Tuyết Trung Hãn Đao Hành

Chương 623: Trên sông lớn y phục sặc sỡ triệt bạch y (3)

Áo trắng tăng nhân muốn đi đến Đạo Đức tông do Kỳ Lân chân nhân trấn giữ, lộ tuyến đơn giản nhất chính là đi dọc bờ sông.
Chủng Thần Thông sắc mặt âm trầm nói:
"Áo trắng tăng nhân Lý Đương Tâm!"
Hách Liên Vũ Uy thở dài nói:
"Không hổ là kim cương bất bại từng khiến cho Bắc Mãng đệ nhất không làm gì được."
Chủng Đàn quay đầu nhẹ giọng trêu ghẹo nữ tỳ Lưu Đạo Cốc nói:
"Tay áo phí thăng trong mộ Công chúa các ngươi tệ quá đi, chỉ chút sức mạnh này, cũng muốn thách thức Đại Niệm Đầu Lạc Dương?"
Tỳ nữ cười trừ, chỉ tay về phương xa.
Mười tám vị thải y ngăn trở không có kết quả, lại đột nhiên xuất hiện một kẻ có thân hình cao lớn, cách quá xa, nên không nhìn rõ là nam hay nữ, kẻ đó bỗng mở ra hai cánh tay, lại là tướng bốn tay cực kỳ quái đản.
Lúc kẻ quái thai này giơ tay lên, mười tám vị thải y bị thua cứ như con rối bị kéo dây, toàn bộ bị kéo lên không trung.
Chủng Đàn kinh ngạc nói:
"Là tiểu ý niệm của các ngươi? Vậy khẩu vị của ta thúc thúc cũng quá nặng."
Lưu Đạo Cốc lắc đầu nói:
"Là một tôn hoạt tử vật được cung phụng trong mộ Công Chúa Phần đã ba trăm năm vật chết. Xin khuyên công tử đừng nên đến gần chính mắt nhìn thấy, nếu không sẽ ngủ không yên giấc. Trừ việc có bốn tay, nó còn ôm theo tỳ bà, trước sau có hai khuôn mặt, một mặt là Địa Tạng thương xót, một mặt là vui vẻ."
Chủng Đàn chậc chậc nói:
"Đáng sợ đáng sợ."
Trên sông áo trắng tăng nhân thấy thứ bẩn thỉu này, rốt cuộc tức giận, Kim Cương giận dữ.
Quát to:
"Phật ta Như Lai! Nghiệt chướng nhà ngươi còn không đứng im chịu chết? !"
Vỗ tới một chưởng, tầng mây trên bầu trời rủ xuống, vô số đạo kim quang xuyên qua khe hở của mây trắng bắn rơi xuống thiên địa, Phật quang chiếu rọi khắp nơi.
Sau đó áo trắng tăng nhân nhanh chóng dùng hai tay kết ba ấn, theo thứ tự là Pháp Luân, tịnh nghiệp, tồi tội.
Chỉ trong nháy mắt, trường vầng hào quang trôi xa, chỉ để lại một câu:
"Bần tăng từ Đạo Đức tông trở về, lại đánh ngươi hoàn toàn vào luân hồi!"
Tôn âm vật kia co rúc một đống, tiếp theo giãn ra như cũ, chẳng qua là mười tám con rối thải y đã hoàn toàn bị hủy hoại.
Âm vật đứng thẳng, sau đó cứng ngắc bẻ bẻ cổ.
Bỗng nhiên bay thẳng về phía Từ Phượng Niên.
Từ Phượng Niên trợn mắt há mồm, lão tử chọc giận ngươi khi nào chứ?
Thứ Âm bẩn thỉu kia đạp sông chạy thẳng về hướng Từ Phượng Niên, xoay bên gương mặt vui vẻ về phía đám người, một gương mặt thanh xinh đẹp của một nữ tử đang vui vẻ, nhưng gương mặt đằng sau, lại mang đến cho người ta một luồng không khí lạnh lẽo và vô hồn đến tận xương tủy, không hề vui vẻ, nhất là thứ quái thai đã tồn tại tới ba trăm năm này mọc ra bốn cánh tay, lúc bay vút Hoàng Hà, tứ chi, là sáu chi mới đúng lắc lư, lại mặc một bộ chiếc váy dài màu đỏ kéo dài, trông càng thêm cổ quái khủng bố.
Từ Phượng Niên có khổ tự biết, mới vừa rồi cẩn thận diễn kịch với Hách Liên Võ Uy, với tâm tính vô tâm, rất dễ dàng lừa gạt lão hồ ly Chủng Thần Thông, giả như bị Âm vật không giải thích được bức ra nguyên hình, ra tay mạnh mẽ, đừng nói Chủng Thần Thông, kẻ ngu cũng sẽ nghi ngờ, không nói chuyện này nữa, Từ Phượng Niên hiện không có vũ khí trong tay, không Xuân Thu kiếm cũng không Xuân Lôi đao, tuy Âm vật đã bị Đại Kim Cương cảnh Lý Đang Tâm dùng ba ấn đánh bại, nhưng Từ Phượng Niên nào có công lực cỡ này.
Hắn chửi thầm trong lòng, nhìn xung quanh, hy vọng có hảo hán hoặc là nữ hiệp trượng nghĩa tương trợ, đáng tiếc không nhìn thấy bạch y đại ma đầu Lạc Dương, cũng không thấy Chủng Thần Thông có dấu hiệu ra tay, nhưng thoáng nhìn thấy ánh mắt bỡn cợt của đồ con rùa Chủng Đàn, trông rất vui vẻ nhìn Từ Phượng Niên ở đối diện, Chủng Đàn cũng lười che giấu, hiển nhiên tin chắc Từ Phượng Niên sẽ bị Âm vật nuốt chửng, chẳng đáng ẩn giấu tâm kế với người chết. Cuối cùng vẫn là lão Trì Tiết Lệnh nhân hậu, bước ra một bước, ngăn ở trước người Từ Phượng Niên, chắc là muốn đánh cuộc Chủng Thần Thông vì đại kế trộm lăng, sẽ ngăn chặn con Âm vật kia. Chưa từng nghĩ Chủng Thần Thông rất tỉnh táo, hí mắt im lặng, chỉ khoanh tay đứng nhìn.
Đối mặt tai họa bất ngờ này, Từ Phượng Niên thầm thở dài, không có mặt mũi để cho lão Trì Tiết Lệnh võ lực bình thường chịu tội, bước ra một bước, lướt qua thân thể của Hách Liên Võ Uy, khí cơ nội liễm tiết ra ngoài năm sáu phân, thanh thế mạnh mẽ như sấm, Âm vật nuôi dưỡng trong mộ công chúa gần trong gang tấc, chiếc áo choàng lớn rực rỡ như máu xoay chuyển, gương mặt vui mừng biến thành ẩn giấu đau thương, bốn tay như nhà lao bao phủ đầu của Từ Phượng Niên, Từ Phượng Niên xoay hai chân, tay xuất chiêu Phù Dao, Từ Phượng Niên áo xanh cuốn lấy nước sông, tựa như Thanh Long Hút Nước, lần đầu chạm trán với Âm vật,
âm vật áo bào đỏ bị chiêu Phù Diêu đánh văng ra hai cánh tay, vẫn có hai cánh tay móc ở hai vai, may mà không đến mức sâu tận xương, Từ Phượng Ni không dám dốc sức đánh địch trong nháy mắt bị âm vật tóm được, quăng mạnh xuống mặt sông cuộn trào mãnh liệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận