Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 208: Lẻn Vào

Ba ngày sau, trong một gian nhà đá ở pháo đài cực bắc.

Bên ngoài gió tuyết liên tục, bên trong nhà đá thì vô cùng ấm áp, có thể thấy một vị nữ tướng quân đang nói gì đó từ cửa sổ, phía sau nữ tướng quân là một tờ bản đồ.

- Tuyến đông, tuyến nam cần phải tấn công cùng một lúc, Carey, Harde, chuyện này giao cho hai người.

Esdeath đang bố trí chiến lược ngày mai, vết thương của nàng đã khôi phục lượng lớn.

- Rõ.

Hai người lĩnh mệnh, trên mặt tràn đầy tự tin.

- Ngày mai lấy tấn công “pháo đài Dodota” làm chính, đến lúc đó ta sẽ dẫn người tấn công từ cửa chính, Byakuya, tối nay ngươi lẻn vào pháo đài của quân địch, đợi thời cơ ám sát Numa Seika.

Tô Hiểu gật đầu, Esdeath tiếp tục bố trí chiến lược.

Tô Hiểu suy nghĩ trong đầu, cuộc chiến tranh này sẽ không kéo dài, “Demon’s Extract” Teigu của Esdeath rất mạnh trong chiến tranh, quân đội chỉ yểm hộ mà thôi, chủ lực là một mình Esdeath.

Trận chiến này kết thúc nhất định Esdeath sẽ quay về đế đô, hiện giờ hắn là sĩ quan phụ tá của Esdeath, tỷ lệ trở về cùng sẽ là 80%.

Trong quân đội không chỉ có mình Tô Hiểu là sĩ quan phụ tá, hắn không biểu hiện ra mình là người tổng chỉ huy, khả năng Esdeath giữ hắn ở trong quân không cao.

Mau kết thúc chiến tranh ở đế đô mới là chuyện chính, có Khế Ước Giả làm loạn vào, có lẽ bây giờ đế đô đã loạn thành một nồi cháo.

Hội nghị tác chiến nhanh chóng kết thúc, Tô Hiểu được Esdeath giữ lại nói chuyện riêng.

- Đây là tài liệu về Numa Seika, người này rất khó đối phó, không yêu thích nữ sắc, cuộc sống rất đơn giản, nhưng hắn ta có một nhược điểm, đó là rất thích uống rượu.

Đàn ông cực bắc không thích uống rượu, đây là do khí hậu lạnh giá gây ra.

- Bình thường hắn ta sẽ uống rượu sau mười giờ tối, nhưng độ khó tập kích ban đêm không ít, ngươi hãy tùy cơ ứng biến.

- Có thể.

Ý của Esdeath rất rõ ràng, tự nghĩ biện pháp giết Numa Seika.

Bịch, một cái túi da được ném lên trên bàn hội nghị.

- Trong này có bản đồ, quần áo chống lạnh, đồ ăn nhiệt lượng cao, còn có một số thiết bị đơn giản để lẻn vào, hai viên đạn tín hiệu, màu đỏ đại biểu thất bại cần cứu viện, màu lục đại biểu thành công nhưng bị bao vây trong doanh trại địch.

Esdeath sắp xếp rất chu đáo, hiện giờ Tô Hiểu là người của mình, cho nên thuộc tính S của Esdeath đã biến mất.

- Ừm.

Tô Hiểu chỉ gật đầu.

- Đúng là lạnh nhạt, đi nhanh về nhanh, nhớ kỹ, bây giờ ngươi là người của đội ám sát, không phải là tử sĩ.

- Rõ.

Tô Hiểu lấy quần áo mùa đông trong túi da mặc vào, quần áo mùa đông rất vừa người, hẳn là da lông của một loại Danger Beasts nào đó may, tính chống lạnh rất tốt, không hiện ra béo phì cử động không tiện.

- Đi nhanh về nhanh.

Esdeath rất thân thiết với thuộc hạ.

- Ừm.

Tô Hiểu rời khỏi phòng họp, sau khi hắn rời đi Esdeath nhặt được một viên đạn tín hiệu trên bàn hội nghị, là viên đạn tín hiệu màu đỏ đại biểu cho hành động thất bại.

- Chỉ cho phép thành công không cho phép thất bại sao, lần này đúng là nhặt được bảo bối, thực lực rất mạnh, tính tình lạnh nhạt, ngoại trừ mệnh lệnh ra thì không quan tâm những chuyện khác, rốt cuộc là quốc gia nào bồi dưỡng được một nhân tài ưu tú như vậy.

Một tay Esdeath chống cằm ngồi trước bàn hội nghị, một tay khác thưởng thức viên đạn tín hiệu màu đỏ này.

- Sau khi chiến tranh kết thúc dẫn hắn ta về đế đô, loại người này không thích hợp ở trong quân.

Cạch.

Esdeath dựng viên đạn tín hiệu màu đỏ lên trên mặt bàn, nếu có người phá đạn tín hiệu này ra sẽ phát hiện, bên trong viên đạn tín hiệu này trống không!

Hành động ám sát thất bại chẳng khác nào tử vong, sao có khả năng cứu viện?



Trong gió tuyết gào thét, tay Tô Hiểu cầm một tấm bản đồ tiến lên trong tuyết.

Lúc này xung quanh không có những người khác, Tô Hiểu cử động gò má hơi cứng ngắc, giả bộ mặt đơ không thoải mái lắm, hắn có cảm giác mình không cười được nữa.

- Ám sát chó má.

Tô Hiểu chửi nhỏ một tiếng, giả trang “cường độ cao” ba ngày liên tục khiến cả người hắn vô cùng mệt mỏi, lần sau hắn sẽ không ngụy trang thành người ám sát nữa.

- Numa Seika của “pháo đài Dodota” sao?

Nhìn kỹ bức chân dung trong tay, bên trong chân dung là một thanh niên trẻ tuổi.



Trên tường thành thấp bé ở pháo đài Dodota.

- Nghe nói không, bên kia đã phát động quân lực, lần này khoảng chừng 50 vạn.

Quân gác cực bắc ở trên tường thành nói, vẻ mặt có chút lo lắng.

- Thôi đi, đến nhiều cũng vô ích thôi, lúc trước đến 20 vạn thì có thể làm gì.

- Đến rồi cũng nuôi sói, những tên rác rưởi của đế quốc đều đáng chết.

Tiếng cười nhạo truyền đến, quân cực bắc không coi trọng quân đế quốc lắm.

- Gần tới thời gian rồi, sao mấy người đổi gác còn chưa tới?

Một binh lính bắt đầu thiếu kiên nhẫn.

- Ai nói không phải, gần đây những tên người “tộc Calibat” càng ngày càng kiêu ngạo, thắng được mấy trận đuôi sắp vểnh lên trời rồi.

- Ta đi thúc giục bọn họ.

- Ta cũng đi.

Mấy tên lính lần lượt rời đi, một tên binh sĩ nhiều tuổi lắc đầu, lão ta không muốn đi đắc tội người khác.

- Người trẻ tuổi đúng thật là… Hừ!

Rên lên một tiếng, binh sĩ lớn tuổi mềm nhũn ngã xuống đất, Tô Hiểu nhảy lên tường thành, hắn quang binh sĩ lớn tuổi vào trong đống tuyết ở bên ngoài tường thành, rồi lắc mình biến mất vào trong thành trấn ở pháo đài này.

Bóng đêm bao phủ, cuồng phong ở cực bắc ngừng lại một cách hiếm thấy, nhưng bông tuyết vẫn không ngừng bay xuống.

Thành trấn ở trong pháo đài không có điện, mỗi nhà làm xong hoạt động tạo người thì nghỉ ngơi rất sớm, trong thành trấn yên tĩnh một cách dị thường.

Tô Hiểu đi ngang qua giữa các tòa nhà, hắn sẽ cố gắng tìm kiếm vị trí hẻo lánh.

- Gian số 23 bên trái, với gian số 73 nữa.

Tô Hiểu xác nhận nơi ở của Numa Seika xong, hắn nhanh chóng khóa chặt một gian nhà đá.

Nhà đá cũng không cao lắm, khác với những tòa nhà khác ở trong tường thành, ít nhất nhà đá có thể ngăn gió lạnh thấu xương.

Trước cửa không có thị vệ, Numa Seika là người có chiến lực mạnh nhất ở cực bắc, hắn ta không cần thị vệ.

Tô Hiểu nhỏ giọng tới gần nhà đá, cảm nhận được tình hình trong phòng, một thanh niên đang uống rượu trong phòng một mình, người đàn ông trong phòng đúng là Numa Seika.

- Martha, ta sẽ báo thù giúp nàng, nhanh thôi.

Rõ ràng Numa Seika đang uống rượu giải sầu trong phòng, từ vẻ mặt hắn ta có thể nhìn ra rượu mạnh không là gì đối với hắn ta.

Tô Hiểu đợi ở bên ngoài phòng, hiện giờ chưa tới thời cơ, hắn không định ám sát một cách thô bạo, nếu kinh động quá nhiều người, có khả năng hôm nay hắn phải ở đây.

Thời gian trôi qua rất nhanh, đảo mắt đã gần 1 giờ sáng, nhiệt độ bên ngoài phòng ở cực bắc càng rét lạnh.

Numa Seika đã ngủ, sau khi Tô Hiểu thu lại khí tức Danger Beasts siêu cấp cũng không thể phát hiện ra, huống chi là Numa Seika.

Chậm rãi tới trước cửa phòng, trong tay Tô Hiểu có thêm một ống nghiệm, trong ống nghiệm tràn ngập một loại chất lỏng màu trắng xám.

Đổ chất lỏng vào trong khe hở ở phía dưới cửa, chất lỏng nhanh chóng hóa khí, một loại khói khí không mùi bay ra.

Tô Hiểu lấy mặt nạ phòng độc ra đeo lên mặt, sau khi hít thứ này hắn cũng không dễ chịu.

Lẳng lặng đợi ở cửa mười phút, Tô Hiểu đẩy cửa đi vào nhà đá.

Một dòng sóng nhiệt phả vào mặt, Numa Seika vương tử dị tộc đang nằm yên trên giường, cơ thể hắn ta hơi run rẩy.

- [Ai ao ai ư ây] Tại sao lại như vậy?

Lúc này vương tử dị tộc nói không rõ ràng, muốn đứng dậy chiến đấu thì càng đừng nghĩ.

- Không có gì là không có khả năng.

Để ngang Trảm Long Thiểm trên cổ Numa Seika, đao phong cắt xuống.

Phập.

Một cái đầu bị cắt ra, vương tử dị tộc danh chấn cực bắc bị giết chết một cách dễ dàng như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận