Tuyết Trung Hãn Đao Hành

Chương 635: Tiếng sấm (3)

Cưỡi ngựa chiến đấu thật sự không phải này trận chiến dựa trên tiểu thuyết gán ghép, đại tướng của hai quân đầu óc bị lừa đá mới đi đến trước trận chém giết tay đôi, ai thua thì sẽ bại trận, cũng cực hiếm xuất hiện cảnh tượng đại tướng dừng ngựa ở trong trận không tiến lên, mặc cho kẻ địch vây công vẫn ở trên lưng ngựa dùng thương mâu liên tục đâm địch, mấy nghìn kỵ binh chiến đấu trên lưng ngựa to và rộng nhất là vạn người đồng thời xung phong, ngoại trừ bắn đầy mưa tên, kế tiếp chính là một loại tổn thương rất lớn áp sát đâm chém lẫn nhau, vừa xẹt qua, cố gắng tiến về phía trước chém giết, dù cho chiến mã có thể kéo rất xa khoảng cách cũng phải liều mạng mệnh vọt tới trước, đâm mâu về phía địch, bởi vì mâu không dễ rút ra, sẽ bỏ mâu đổi đao, phải nhanh mới có thể chém được, trong khi trận hình nhanh chóng chuyển dời, nếu như một kỵ binh phe mình vô cớ dừng lại, trở thành cọc gỗ, chính là tội nhân.
Cưỡi ngựa chiến đấu quy mô nhỏ như thám báo, tôn chỉ không thay đổi, dù là truy sát hay là lui lại, tốc độ vẫn là trên hết, nhưng thám báo có nhiều chỗ hơn để sử dụng lực lượng cá nhân của mình.
Áo giáp của tướng lĩnh quá rực rỡ là điều tối kỵ, thứ nhất đa phần giáp trụ nạm vàng nạm bạc chỉ đẹp song không có hiệu, thứ hai vô cùng thu hút sự chú ý của người khác, chẳng khác gì xin kẻ địch đến giết mình, tên thành viên Hoàng trướng không phải họ Gia Luật chính là họ Mộ Dung không hề có phần giác ngộ này, rất nhanh thì có hai gã du nỗ thủ Bắc Lương có vẻ là Ngũ Trưởng xé rách trận tuyến vốn cũng không dầy, xung phong liều chết tới. Vị tướng trẻ tuổi cưỡi ngựa không vội rút đao, đến khi một thanh Bắc Lương đao chém tới, lúc này mới rút đao như cầu vồng, Mãng đao đánh bay Lương đao, thuận thế chặt đứt cánh tay của tên du nỏ thủ Ngũ Trưởng kia, lại xẹt lên, cắt cổ, máu chảy như thác, nhưng không hề từ bỏ, gọt bỏ gương mặt, con ngựa đứng yên bất động, trong nháy mắt sượt qua người tên Ngũ Trưởng cưỡi ngựa đã chết, trước khi gã thu đao không quên dùng mũi đao nhẹ nhàng chọt một cái, đẩy xác của tên Ngũ Trưởng bách chiến chưa từng chết kia xuống lưng ngựa, gã nhìn cũng không thèm nhìn thi thể.
Chiêu thức liên tiếp liên miên rất cuốn hút, nhưng đến cùng vẫn là giết người, gã có được võ nghệ cao siêu, vượt qua phạm trù kỵ binh rất nhiều, cũng có tư cách ngạo mạn này.
Gã run cổ tay xoay thanh đao xinh đẹp, dùng ngôn ngữ nam triều cười nhạt nói:
"Cũng là khúc sống đao nổi danh nhất thiên hạ, thì ra Bắc Lương đao cũng chỉ có vậy thôi."
Chiến đấu trên lưng ngựa chú trọng tốc độ, nên mới quăng kiếm dùng đao, nhất là loại đao tiêu chuẩn của quân đội song phương Lương.
- Mãng, hai loại đao đều có phần sống dao hơi cong, mượn lực đánh vào lúc chiến mã chạy nhanh mang lại để chém đao mạnh, tiếp xúc thân thể của kẻ địch, lưỡi đao trong nháy mắt trượt ngay lập tức trên một bề mặt cong khổng lồ và liên tục, lực cắt kinh người, dù giáp trụ bị chém trúng cũng không dễ gì tuột tay, dễ dàng thu đao tái chiến, đây là hiệu quả mà một cây đao có sống đao thẳng có cùng trọng lượng không thể đạt được, đây cũng là nguyên nhân Bắc Lương đao có thể nổi danh khắp thiên hạ. Độ cong, độ dày và trọng lượng của một thanh Bắc Lương đao, gần như hoàn mỹ. Bắc Mãng đao hầu như sao chép hoàn toàn nguyên mẫu Bắc Lương đao, chỉ là thân đao dài hơn, độ cong lớn hơn. Bộ chiến đương nhiên là đao thẳng càng có ưu thế, chẳng qua dù là Bắc Lương 300 ngàn thiết kỵ hay là Bắc Mãng, nơi mọi nam tử đều có thể cưỡi ngựa bắn cung, ai mà không lấy chiến đấu trên lưng ngựa để giải quyết tất cả chiến sự?
Chiến sự vô cùng căng thẳng, không có ai có thể may mắn tránh khỏi, song phương tổng cộng chỉ có hơn ba trăm người, trận hình còn lâu mới tính là dày, bởi vì du nỏ thủ Bắc Lương có được ưu thế do đánh lén, đánh úp bất ngờ, thành công cắt đầu ba mươi mấy tên kỵ binh Bắc Mãng, mà Bắc Mãng lại không cách nào tập trung binh lực tại tuyến đầu ngay vào thời gian đầu, lúc vừa phát sinh chiến đấu có khoảng 60 kỵ binh Bắc Mãng không thể xuất đao hiệu quả, vì vậy sau khi chém giết, vẫn là du nỏ thủ Bắc Lương chiếm ưu thế. Dựa theo binh pháp được nhiều người ưu chuộng của bạch y Trần Chi Báo, ưu thế đang dần dần tích lũy, chỉ cần hỉ cần kế hoạch của các tướng lĩnh ở giai đoạn sau không mắc sai lầm lớn, kết quả đã được định đoạt ngay từ đầu.
Tên hoàng thất Bắc Mãng kia thúc vào bụng ngựa, chiến mã cực kỳ mạnh mẽ, sức bật kinh người, trong nháy mắt tiến vào trạng thái chạy nước rút đỉnh phong, chỉ dùng một đao đã chém một gã du nỏ thủ Bắc Lương cả người lẫn ngựa thành hai khúc, đao thế vừa nhanh vừa mạnh, có thể thấy được lốm đốm thông qua biên độ vung đao rất lớn.
Chém giết không có ồn ào náo động như trong tưởng tượng của bình dân bách tính, chỉ có chết chóc lặng lẽ vậy, giết người đả thương người như vậy, té ngựa trận vong càng phải như vậy.
Lý Thập Nguyệt triệt để giết đỏ cả mắt rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận