Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 1199: Đại nhân vật

Nhìn thấy tư liệu của năm người này, Bố Bố có chút xoắn xuýt. Dưới cái nhìn của nó, xác suất năm người này thành tân vương đều không thấp.

Đương nhiên, năm người này chỉ trở thành tân vương với độ khả thi lớn nhất mà thôi, những người còn lại cũng không phải hoàn toàn không có hi vọng.

Những người cạnh tranh này cơ bản có quy nạp thành bốn loại, loại thứ nhất thuộc chủ động bỏ quyền, có tổng cộng 18 người, loại thứ hai thuộc về đánh xì dầu, có tổng cộng 16 người, loại thứ ba thuộc về có dã tâm thực lực không mạnh, có tổng cộng 10 người, loại thứ tư là có dã tâm cũng có thực lực, chính là 5 vương tử và công chúa kia.

Sau một quãng thời gian, đương nhiên Tô Hiểu sẽ thích hợp quan tâm những người này, dù sao nhiệm vụ chính của hắn liên quan tới những người này. Hắn cần chọn một người trong 49 vương tử hay công chúa, cũng khiến người đó thành công kế thừa vương vị.

Tô Hiểu còn 14 ngày quan sát, bởi vậy hắn không vội vã làm ra lựa chọn.

Đi trên đường phố rộn ràng, Tô Hiểu nhanh chóng tới gần vương cung.

Tô Hiểu mới tới gần vương cung, mấy tên quan chức ở cửa vương cung trò chuyện thay đổi sắc mặt, bọn họ trực tiếp rời đi là không được, quá mất mặt, còn đứng ở đó cản đường, thôi bỏ đi.

Hiện giờ ở trong mắt đám quan viên Thiết Chi Thủ là sát thần + ôn thần + tử thần, có thể không đắc tội tuyệt đối không đắc tội.

Ba tên quan chức đi vào bên trong vương cung, biểu hiện cố gắng duy trì tự nhiên.

Hôm nay lão quốc vương triệu kiến bọn họ không phải nghị sự, mà là thiết yến, thiết ngọ yến.

Đương nhiên bữa cơm này không phải ăn ngon như thế, bởi vì có mười vương tử hay công chúa cũng tham gia yến tiệc này, tất cả quán chức cầm thực quyền trong vương đô cũng nhất định phải có mặt, tiệc rượu lần này chắc chắn rất “náo nhiệt”.

Khi Tô Hiểu tiến vào trong phòng yến tiệc của vương cung, phát hiện nơi này đã tụ tập hơn trăm người.

Đừng nên xem thường hơn trăm người này, trong những người này một người bất kỳ cũng là đại nhân vật, trong tay không có thực quyền và tài phú to lớn, căn bản không có tư cách tham gia thọ yến lần này.

Bên trong phòng yến tiệc bày rất nhiều bàn vuông dài, trên bàn vuông bày rượu cao cấp, các loại trái cây hiếm có, điểm tâm tinh xảo…

Lão quốc vương còn chưa lộ diện, bởi vậy bầu không khí bên trong phòng yến tiệc rất náo nhiệt, trong đám quan chức còn có rất nhiều đại thương nhân. Tuy trong tay bọn họ nắm giữ lượng lớn tài phú, nhưng địa vị của bọn họ ở trong yến tiệc không cao.

Sở dĩ lão quốc vương triệu kiến những đại thương nhân này, chủ yếu là để bọn họ gặp những vương tử hay công chúa kia. Ý rất rõ ràng, lựa chọn một người trong đó chống đỡ.

Ở trong mắt lão quốc vương đại thương nhân không phải nhân vật nhỏ, nhưng vào hôm nay trong bữa tiệc này, bọn họ lại thành nhân vật nhỏ.

Tô Hiểu vừa đi vào phòng yến tiệc, rất nhiều tầm mắt tập trung vào hắn.

“Này, bên này.”

Một tiếng la truyền tới, dám bắt chuyện với Thiết Chi Thủ như thế đương nhiên không phải nhân vật nhỏ, người này là quân đoàn trưởng Heslet của vương quốc, chấp chưởng binh quyền của vương quốc. Hắn ta mặc đồ màu đen, trên mặt có mấy vết sẹo nhằng nhịt khắp nơi.

Ở bên cạnh Heslet còn có hai người, Tô Hiểu nhận ra một người trong đó, là ông lão quan tài vụ Lowen Xavi của vương quốc, tên còn lại Tô Hiểu chưa từng gặp. Dựa theo suy đoán của hắn, có khả năng người này là quan chấp chính Joe Valentine.

Tính cả Tô Hiểu trong đó, bốn tâm phúc lão quốc vương tin tưởng nhất đã có mặt.

Tô Hiểu nhấc chân đi về phía đám Lowen Xavi, nếu như là trước đây Lowen Xavi nhất định sẽ biểu hiện thái độ đối địch, nhưng hôm nay thì khác, lão ta đã không cần bày ra thái độ đối địch.

“Thiết Chi Thủ, ngày hôm qua ngươi thật ghê, đến bây giờ ta còn chưa thể ngủ ngon giấc.”

Lão đầu Lowen Xavi mở miệng, trên mặt lão ta là mệt mỏi không thể che giấu, xem ra xét nhà không thể sống ung dung.

Tô Hiểu ngồi trước bàn gỗ, bên cạnh là đám Lowen Xavi, bàn vuông này cách lão quốc vương gần nhất, ngoại trừ đám Tô Hiểu ra, những người khác không có tư cách ngồi ở đó, cho dù là đám vương tử hay công chúa kia đều không được.

“Giết người cũng không dễ dàng, tối hôm qua ta gặp Jose Ke.”

Tô Hiểu cũng thay đổi thái độ trầm mặc ít lời lúc trước, bởi vì hắn biết rõ tình hình hiện giờ rất đặc biệt.

Trước khi bắt đầu tranh cướp quyền lợi, đám Tô Hiểu là quyền thần lão quốc vương tin tưởng nhất, giữa hai bên nhất định phải có mâu thuẫn nhỏ. Chính là loại mâu thuẫn gặp dịp thì chơi, thực ra đây là một loại thái độ, thái độ khiến lão quốc vương an tâm.

Hiện giờ thì khác, tình cảnh mâu thuẫn nhỏ với nhau trước đây, rõ ràng không thích hợp với tình hình hiện giờ.

Một khi bắt đầu tranh cướp quyền lợi, cho dù lão quốc vương giết bao nhiêu quan chức, thế cuộc ở vương đô đều có chút rung chuyển. Vào thời điểm này, đương nhiên bốn người không thể tiếp tục có “mâu thuẫn nhỏ”, trái lại bốn người phải biểu hiện đoàn kết, như vậy mới có thể giúp lão quốc vương đè ép tình cảnh.

“Jose Ke?”

Quân đoàn trưởng Heslet mở miệng, rõ ràng là hắn ta đã nhận ra Jose Ke.

“Hiện giờ hắn…”

Heslet nhìn như vô ý hỏi dò, thật ra trong lòng hắn ta muốn Jose Ke sống sót.

“Bị ta làm thịt, nếu không đoán sai mà nói, hắn đến trả nợ ân tình.”

“Như vậy sao.”

Heslet thở dài, trong mắt có chút thương tiếc, thương tiếc này không phải nhất thời, mà xuất phát từ trong lòng, hắn ta từng sóng vai chiến đấu với Jose Ke.

“Uống một ly.”

Heslet bưng ly rượu, trong ly đã đổ đầy rượu vang, Lowen Xavi và quan chấp chính Joe Valentine đều bưng ly rượu, Tô Hiểu cũng bưng ly rượu lên.

Keng…

Ly rượu chạm nhau, bốn người uống một hơi cạn sạch. Đây là một loại thái độ, bên trong phòng yến tiệc rất nhiều người thấy được bốn bọn học chạm cốc.

“Byakuya, tán gẫu đề tài tư mật đi, tối hôm qua khi ngươi giết đại tế ty, hắn có nói chuyện gì thú vị hay không? Tên kia là thần côn.”

Quan chấp chính Joe Valentine mở miệng, đây là một người trung niên gầy yếu, phụ trách quản lý phần lớn quan chức.

Nghe thấy Joe Valentine nhắc tới đại tế ty, ánh mắt Tô Hiểu thay đổi nhìn về phía đối phương.

“Chuyện thú vị ư? Lão ta nói muốn gả con gái cho ta, bảo ta tha cho lão ta một mạng.”

“Đại tế ty có con gái sao?”

“Có khả năng là con gái rơi, tác phong của tên kia vẫn luôn không bị kiềm chế, nhưng mà với tướng mạo của tên kia, con gái lão ta…”

“Ha ha ha.”

Heslet cười to, tính cách của tên này khá phóng khoáng.

“Nói đi nói lại, lần này các ngươi coi trọng ai?”

Tiểu lão đầu Lowen Xavi để ly rượu trong tay xuống, hai tay nắm chặt. Trong đấu tranh quyền lợi lão ta tuyệt đối là bánh bao, dù sao nắm giữ quyền lực tài chính.

“Ta xem trọng tam vương tử, nhìn hắn kiểu gì cũng thấy hợp mắt.”

Quân đoàn trưởng Heslet mở miệng, hắn ta chống đỡ tam vương tử là chuyện mọi người nghĩ tới, còn đứng nhầm đội. Đừng đùa, cho dù Heslet đứng nhầm đội thì thế nào? Trong tay hắn ta nắm quân quyền, Heslet chết đi, chuyện cười sẽ càng lớn hơn, chiến khu tiền tuyến đều có khả năng vỡ bàn.

Chỉ cần đầu óc của tân vương bình thường, cho dù Heslet chống đỡ ai, tân vương cũng không thể động vào Heslet, trái lại lôi kéo vị quân đoàn trưởng này.

“Chống đỡ ai ư? Ngươi nghĩ ta không muốn sống nữa à?”

Joe Valentine cười khan một tiếng, lão ta không thể tùy ý lộ ra chống đỡ ai, làm sai sẽ nguy mất.

“Valentine, có phải ngươi lại bị phu nhân đánh hay không? Sao mặt ngươi xanh tím như thế.”

Tiểu lão đầu Lowen Xavi bắt đầu trêu chọc Joe Valentine, Joe Valentine có một đặc điểm chính là sợ vợ, vợ lão ta là một người mạnh mẽ, hai vợ chồng sống về đêm, ai ma sát ai thật sự khó nói.

“Ngươi câm miệng cho ta, heo già.”

“Hắn tuyệt đối lại bị vợ đánh một trận.”

Heslet thêm dầu vào lửa.

“Một tên mãng phu, một lão già chết tiệt, hai người các ngươi xxx.”

Joe Valentine lại mở miệng chửi tục.

Ba người này là người có quyền lợi lớn nhất ngoài lão quốc vương, đại nhân vật nhất định nghiêm túc? Hành động nhã nhặn sao? Không phải, trong lén lút những nhân vật lớn này cũng sẽ chửi bậy, chỉ không bị người ngoài biết mà thôi. Ở trong mắt người ngoài, bọn họ cao cao tại thượng, chỉ cần ngồi ở đó sẽ có loại cảm giác uy nghiêm.

Đừng nói là ba người này, lão quốc vương giận dữ cũng sẽ chửi bậy với đám Tô Hiểu. Lần nào đó lão quốc vương bị Heslet chọc tức không nhẹ, chỉ vào mũi Heslet gào thét “ngươi cút ra ngoài cho ta”. Đây chính là thân tín, nếu như quan lại khác chọc giận lão quốc vương, không, bọn họ căn bản không thể chọc tức lão quốc vương, bởi vì trước đó bọn họ đã biến thành thi thể.

Bên cạnh bàn ăn phía xa, hai thiếu nữ mười bảy mười tám đang nhỏ giọng nói cười, đây là hai công chúa, nhưng bọn họ vì quá ít tuổi cho nên trực tiếp từ bỏ tranh cướp quyền lợi, bởi vậy bọn họ không cần câu tâm đấu giác lẫn nhau.

“Lidia, ngươi nói xem bốn người họ đang thảo luận chuyện gì?”

Một công chúa trong đó mở miệng.

“Không biết, hẳn là thảo luận đại sự, Joe Valentine đại nhân đều đỏ bừng mặt, hẳn là chuyện rất quan trọng.”

Thật ra Lidia cũng tò mò, đám Tô Hiểu đang bàn chuyện gì.

Trên thực tế, Lowen Xavi đang miêu tả làn nào đó lão ta tầm hoan tác nhạc với Joe Valentine, sau đó bị phu nhân của Joe Valentine chặn cửa. Joe Valentine sợ tới mức ngay cả quần cũng không mặc nhảy cửa sổ, nhưng tên này không hổ là quan chấp chính, IQ tuyệt đối cao. Tuy lúc đó lão ta vô cùng thê thảm, nhưng lão ta dùng hai tay che vị trí vô cùng quan trọng, đó chính là mặt.

Đúng lúc này, cửa phòng yến tiệc được đẩy ra, quốc vương giá lâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận