Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 149: Tham Ăn

Đùng.

Một đốm lửa vì củi bị thiêu đứt nên nhảy ra khỏi đống lửa, chậm rãi biến mất trong không khí.

- Đây là thu hoạch ngày hôm nay, một rương báu màu lục, ba rương báu màu trắng.

Huyết Mân Côi ngồi nghiêng ở trước cửa trại, trước mặt là bốn rương báu.

Tô Hiểu không có hứng thú với bốn rương báu này, hắn chỉ hiếu kỳ Huyết Mân Côi sẽ chia thế nào, để có thể lôi kéo Khế Ước Giả khác, cũng có thể khiến phòng thủ chủ lực đạt được ưu đãi.

- Tình huống ban ngày mọi người cũng thấy rõ rồi đó, ai cống hiến nhiều ai cống hiến ít trong lòng mọi người đều rõ.

- Chỉ có bốn rương báu có thể nói là sói nhiều thịt ít, như vậy, mở ra Nhạc Viên Tệ thì chia đều, trang bị và vật phẩm chia cho phòng thủ chủ lực.

Huyết Mân Côi nhìn lướt quanh bốn phía, giống như đang thăm dò ý kiến của mọi người.

Một Khế Ước Giả muốn mở miệng nói, nhưng bị đồng bạn bên cạnh kéo áo nên lựa chọn im lặng.

Trừ đám Tô Hiểu ra, ở đây có 39 Khế Ước Giả, bốn rương báu này mở ra nhiều nhất cũng chỉ hơn 1000 Nhạc Viên Tệ, bọn họ chia đều không đủ nhét kẽ răng.

Thực ra đây giống như “giải an ủi”, để trong lòng những Khế Ước Giả này cân bằng một chút, dù sao bọn họ tiêu hao không ít đạn, viên đạn cũng phải dùng Nhạc Viên Tệ mua.

Mở rương báu ra, đúng như dự đoán bốn rương báu cộng lại được 1600 Nhạc Viên Tệ, trừ Nhạc Viên Tệ còn mở ra được hai trang bị và ba nguyên liệu.

[Ái Chi Thối Cốt.]

Nơi sản xuất: Attack on Titan.

Phẩm chất: Màu lục.

Loại hình: Vũ khí [Độn khí].

Lực công kích: 10 ~ 17.

Nhu cầu trang bị: Sức mạnh 10 điểm trở lên.

Hiệu quả trang bị: Tình cảm chân thành đập tan đả kích (chủ động), sử dụng lực lượng toàn thân tạo thành một kích hủy diệt đối với kẻ địch, thương tổn được phán định dựa theo thuộc tính sức mạnh.

Cho điểm: 16.

Giới thiệu tóm tắt: Fanning anh yêu em, sau khi anh chết làm ơn làm xương đùi của anh thành vũ khí, như vậy anh có thể tiếp tục làm bạn với em, nếu như gặp phải người xấu em hãy dùng anh chém tên đó, bao gồm cả chồng tương lai của em.

Giá cả: 1900 Nhạc Viên Tệ.



[Tấm khiên đầu lâu (tấm khiên màu trắng).]

[Cốt tủy Pure Titan (nguyên liệu màu trắng).]

[Móng tay cường độ cao (nguyên liệu màu trắng) x2.]



Rất rõ ràng, có giá trị nhất là [Ái Chi Thối Cốt], tấm khiên màu trắng cũng không tệ, thấp nhất là [Cốt tủy Pure Titan].

Tô Hiểu nhìn vài lần liền mất đi hứng thú, hắn dời mắt nhìn Huyết Mân Côi, ý là ngươi bắt đầu biểu diễn đi.

Lúc này Huyết Mân Côi hơi u sầu, tuy nàng có thể chắc chắn mấy người ở đây đều không để ý mấy món vật phẩm này, nhưng nếu chia không đúng sẽ gặp phiền phức.

- Hay là… Chúng ta chia theo “điểm cống hiến công phòng” đi.

- Hả?

Trần cười mỉa.

- Ta cho ngươi tấm khiên kia, ta chỉ cần [Cốt tủy Pure Titan].

Sắc mặt Huyết Mân Côi không tốt lắm, trang bị màu lục thuộc về Tô Hiểu đã là chuyện ván đã đóng thuyền, Trần cũng ngầm đồng ý, nếu như khiến đại lão này tức giận thì hỏng rồi, ai tới thủ chính diện? Huyết Mân Côi thủ một lát còn được, nếu thủ thời gian dài sẽ không chịu được, muốn thủ cả ngày hoàn toàn như sống trong mơ.

Tuy [Cốt tủy Pure Titan] cho điểm dưới tấm khiên, nhưng thứ này có giá trị với đội nhóm, nếu như may mắn nghiên cứu ra cấu tạo thì kiếm được bộn tiền, mỗi lần tiến vào thế giới diễn sinh đều chế tạo được lượng lớn bia đỡ đạn.

Huyết Mân Côi cầm [Ái Chi Thối Cốt] đưa cho Tô Hiểu, sau khi Tô Hiểu nhận lấy thì không thèm nhìn cất luôn vào trong không gian trữ vật, thứ này ngoại trừ bán đi thì không còn tác dụng gì khác.

Sau khi Huyết Mân Côi và Trần nói chuyện một lát, cuối cùng [Cốt tủy Pure Titan] thuộc về Huyết Mân Côi, không biết hai người này đã nói gì.

Ân Đồ ở bên cạnh cười không nói, biểu cảm giống như tôi nhìn các người giả bộ thế nào, trong lúc chiến đấu vú em rất phong quang, tất cả mọi người đều nịnh bợ, nhưng sau khi chiến đấu xong địa vị sẽ giảm xuống.

- Nếu chia xong rồi thì ta đi trước, sáng mai ta sẽ về đúng giờ.

Huyết Mân Côi đứng dậy, ra hiệu với Khế Ước Giả coi nàng là người đứng đầu đi cùng nàng, nàng phải tận lực tránh để những người này tiếp xúc với Trần, tuy những Khế Ước Giả này không tính là quá mạnh, nhưng cũng có sức chiến đấu.

Hiện giờ Khế Ước Giả ủng hộ Huyết Mân Côi và Khế Ước Giả ủng hộ Trần xê xích không nhiều, biểu hiện lúc Huyết Mân Côi phòng ngự, cùng với năng lực chỉ huy ưu tú của nàng, khiến những Khế Ước Giả này lại ủng hộ nàng lần nữa.

- Ta cũng phải về chỗ lão đại, hẹn gặp lại.

Nói xong Trần cũng dẫn người rời đi, bên đống lửa chỉ còn lại Tô Hiểu và Ân Đồ, còn chỗ đám Eren cách mười mấy mét thì không có Khế Ước Giả đi tới, thân phận tù nhân đã ngăn chặn kết nối với nhân vật chính, đặc biệt là Eren nhân vật chính ghét cái ác như kẻ thù.

- Không khác dự đoán của ngươi mấy, lúc nào ra tay đây?

Trong mắt Ân Đồ xuất hiện vẻ khác thường.

- Bây giờ bắt đầu chuẩn bị.

Tô Hiểu lấy các loại đồ ăn ở trong không gian dự trữ ra, thịt nướng đã ướp muối sẵn, một cái vỉ nướng, thậm chí còn lấy ra mấy con tôm hùm gai dài bốn mươi, năm mươi cm.

- Ngươi mua những thứ này mất bao nhiêu Nhạc Viên Tệ thế, tôm hùm to như vậy cũng không thường thấy trong Nhạc Viên.

- Gần 80 Nhạc Viên Tệ.

- Thổ hào à?

Trong điều kiện tình huống cho phép, Tô Hiểu sẽ chọn đồ ăn cao cấp, hơn nữa mất cha mẹ từ sớm nên hắn biết nấu ăn, sống một mình cần phải biết rất nhiều chuyện, mười mấy tuổi không có cha mẹ bảo vệ và dạy dỗ, cộng thêm hoàn cảnh của bản thân khiến hắn cảm nhận được tội ác trong thế giới, hắn hiểu rõ hơn tất cả mọi người, con người sẽ ác tới mức độ nào.

Ở dưới hoàn cảnh đó, không biến thành tên biến thái giết người điên cuồng đã là tâm trí vô cùng tốt rồi.

Chủy thủ trong tay tung bay, tôm hùm được xử lý xong, sau khi để một ít than vào trong đống lửa, Tô Hiểu bắt đầu nấu ăn.

Xì xì xì…

Thịt nướng nhanh chóng được nướng khô vàng bóng, mùi tôm hùm thơm phức xông vào mũi.

Ân Đồ hơi dại ra nhìn thủ pháp thành thạo của Tô Hiểu, người giết người không chớp mắt lại biết nấu ăn, hơn nữa mùi vị cũng không tệ.

Thịt nướng tỏa ra mùi thơm hấp dẫn ba đôi mắt sáng lấp lánh.

Eren ngơ ngác nhìn từng xiên thịt nướng trong tay Tô Hiểu, mùi thơm của thịt nướng không ngừng kích thích khứu giác Eren, thậm chí Eren còn có kích động muốn xông lên trước đoạt lấy thịt nướng ăn mấy miếng.

Sống ở trong mấy bức tường rất gian khổ, năm năm trước sau khi quê hương bị hủy, Eren chưa từng được ăn thịt nữa, loại thịt như vậy ở trong tường chỉ có quý tộc hoặc quan chức mới được hưởng dụng.

“Ừng ực.”

Tiếng nuốt nước bọt truyền vào tai Eren, Eren nghiêng đầu phát hiện là Armin bạn thân hắn ta.

Mười mấy tuổi nhưng quanh năm lấy bánh mì hoặc khoai tây làm đồ ăn chính, đây là dày vò cỡ nào.

Lúc này ngay cả con mắt của Mikasa cũng sáng lấp lánh, giống như sói cái đói bụng đã lâu, nhưng ý nghĩ của Mikasa rất đặc biệt, nàng đang nghĩ đoạt đồ ăn thế nào?

Tham ăn là một trong thất tông tội, đâu dễ kìm nén như vậy, thậm chí tham ăn còn đứng trên “tham lam” trong thất tông tội.

- Eren, những người này lấy thịt ở đâu ra vậy, còn côn trùng kỳ lạ kia là gì thế, ngửi mùi thôi cũng thấy thơm quá.

Armin lớn lên ở trong tường cũng chưa từng thấy sinh vật như tôm hùm này.

- Hả? Đúng đấy.

Eren nhìn chằm chằm phía trước, có khả năng không nghe thấy Armin nói gì.

- Mấy vị binh sĩ Training Corps khổ cực rồi, mấy vị có muốn dùng bữa tối chung không, xin yên tâm, những thứ này là đồng bạn ta săn bắn dã thú ở ngoài tường, hoàn toàn hợp pháp.

Ân Đồ mời.

“Hợp pháp” mà hắn ta nói là từ đáng buồn cỡ nào, sau khi Wall Maria bị công phá, ăn thịt một mình đã biến thành chuyện trái pháp luật, thịt nhất định phải nộp lên cho The Military Police Brigade đổi ở khu lương thực, phát hiện ăn thịt một mình sẽ bị nhốt vào tù.

Bởi vì ăn thịt mà ngồi tù, buồn cười không? Không, là đáng buồn.

Nhưng có trường hợp ngoại lệ, đó chính là Survey Corps có thể ăn thịt, Survey Corps thường ra ngoài, thuận tiện săn thú làm bữa ăn ngon là chuyện rất bình thường.

- Được, được.

Eren không kìm lòng được đứng dậy, Armin và Mikasa ở bên cạnh thì hơi do dự, nàng cảm thấy người đàn ông dùng đao rất nguy hiểm, lúc đối phương chiến đấu cho nàng cảm giác toàn thân rét run, nhưng Eren đã đi tới trước, nàng không thể để Eren đi một mình.

Rất nhanh đám Eren ngồi vây quanh đống lửa, trơ mắt nhìn thịt nướng trong tay Tô Hiểu.

Từng xiên thịt nướng được đưa tới tay đám Eren, ba người đều không ăn, chỉ nhìn Tô Hiểu.

Tô Hiểu cau mày, ba người này vẫn cảnh giác rất cao, hắn cầm lấy một xiên thịt nướng ăn trước.

Hửm? Thịt để trong lửa lâu quá, hơi cháy.

Nhìn thấy Tô Hiểu ăn trước, Eren và Armin cũng bắt đầu ăn, sau khi ăn hai miếng, mắt Eren trừng lớn.

Hắn ta chưa từng ăn đồ ăn nào ngon như vậy.

Eren ở trong tường ngay cả thịt cũng không được ăn, huống chi là các loại hương liệu, trong chớp mắt xiên thịt rìa đường đến từ Trung Hoa đã chui vào trong dạ dày ba người.

- Không cần phải gấp còn rất nhiều, đây là đồ uống, mùi vị rất được.

Tô Hiểu lấy mấy chai rượu trái cấp độ cồn thấp đưa cho đám Eren, sau khi ba người uống một hớp liền bị “đồ uống” mê hoặc.

- Mấy độ thế?

Ân Đồ truyền tin qua ấn ký, khoảng cách hai người khá gần, không cần biết đánh số của đối phương cũng có thể truyền tin.

- Tám độ, mùi rượu không nồng, bên trong chứa lượng nhỏ cà phê, chắc là bọn họ chưa từng uống rượu, như vậy đủ rồi.

Ân Đồ lén lút giơ ngón tay cái lên.

Tô Hiểu nhìn về phía Eren đang ăn rất hăng say, ánh lửa chiếu lên mặt Tô Hiểu.

Nếu như mọi chuyện tiến triển không thuận lợi, đây là bữa ăn cuối cùng của Eren.
Bạn cần đăng nhập để bình luận