Tuyết Trung Hãn Đao Hành

Chương 638: Tiếng Phật ầm ĩ (1)

Nam triều có một tòa triều đường riêng, chẳng qua là quan chức ngang hàng, phẩm cấp thấp hơn nửa phẩm so với Bắc vương. Di dân thế hệ trước mới vào địa phận Bắc Mãng, một ít thế tộc Trung Nguyên có tư lịch thân phận đủ ưu việt, cũng từng nhìn thấy cảnh tượng ý kiến không hợp hở ra là đánh nhau trong hoàng trướng, lúc ấy cảm thấy vô cùng đáng sợ, không cách nào tưởng tượng được một triều đình thô bạo man rợ như vậy có thể thách thức vương triều Ly Dương đã nhất thống Xuân Thu.
Sau đó Nữ đế khai ân, Nam triều được thành lập, triều đình này hiển nhiên văn khí nhã khí hơn rất nhiều, trên đại điện tranh chấp không ngừng, nhất định sẽ có một ít kẻ cãi nhau đến đỏ mặt tía tai, nhưng mười mấy năm qua nhưng chưa bao giờ có tranh chấp như hôm nay, muốn xắn tay áo lao vào đánh nhau, mọi chuyện đều bắt nguồn từ khói lửa mới bốc lên tại Nam tuyến biên cảnh, 10 nghìn Long Tượng kỵ quân trước giết sạch quân biên phòng trọng trấn Ngõa Trúc, nếu trận chiến mở màn giành thắng lợi rồi dừng bước không tiến lên thì cũng thôi đi, sau đó dưới sự thống lĩnh của con thứ Bắc Lương Vương đi vòng đánh úp tòa trọng trấn Quân Tử Quán tiếp theo, 6 nghìn Long Tượng Quân lại diệt sạch 8 nghìn quân mã.
Nam triều đại bại hai trận đã là sự thật không thể chối cãi, tình thế đã cực kỳ nguy cấp, trừ Chủng Thần Thông không dám trở về, mấy vị đại tướng quân cầm quyền bính còn lại đều không hẹn mà cùng câm miệng im lặng, thỉnh thoảng trong đại sảnh ánh mắt họ chạm nhau, họ khẽ lắc đầu thở dài. Ngược lại thì các quan văn thuộc thế gia vọng tộc hàng đầu cãi vã rất ầm ĩ, trong đó lại có một tên mập mặc áo tím cao sang quyền quý mắng chửi hung nhất, gần như lôi tổ tông mười tám đời của Hồng Cố An tuẫn nạn vì nước ra để mắng té tát, gã không chỉ mắng đám quan văn quơ tay múa chân điểm binh bậy bạ, cả mấy vị lão tướng quân ngấm ngầm hại người cũng bị chửi luôn.
Tên mập này chửi đến mức nước miếng văng khắp nơi:
"Tên khốn họ Hồng này mua danh bán lợi, cho dù sống sót lão tử cũng phải cầm đao đâm chết hắn! Ngõa Trúc thành nhìn xuống Thanh Ngõa Bồn, kỵ binh xung phong vốn chiếm ưu thế, ngươi coi thường Long Tượng Quân, ra khỏi thành ứng chiến thì cứ ra khỏi thành, lại gan lớn đến mức để cho để tên ngốc dẫn quân xuống chân dốc, làm quái gì vậy, một lòng muốn triển khai một trận chém giết công bằng toàn diện với Bắc Lương kỵ quân? Hồng Cố An không phải tự xưng đọc thuộc ngàn vạn cuốn binh thư sao? Đọc vào bụng rồi ỉa ra hết rồi sao? Hồng Cố An là môn sinh đắc ý của vị lão tướng quân nào, ta không nhớ rõ, ai nhắc nhở hộ một chút?"
Mọi người trong triều lặng lẽ nhìn về một vị lão tướng quân nhắm mắt dưỡng thần, đại tướng quân tóc bạc mặt hồng hào, công phu dưỡng khí cực tốt, như mặt nước phẳng lặng, dường như không có ý định tranh cãi với tên Đổng mập này.
Đổng mập rung quai hàm, chỉ vào một vị quan lớn tam phẩm chấp chưởng bộ Hộ Nam triều, "Dùng hai nhánh đại quân Ngõa Trúc cùng Quân Tử Quán mới tiêu diệt một nửa Long Tượng Quân của Bắc Lương, mẹ nó ngươi lại nói với lão tử để cho hai nơi biên quân Ly Cốc, Mậu Long chủ động truy kích, sao nào, 14 nghìn nhân mã này không phải người hả, đều là thị nữ nha hoàn của gia tộc Nguyên Chẩn của ngươi hả, nói giết liền giết nói đưa người liền đưa người? Lão già ngươi, có được gia nghiệp lớn không sợ phung phí, nhưng chỉ đùa giỡn với lòng tốt của bệ hạ mà thôi!"
Tên quan văn đã cao tuổi tức đến xanh mét cả mặt, chính khí lẫm liệt, đối đầu trực tiếp với gã mập kia, giọng nói run run:
"Quốc uy của Bắc Mãng ta không cho sỉ nhục! Tướng sĩ của Nam triều ta không thể khinh!"
Lời nói của Đổng mập cực kỳ cay nghiệt, trợn mắt nói:
"Lão tặc chết tiệt, bảo vệ thật tốt Hộ bộ của ngươi để kiếm lợi, lại vượt qua quy củ loạn nói quân sự, lão tử cho ngươi một gậy để ngươi chui vào quan tài! Đừng tưởng rằng cháu gái mặt rỗ của ngươi liếc mắt đa tình với ta, lão tử sẽ không xử lý ngươi!"
Lão nhân bị sỉ nhục tức quá bất tỉnh, không thể không được người ta dìu ra ngoài.
Một quan viên thanh niên dựa vào khoa cử nhảy qua Long Môn không nhìn nổi nữa, nhẹ giọng nói:
"Tên con thứ của Bắc Lương Vương phát điên phát rồ, chôn sống 9 nghìn người còn chưa đủ, sau đó vẫn muốn đồ thành, rõ ràng là kẻ điên. Nếu như Bắc Lương kỵ quân cố chấp, không để ý tới hai trấn Ly Cốc, Mậu Long, thẳng tắp bắc thượng, sẽ nhanh chóng đánh đến chỗ chúng ta. Thật chẳng lẽ muốn mấy vị đại tướng quân không để ý bố cục phòng tuyến, điều binh tới cản? Lỡ như là giương đông kích tây thì sao, với một chi quân đội đơn độc thu hút quá nhiều quân lực của triều ta, Từ Kiêu đích thân dẫn tinh nhuệ lệch lên đông bắc, cộng thêm Cố Kiếm Đường cũng tiến lên ở đông tuyến, cho dù khó có thể đối phó. Chúng ta không thể bị Bắc Lương nắm mũi dẫn đi, vốn nghe nói Đổng tướng quân lĩnh binh hành quân xưa nay không tính toán được mất nhỏ nhặt, dường như hôm nay không giống mấy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận