Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 458: Từ Phim Chiến Tranh Biến Thành Phim Kinh Dị

Ném mấy viên bom luyện kim xuống đất, bom luyện kim phân ra thành nhiều con ếch nhỏ màu trắng.

Không lâu sau, ếch nhỏ màu trắng có ở khắp nơi trên sườn núi, Tô Hiểu không lập tức cho nổ bom luyện kim, hắn đang đợi thời cơ.

Đạp bay một con rùa đen vươn đầu cắn chân hắn, Tô Hiểu có chút không biết phải nói gì, rốt cuộc là thứ gì.

Hấp dẫn một số mãnh thú hắn còn hiểu được, nhưng lại có thể hấp dẫn được những sinh vật có tính ôn hòa như thỏ, rùa đen, điều này khiến hắn không nghĩ ra.

Phải biết rằng, những sinh vật ăn cỏ này rất hiếm thấy ở khu vực đất đỏ, những con vật này là đồ ăn quý giá.

Nhưng lúc này Tô Hiểu nhìn thấy những đồ ăn này, vẫn nên giữ mạng quan trọng hơn.

Cự thú như hà mã xông lên trước, con cự thú này cao chừng bốn mét, dài khoảng bảy mét.

Nhìn thấy con hà mã này xông lên trước, Tô Hiểu hít khí lạnh.

Lúc này quanh hắn tràn đầy thi thể các loại thú, tuy mới chiến đấu không lâu, nhưng đã có hơn trăm dã thú chết dưới đao của hắn.

Trên người hắn cũng có nhiều vết thương và vết cào, bị số lượng dã thú khổng lồ bao vây tấn công, muốn không bị thương hoàn toàn là nằm mơ.

Huống chi những dã thú này không phải là dã thú thông thường, là mãnh thú của trung tâm khu vực đất đỏ, nếu như thả bất kỳ một loại dã thú ăn thịt nào lên địa cầu, tuyệt đối là sinh vật ở tầng chóp Kim Tự Tháp.

Một con mắt máy trôi nổi gần Tô Hiểu, đây là [Hawana chi nhãn].

Thông qua dò xét của [Hawana chi nhãn], Tô Hiểu biết được thông tin của “hà mã to lớn” này.

Con này không phải là hà mã, mà là một loại động vật ăn thịt tên là Man Giác Thú, sức mạnh cao tới 42, thể lực là 45 điểm.

Loại dã thú khủng bố này, nếu như gặp phải ở hai thế giới diễn sinh trước, Tô Hiểu sẽ xoay người chạy trốn.

Nhưng hiện giờ thì khác, các hạng mục thuộc tính của hắn đã gần sát 50 điểm, có thể đối mặt với mãnh thú này.

Man Giác Thú xông về phía Tô Hiểu, trong mắt đầy tơ máu.

Tô Hiểu móc một viên [Nguyên Sinh Chi Chủng] từ trong ngực ra, hắn ném viên [Nguyên Sinh Chi Chủng] này về phía dưới sườn núi.

Đúng lúc này, tất cả dã thú rít gào đều dừng lại, chúng nó giống như đám chó con nhìn thấy xương, đầu di chuyển theo viên [Nguyên Sinh Chi Chủng] kia.

Lạch cạch một tiếng, Nguyên Sinh Chi Chủng rơi lên trên một viên đá rồi bắn lên cao, lăn xa mấy mét mới dừng lại, dừng trước mặt một con cá sấu.

Con cá sấu này sửng sốt, hạnh phúc đến quá đột ngột.

Cá sấu nuốt lấy viên Nguyên Sinh Chi Chủng, quay đầu chạy về phía sườn núi, nhưng gần nó có quá nhiều dã thú, cộng thêm chân của nó quá ngắn…

Năm giây sau con cá sấu bị phân thây, cuối cùng chỉ còn một cái đuôi.

Ngay lúc đám dã thú cướp giật Nguyên Sinh Chi Chủng, Tô Hiểu làm nổ bom luyện kim ở gần đó.

Bùm!

Ánh lửa bao bọc Tô Hiểu, con Man Giác Thú kia cũng kêu thảm thiết trong ánh lửa.

Tô Hiểu kéo cổ áo Lam Khải Phong Y lên, che khuất diện mạo, vùi đầu xông về phía Man Giác Thú.

Mười mấy giây sau ánh lửa rút lui, nhưng trước khi ánh lửa rút lui, Man Giác Thú phát ra tiếng kêu thảm thiết ngắn ngủi.

Ánh lửa thối lui, trên sườn núi chỉ còn Man Giác Thú máu tươi đầy người và rất nhiều thi thể thú.

Lũ dã thú ngửi được mùi vị của Nguyên Sinh Chi Chủng, cho nên Tô Hiểu tung viên Nguyên Sinh Chi Chủng kia ra đã gây nên huyết án liên tục.

Con cá sấu chết thảm chỉ là người bị hại đầu tiên, sau đó còn có rất nhiều người bị hại nữa.

Tất cả dã thú đoạt được Nguyên Sinh Chi Chủng, đều bị những dã thú khác bao vây tấn công, chưa tới một tiếng, trên sườn núi đã đầy máu tươi.

Con Man Giác Thú lúc trước ngã trên sườn núi, cơ thể thỉnh thoảng co giật một lát, xem ra là sống không được lâu, trong thời gian ngắn nó sẽ không chết.

Tiếng gào thét không dứt bên tai, thi thể dã thú trên sườn núi càng ngày càng nhiều.

Một con chó hai đầu đứng ở trên đống xác dã thú, cho dù là ở trung tâm khu vực, con chó hai đầu này cũng là cường giả.

Nó nhìn về phía Man Giác Thú cách đó không xa, đây là đối thủ cũ của nó, hôm nay đối phương ngã trên sườn núi này, nằm ở trạng thái gần chết.

Con chó hai đầu dán sát vào gần Man Giác Thú, mũi rung động, giống như ngửi thấy mùi đặc biệt gì đó.

Bỗng nhiên, lông sau lưng con chó hai đầu dựng lên, nó ngửi thấy được mùi đặc biệt, tuy rất nhạt, nhưng mùi này có lực hấp dẫn trí mạng đối với nó.

Con chó hai đầu cắn xuyên qua ổ bụng của Man Giác Thú, chuẩn bị chui đầu vào.

Xì xì.

Một thanh đao dài sắc bén xuyên từ trong ổ bụng Man Giác Thú ra, con chó hai đầu không kịp trốn đã bị đâm xuyên qua yết hầu.

Dù sao nó cũng là cường giả khu trung tâm, tuy bị đâm xuyên qua yết hầu, nhưng nó vẫn cố gắng giãy dụa lùi về sau.

“Phụt…”

Giới đoạn tuyến quấn lấy đầu con chó hai đầu, kéo nó vào trong ổ bụng của Man Giác Thú.

“Ô, ô…”

Con chó hai đầu phát ra tiếng kêu sợ hãi, nhưng không ngăn được chuyện nó bị đẩy vào trong cơ thể Man Giác Thú.

Xì xì, xì xì.

Máu tươi phun từ trong ổ bụng của Man Giác Thú ra, mấy giây sau, một bộ thi thể chó vụn vặt được tung ra.

Nếu như cẩn thận kiểm tra xung quanh thi thể Man Giác Thú, loại thi thể thú như vậy có rất nhiều.

Trốn trong cơ thể Man Giác Thú, trên người Tô Hiểu dính đầy máu tươi, hai hạt giống còn lại được hắn đựng trong ống nghiệm thủy tinh bịt kín, không truyền ra được chút mùi nào.

Cho dù như thế, trên tay hắn có lưu lại mùi, cũng thỉnh thoảng dẫn tới dã thú, có thể thấy Nguyên Sinh Chi Chủng hấp dẫn đám dã thú cỡ nào.

Tuy không rõ tác dụng của Nguyên Sinh Chi Chủng, nhưng Tô Hiểu có thể xác định được một điểm, đây tuyệt đối là thứ tốt, trên người hắn có Nguyên Sinh Chi Chủng thứ mà dã thú khát vọng.

Điều này khiến Tô Hiểu có một loại kích động, đó chính là trực tiếp nuốt Nguyên Sinh Chi Chủng vào.

Lý trí nói cho hắn, chuyện này tuyệt đối không được, nuốt hạt giống này vào tuyệt đối không có kết quả tốt, tuyệt đối không có.

Tô Hiểu sớm đã phát hiện, IQ của nữ nhân to son trên sườn núi rất cao, đối phương đã bố trí ván cờ này.

Nguyên Sinh Chi Chủng không chỉ có bốn viên, nếu như Tô Hiểu đoán không sai, người phụ nữ kia nhận được mười mấy viên Nguyên Sinh Chi Chủng, còn rải những viên Nguyên Sinh Chi Chủng này ở gần đây.

Hiện giờ khu vực gần Tô Hiểu chính là địa ngục Tu La, các loại dã thú tranh đấu lẫn nhau, nếu không phải trốn trong cơ thể Man Giác Thú, hắn đã sớm chết rồi.

Nữ nhân phúc hắc căn bản không ngờ tới, Tô Hiểu có thể chống đỡ đợt tấn công đầu tiên của dã thú, còn nhanh chóng đánh một cự thú tàn phế, cũng ẩn thân trong bụng cự thú.

Lúc này xung quanh đầy thi thể thú, cho nên không có dã thú đến gặm nhấm thi thể Man Giác Thú.

Tô Hiểu vươn đầu ra kiểm tra tình huống xung quanh, quan sát một lát, hắn thở dài.

Ít nhất trong khoảng thời gian ngắn không thể rời khỏi nơi này, dã thú xung quanh đấu loạn càng ngày càng điên cuồng.

Đúng là IQ của nữ nhân phúc hắc không thấp, nàng từng cân nhắc Tô Hiểu không chết ở đây ngay thì thế nào, cho nên nàng để mấy viên Nguyên Sinh Chi Chủng ở chỗ dã thú không thể lấy được, để những dã thú kia có thể ngửi thấy nhiệt độ của Nguyên Sinh Chi Chủng nhưng không chiếm được, cứ như vậy, lũ dã thú sẽ tranh đấu cố định, do đó nhốt Tô Hiểu lại.

Tô Hiểu chui lại vào trong cơ thể Man Giác Thú, tuy không có nước, nhưng xung quanh có rất nhiều thịt, cho dù là thịt tươi, nhưng duy trì mấy ngày cũng không thành vấn đề.

Ngay lúc Tô Hiểu chuẩn bị nghỉ một lát, bỗng nhiên thi thể Man Giác Thú chấn động, giống như có quái vật khổng lồ nào đó tới gần.

Man Giác Thú phát ra tiếng kêu gào như khóc, sau đó Tô Hiểu ở trong cơ thể Man Giác Thú cảm thấy xoay tròn, hắn suýt nữa bị ném ra khỏi cơ thể Man Giác Thú.

Mười mấy giây sau, cảm giác xoay tròn biến mất, sau đó là xóc nhẹ, xung quanh yên bình lại.

Tô Hiểu thông qua miệng vết thương của Man Giác Thú nhìn ra ngoài, tiếng gió gầm rú truyền tới, lúc này Man Giác Thú đang ở giữa không trung, cách xa mặt đất ít nhất ngàn mét.

Nhìn lên, một đôi móng vuốt sắc bén xuất hiện trong tầm mắt, nắm lấy Man Giác Thú chính là một sinh vật có hình thể vô cùng khổng lồ.

Đây là một con Aerodactyl màu da cam, có thể ung dung mang Man Giác Thú bay, có thể tưởng tượng được hình thể và sức mạnh của nó.

Không sai, chính là Aerodactyl, tên cụ thể của con quái vật này là gì Tô Hiểu không rõ, nhưng con quái vật này giống Aerodactyl cỡ lớn.

Lấy [Hawana chi nhãn] ra thăm dò, nhận được kết quả khiến lông tơ người ta dựng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận