdeath có thể ngủ được dưới khí hậu lạnh giá này.

Tuy Esdeath dùng tường băng niêm phong lại lối ra sơn động, nhưng nhiệt độ trong hang núi không cao, Tô Hiểu phải nghĩ biện pháp duy trì nhiệt độ.

Đi tới trước thi thể của Fenrir, Tô Hiểu để ý tới bộ lông của con cự lang này, chắc chắn thứ này giữ ấm không tệ.

Sau khi lột da sói Tô Hiểu đi tới trước tường băng niêm phong sơn động lại, Trảm Long Thiểm chém ra một cửa động ở trên tường băng, Tô Hiểu cầm da sói ra khỏi sơn động.

Mí mắt Esdeath khẽ nâng lên, phát hiện Tô Hiểu rời đi Esdeath không nói gì, chỉ tiếp tục nghỉ ngơi.

Đi ra bên ngoài sơn động băng tuyết ngập trời, gió lạnh gào thét, Tô Hiểu dùng tuyết đọng rửa sạch da sói trắng nõn kia, khoác mặt lông vào trong lên người, nhiệt độ nhanh chóng tăng lên nhiều.

Như vậy vẫn chưa đủ, Tô Hiểu bắt đầu tìm kiếm ở xung quanh.

Hai mươi phút sau, đầu Tô Hiểu đầy hoa tuyết quay trở về hang núi, lúc này hắn ôm một đống gỗ trong ngực, hắn tìm được ít cây khô ở gần đây, sau khi chém cây khô hắn được một ít củi khô.

Chưa tới năm phút có lửa trại bay lên, nhiệt độ trong hang núi chậm rãi tăng cao.

Hai tiếng sau Esdeath mơ màng tỉnh lại, vết thương trên người nàng đã đỡ hơn, nhưng mất một lượng máu lớn khiến nàng vẫn suy yếu như cũ.

Chẳng biết trong hang núi đã ấm áp từ lúc nào, mùi thịt bay tới, Esdeath nghi ngờ ngồi dậy.

- Là thịt Fenrir à?

Tô Hiểu đang nướng mấy miếng thịt thú trên lửa.

- Không phải, ta đã nếm thử thịt Fenrir rồi, rất thô ráp, còn có lượng độc tố không nhỏ, đây là thịt thỏ.

Tô Hiểu chia thịt nướng cho Esdeath xong thì im lặng ăn, từ lúc hắn tiến vào thế giới diễn sinh còn chưa kịp uống ngụm nước.

Nướng thịt thỏ cũng ăn không ngon, chất thịt rất già, còn rất khó cắn.

Sau khi ăn xong Esdeath thử đứng dậy, sau khi phát hiện cơ thể không có gì đáng ngại thì cùng rời khỏi sơn động với Tô Hiểu.

Bên ngoài sơn động vẫn có gió lạnh gào thét như cũ, trên người Esdeath quấn đầy băng vải và Tô Hiểu mặc da sói nhìn vô cùng thú vị.

Nửa tiếng sau hai người tới pháo đài cực bắc, thân phận của Tô Hiểu lần này đã khác trước.

Sau khi Esdeath nói nhỏ vài câu với sĩ quan phụ tá tiền nhiệm, vành mắt của sĩ quan phụ tá hơn năm mươi tuổi hơi đỏ lên.

- Tướng quân… Ta.

Lão sĩ quan phụ tá muốn nói gì đó, nhưng Esdeath vẫy tay.

- An tâm dưỡng lão ở đế đô đi, không ai dám trêu chọc thuộc hạ của ta ở đế đô đâu.

Đây không phải là Esdeath kiêu ngạo, sự thực đúng là như vậy.

Tình hình ở đế đô hơi phức tạp, tuy tiểu hoàng đế trong hoàng cung có thực quyền, nhưng mất đi cha mẹ từ nhỏ, sau đó được đại thần thân tín của vương trước nuôi dưỡng.

Lúc tiểu hoàng đế còn nhỏ đã được đại thần kia bắt đầu tẩy não, hiện giờ có thể nói tiểu hoàng đế này đối với vị đại thần kia là nói gì nghe nấy, vị đại thần kia đã bồi dưỡng tiểu hoàng đế làm con rối.

Hiện giờ thống trị đế quốc không phải là tiểu hoàng đế, mà là vị đại thần kia.

Tuy tướng mạo của vị đại thần kia không ra sao, hơn nữa vóc người lại mập mạp, nhưng IQ rất cao.

Cha mẹ tiểu hoàng đế là bị đại thần hạ độc, trải qua mười mấy năm tiến hành, đại thần đã nắm giữ được rất nhiều thực quyền, nếu không có Teigu tối cao, tiểu hoàng đế đã sớm bị xử lý.

Teigu tối cao nhất định phải do huyết thống hoàng thất khởi động, bằng không sẽ là một đống sắt vụn.

Nếu như đại thần có người e sợ ở đế đô, chắc chắn người kia sẽ là Esdeath.
Bạn cần đăng nhập để bình luận