Tuyết Trung Hãn Đao Hành

Chương 222: Nhẹ nhàng vui vẻ (1)

Đông Việt Lữ Tiền Đường nhe răng cười, ruổi ngựa tiến lên, cự kiếm húc đầu, chặt bỏ, không đợi thị vệ của Tĩnh An Vương phủ đang phô trương thanh thế kịp phản ứng, một kiếm chém bay đầu tỳ nữ không biết trời cao đất rộng, đầu lâu rớt trên mặt đất, lăn lộn thêm mấy vòng, tiên huyết trộn lẫn bụi bặm hỗn tạp vào nhau.
Nhất trên cái đầu lâu, vẻ mặt của nữ tỳ xinh đẹp kia vẫn đang duy trì biểu cảm khiếp sợ, những người khác nhìn thấy mà giật mình, không chỉ có thị vệ của Tĩnh An Vương Phủ sững sờ, ngay cả Bùi Nam Vĩ cũng bị dọa sợ hết hồn, chuỗi vòng giá trị liên thành trên tay rơi trên mặt đất, cũng không dám nhặt lên, Lữ Tiền Đường giết người ngay trước mặt của Tĩnh An Vương phi, sau đó thừa cơ vọt tới trước, Dương Thanh Phong và Thư Tu không cam lòng lạc hậu, trong nháy mắt, ngoại trừ Bùi Nam Vĩ đều chém tất cả những người còn lại của vương phủ như chém rau dưa, một tên thị vệ bị Lữ Tiền Đường dùng kiếm chém thành hai nửa ngay lập tức.
Bùi Nam Vĩ quay đầu, yết hầu khẽ động, ngồi chồm hổm dưới đất, nôn một trận, Từ Phượng Niên chứng kiến những tên thị vệ của Tĩnh An Vương Phủ không chịu được một kích, nhíu mày hỏi: "Mấy cái thị vệ này sao kém cỏi như vậy, làm sao nên việc? Tĩnh An Vương Triệu Hành chỉ sợ ngươi giết không nổi?"
Bùi Nam Vĩ lại chỉ lo nôn mửa, thực sự không cách nào tưởng tượng cao cao tại thượng Vương phi cũng sẽ có một hình ảnh bất nhã như này, thật không biết Triệu thế tử nếu như thấy tình cảnh này, còn tương tư không thể kiềm chế nữa không? Từ Phượng Niên vỗ đao vào ngựa, đi tới bên người của Bùi Nam Vĩ, ngồi chồm hổm xuống, ôn nhu vỗ lưng của Tĩnh An Vương phi, nhẹ giọng hỏi: "Có biết an bài tiếp theo của Triệu Hành không?"
Thân thể run rẩy của Bùi Nam Vĩ đưa lưng về phía Từ Phượng Niên, cầm ống tay áo lau miệng, cười lạnh nói: "Dù cho biết, vì sao phải nói cho ngươi nghe? Tĩnh An Vương Triệu Hành đối xử với ta ra sao, đó là gia sự, Từ Phượng Niên, ngươi tính là thứ gì? ! Đừng tưởng rằng nói vài câu ba xạo là có thể làm cho ta đối với ngươi nói gì nghe nấy, Triệu Hành máu lạnh đến đâu, vẫn tốt hơn ngươi hỗn trướng bực này!"
Từ Phượng Niên nhẹ vỗ về những đường con mê người không tả siết sau lưng của Bùi Vương Phi, rõ ràng đang chiếm tiện nghi, nhưng mặt không chút thay đổi, tâm tĩnh như nước, giọng nói lại nhu hòa, mang theo tiếu ý nói: "Ngươi lẽ nào không muốn sống trở về làm Tĩnh An Vương Phi sao? Bùi Nam Vĩ, ngươi phải biết rằng, ta thật muốn chết, cũng nhất định phải chôn cùng ngươi, bằng không chẳng phải là tiện nghi cho cặp phụ tử thượng bất chính hạ tắc loạn kia sao? Không ngại nói cho ngươi biết, lần này một phần vạn có thể thật bị Triệu Hành tính kế thành công, Triêu thế tử triệu có thể thế tập võng thế, mặc dù ngươi có thể sống dưới đao của ta, trở về không phải càng thêm lo lắng hay sao? Bùi Vương Phi, ngươi thật nguyện ý bị loại nam nhân này đùa bỡn hay sao? ".
Bùi Vương Phi chậm rãi đứng lên, lảo đảo một cái, Từ Phượng Niên muốn đỡ, kết quả bị nàng căm hận địa nghiêm khắc gạt tay, Từ Phượng Niên cũng không tức giận, chỉ là khom lưng nhặt lên này chuỗi vòng ‘Viên Mãn’, lấy tính cách lưu manh vô lại của hắn, ngay cả khi bị Khương Nê ném nghiên mực vào đáy hồ còn có thể nhặt về, như vậy đã thu lại chuỗi vòng ‘Viên Mãn’ giá trị liên thành trong tay rồi.
Từ Phượng Niên ngẩng đầu nhìn bãi cỏ lau mọc sum xuê, trong lòng bắt đầu suy tính, Tĩnh An Vương Triệu Hành đầu cáo già này, tạm thời đã biết có đệ thập nhất Vương Minh Dần, bốn Phù tướng Hồng Giáp Nhân bất kể có thuộc về phạm trù thực lực của Triệu Hành hay không, khẳng định là địch không phải bạn, duy nhất phân biệt là sẽ ở chỗ này cùng Vương Minh Dần phối hợp xuất kích không, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Triệu Hành nếu biết vận dụng phiên vương hổ phù, điều động 800 thiết kỵ trở lên từ đông giao đại doanh Tương Phàn thẳng đến bãi cỏ lau, cũng may lưỡng hổ đánh nhau đã tính ra kết quả, nhánh binh mã này sẽ không nhúng tay, dù sao hơn 800 người, Tĩnh An Vương Triệu Hành không dám hứa chắc sẽ có hay không có cơ sở ngầm, hiện tại đã là cục diện bọ ngựa bắt ve, nếu như lại bị người âm thầm cung hạ, sẽ mất nhiều được, tin tưởng lấy tâm tính của Triệu Hành, tự tin có thể tiêu diệt mình ở bãi cỏ lau này.
Từ Phượng Niên có chút ngưng trọng, có ba thủ hạ tay sai cùng Ngụy Thúc Dương, phía sau còn có đại kích Ninh Nga Mi suất lĩnh 100 Bắc Lương kỵ binh dũng mãnh, còn có lão Kiếm Thần Lý Thuần Cương tọa trấn, song phương xét về mặt nổi, các quân cờ đấu sức, theo lẽ thường mà đánh giá, thiên hạ xếp thứ tám Lý Thuần Cương đánh với đệ thập nhất Vương Minh Dần, Ngụy Thúc Dương đám người cùng Ninh Nga Mi và 100 khinh kỵ binh đánh với bốn Phù tướng Hồng giáp, tính thế nào đều chiếm phần thắng, đương nhiên, Triệu Hành khẳng định còn có hậu thủ, bên cạnh mình còn có Thanh Điểu và một nhóm Bắc Lương tử sĩ bí mật, Triệu Hành thật có lòng tin tiễn ta đến hoàng tuyền ở nơi này?
Bạn cần đăng nhập để bình luận