Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 127: Áo Giáp Đen

Áo giáp phát ra âm thanh rất nặng nề đồng thời còn hơi khô khan.

Bỗng nhiên có tiếng nói chuyện khiến Tô Hiểu sửng sốt, nhìn áo giáp kia với vẻ nghi ngờ, hắn lập tức để ý tới hốc mắt đỏ như máu của áo giáp kia.

- Đó là cái gì?

Takatsuki Sen nhìn áo giáp với vẻ kinh ngạc.

Dưới ánh mắt nghi ngờ của mọi người áo giáp chấn động một chút, cánh tay chậm rãi tới gần “Nguyên”.

Rắc, rắc…

Tiếng sắt thép ma sát truyền ra, bàn tay của áo giáp do sắt tạo ra nắm lấy “Nguyên”, mặt áo giáp mở ra, giống như là muốn nuốt “Nguyên” vào.

- Ngăn cản nó.

Kirishima Arata hét to một tiếng, xông thẳng lên trước đầu tiên, Takatsuki Sen và Arima Kisho cũng theo sát phía sau.

Tô Hiểu và cha sứ thì đứng yên tại chỗ, Tô Hiểu không cử động vì hắn cảm thấy áo giáp kia vô cùng nguy hiểm, thậm chí hắn còn có cảm giác sởn gai ốc.

Bàn tay của áo giáp sắt buông ra, “Nguyên” rơi vào bên trong áo giáp.

Rầm.

Mặt áo giáp khép lại, áo giáp bằng sắt đứng ngơ ngác tại chỗ.

Hai tay Kirishima Arata xông lên trước tiên được Kagune bao phủ hình thành hai móng vuốt, lợi trảo màu xanh đen lóe sáng u quang, hiện ra sắc bén dị thường.

Cơ thể Kirishima Arata nhào tới trước, một tay vỗ lên đầu áo giáp.

Két một tiếng, lợi trảo xẹt qua mặt ngoài áo giáo, phát ra âm thanh như lưỡi dao xẹt qua pha lê, đầu áo giáp không bị tổn hại, chỉ có bộ áo giáp bị Kirishima Arata đánh bay thật xa.

Sau khi áo giáp rơi xuống lăn vài vòng, giống như lại biến trở về vật chết.

Phù!

Ngọn lửa màu đỏ nhạt tỏa ra từ mặt ngoài áo giáp, áo giáp giống như chiến thần liệt diễm.

Áo giáp chậm rãi đứng dậy, lúc này dáng dấp của áo giáo thay đổi lớn, nếu như vừa nãy áo giáp là vật chết, vậy bây giờ cả bộ khôi giáp giống như sống lại.

Mơ hồ có hào quang màu đỏ thắm lộ ra trong áo giáp, bên trong áo giáp như được bổ sung một thứ dạng keo nào đó.

“Phù…”

Áo giáp ngửa đầu phả ra sương màu màu đỏ như máu, nắm chặt hai tay lại, mặt đất dưới chân lại xuất hiện vết nứt tinh mịn.

Áo giáp chỉ nắm chặt hai tay mặt đất liền xuất hiện vết nứt, đây là sức mạnh khủng bố cỡ nào.

Tô Hiểu nhìn áo giáp trước mặt, khí lạnh bay thẳng từ lòng bàn chân hắn lên trên đỉnh đầu, bỗng nhiên hắn có kích động muốn xoay người chạy trốn.

- Ta, là, ai.

Áo giáp nói câu này từng chữ một, đám Kirishima Arata đang xông về phía áo giáp dừng bước lại, bọn họ cũng cảm nhận được khủng bố của áo giáp.

Qua mấy giây, giống như áo giáp nghĩ tới gì đó.

- Hả? Vật thí nghiệm loại ba? Còn có loại bốn càng ưu tú hơn.

Áo giáp liếc nhìn Takatsuki Sen đầu tiên, lại liếc Kirishima Arata.

- Vẫn là mùi vị loại bốn tươi ngon hơn chút.

Áo giáp nói câu này xong thì giẫm lên mặt đất một cái.

Rầm rầm.

Đá vụn văng tung tóe, ở vị trí vừa rồi của áo giáp xuất hiện một cái hố to đường kính khoảng một mét, áo giáp đã biến mất tại chỗ.

- Làm sao có chuyện này được?

Đồng tử của Kirishima Arata co rút nhanh, dùng hết toàn lực nhảy về phía sau, bởi vì bộ khôi giáp kia đã xuất hiện trước mặt lão ta.

Kirishima Arata nhảy chưa được bao xa, bộ áo giáp kia lại lóe lên một đạo tàn ảnh xuất hiện trước mặt Kirishima Arata lần nữa, đôi mắt màu đỏ sậm chuyển động giống như nhìn chằm chằm Kirishima Arata.

Cánh tay của áo giáp to như bắp đùi giơ lên, một quyền đánh về phía đầu Kirishima Arata, nắm đấm như đánh bao cát tạo ra một đạo tàn ảnh.

Bùm!

Đầu Kirishima Arata vỡ ra như dưa hấu, chất lỏng màu đỏ văng tung tóe.

Kirishima Arata bị giết chết rồi!

Bốn người còn lại thấy cảnh này đều cảm thấy trong lòng vô cùng nặng nề, rốt cuộc áo giáp này là thứ gì, mà khủng bố như vậy.

Áo giáp ngồi xổm người xuống, bàn tay ung dung đâm vào ngực Kirishima Arata, ung dung như đâm vào khối đậu hũ.

“Ừng ực, ừng ực.”

Cơ thể Kirishima Arata chậm rãi bị hút máu, cuối cùng biến thành một thây khô không đầu.

- Mỹ vị, hừ hừ…

Áo giáp phát ra tiếng cười quái dị, dời mắt nhìn đám Tô Hiểu.

Lúc này không cần ai nhắc nhở, đám cha sứ và Arima Kisho lập tức tới gần Tô Hiểu, bốn người đứng sóng vai thành hàng, nhìn chằm chằm áo giáp.

Thứ này quá khủng bố, nếu như không liên thủ sẽ không có một chút cơ hội nhỏ nhoi.

Tô Hiểu mở [Cơ sở thăm dò] nhận được thông tin của áo giáp.

[Đã tiêu hao 10 điểm giá trị pháp lực, sử dụng thành công cơ sở thăm dò, nhận được thông tin dưới đây.]

Họ tên: Mars (Ghoul đầu tiên trong lịch sử).

Sức mạnh: 30 (Cực hạn bản thế giới).

Nhanh nhẹn: 24.

Thể lực: 26.

Trí lực: 15.

Mị lực: 10.

Năng lực 1, Ghoul sơ đại (bị động): Sức mạnh +15, nhanh nhẹn +10.

Năng lực 2, nguồn gốc phóng xạ (bị động): Tốc độ khôi phục giá trị sinh mệnh 200%.

Năng lực 3, tế bào Rc sơ đại (bị động): Không có nhược điểm trí mạng, miễn dịch với năng lực khống chế hệ tinh thần.

Năng lực 4, bác học (bị động) đã mất hiệu quả.

Năng lực 5, hấp thu nguyên thủy (chủ động): Sau khi sử dụng năng lực này có thể hấp thu tế bào Rc trong cơ thể Ghoul, dựa vào lượng tế bào Rc hấp thu mà khôi phục giá trị sinh mệnh.

Năng lực 6, chấn động mặt đất (chủ động): Đạp mạnh xuống đất hình thành sóng trùng kích cường độ cao, tạo thành hiệu quả mê man, chấn động với kẻ địch.

Năng lực 7: ? ? ?



Nhìn thông tin về áo giáp này, cũng là thông tin về Mars xong, Tô Hiểu hít vào một hơi khí lạnh.

Lúc trước hắn cũng gặp mãng xà Huyết Nhãn có 30 điểm sức mạnh, nhưng bản chất hai người khác biệt, Huyết Nhãn vì hình thể khổng lồ mới có sức mạnh cao như vậy.

Nhưng Mars ở trước mặt chỉ cao ba mét mà có sức mạnh như thế, hơn nữa thuộc tính nhanh nhẹn và thể lực đều không thấp, thậm chí tất cả thuộc tính đều là hai chữ số.

Vừa rồi lúc đối phương di chuyển đều xuất hiện tàn ảnh, tuy chuyện đó liên quan tới việc thị lực của Tô Hiểu không cao lắm.

- Thành thật hợp tác với nhau đi, nếu không tất cả sẽ phải chết.

Kagune trên người Takatsuki Sen phun trào biến thành trạng thái Kakuja.

- Đây cũng là ý của ta, không biết thứ đó là gì, sau khi nó “sống lại” sức sống tế bào Rc trong cơ thể đã bắt đầu hạ thấp rồi.

Nụ cười giả tạo trên mặt cha sứ biến mất, vẻ mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm Mars.

- Lát nữa khai chiến mọi người cố gắng ngăn cản nó, ta sẽ phụ trách đánh lén phía sau.

Lúc này Tô Hiểu chỉ có thể hợp tác với ba người kia, bằng không sẽ không có khả năng thắng.

Takatsuki Sen chắn ở phía trước, trạng thái Kakuja của nàng có thể chống chọi được, Arima Kisho ở một bên tìm cơ hội, cha sứ ở một bên khác của Takatsuki Sen, Tô Hiểu phụ trách tìm cơ hội đánh Mars trọng thương.

- Ai cho phép các người bước vào nơi này, có sự cho phép của hầu tước Birken không?

Mars mở miệng, nhưng những lời nó nói khiến mọi người hoàn toàn ngây ngốc.

Hầu tước Birken? Tên này là người của thời đại nào, không, tên trước mặt đã không còn là nhân loại nữa, chỉ có áo giáp duy trì hình người mà thôi.

- Xem ra là đám chuột địch quốc tự tiện xông vào, còn muốn ăn cắp Thánh Ngư nữa.

Mars lẩm bẩm một lát, xem ra tên này cũng không thông minh lắm, ngay cả mình là ai cũng không nhớ rõ.

- Lên.

Takatsuki Sen lao nhanh về phía Mars, Arima Kisho ở bên cạnh ấn hộp Quinque trong tay, một Quinque hình thanh kiếm xuất hiện.

Đỉnh của Quinque hình kiếm rất mảnh, phần che tay cỡ cánh tay, chuôi kiếm rất dài.

Đây là Quinque “Owl” cấp SSS, Quinque mạnh nhất do CCG tạo ra.

Sau khi cha sứ phát hiện hai người cùng ra tay thì không do dự xông lên trước, bây giờ lão ta không dám có tâm tư khác, cho dù bốn bọn họ hợp lực chưa chắc đã thắng quái vật trước mặt, Kirishima Arata bị giết là giáo huấn, muốn sống chỉ có thể tạm thời vứt bỏ tâm tư khác hợp tác.

Tô Hiểu không tiến lên với ba người, hắn chạy sang một bên, chạy theo quỹ tích nửa vòng tròn muốn vòng ra phía sau Mars.

Đây là lựa chọn sáng suốt nhất, nếu bốn người đều liều mạng đánh chính diện với Mars, đó là lựa chọn ngu ngốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận