Tuyết Trung Hãn Đao Hành

Chương 611: Đại tuyết long kỵ ngày hè ra (1)

Một vạn Long Tượng Quân khẩn cấp nhổ trại, vội hành quân, trong tiếng kèn rung trời lao tới Bắc Mãng, đừng nói binh sĩ Bắc Lương bình thường, ngay cả những tướng quân nắm thực quyền như Vi Phủ Thành Điển Hùng Súc, đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Trong trận chiến trước đây giữa Trần Chi Báo với Hồng Kính Nham, người của Kỳ Kiếm Nhạc Phủ bưng mâm đồng đứng ở một bên quan sát trận chiến, đánh rất ác liệt, sau đó Trần Chi Báo đi đến núi Tịnh Thổ sơn xanh biếc để nghỉ mát chữa thương, Vi Phủ Thành nắm Bạch Nỗ Vũ Lâm một trong tam phân của Bắc Lương, Điển Hùng Súc thì nắm 6000 Thiết Phù Đồ trọng kỵ, đều xem như là tâm phúc dòng chính dưới quyền của Trần Chi Báo. Lúc này không chỉ có hai vị này, còn có mấy tướng quân trẻ khỏe dựa vào lập nhiều quân công ở biên cảnh Lương Mãng cũng đều không hẹn mà cùng tập trung một chỗ. Những kẻ giống nhau tập hợp với nhau, thế lực dòng chính của Trần Chi Báo chia ra hai cỗ, phân biệt rõ ràng, cũng không hoà vào một đám, một đám khác là tập đoàn quan văn, đều là thư sinh phụ tá, trọng mưu lược mà kị binh nhẹ bắn cung, đa phần xuất thân ưu việt, song phương nước giếng không phạm nước sông, cũng không cần phải ưa nhau.
Đại tướng quân Từ Kiêu cưng chiều con cái thiên hạ đều biết, ba đội quân hùng mạnh của quân Bắc Lương, mỗi đội có gần 10.000 người đều lấy tên của con cái lão để đặt; duy chỉ có đích trưởng tử không có phúc khí này. Long Tượng Quân có một vạn nhân mã thanh danh hiển hách nhất, là kỵ binh dũng mãnh từng trải qua rất nhiều trận chiến. Không nói vị trí chủ tướng, ngay cả phó tướng cũng thường bị bỏ trống, mấy năm nay đều là Viên Tả Tông lĩnh chức phó tướng, nhưng cũng không nhúng tay vào sự vụ cụ thể, nhưng trong Bắc Lương quân mỗi khi có giáp sĩ tinh nhuệ xuất hiện, hơn phân nửa đều sẽ được đưa vào Long Tượng Quân mài giũa rèn luyện, kỵ quân ở giữa trọng kỵ và kị binh nhẹ, có thể nói là con cưng của Bắc Lương quân.
Ở biên cảnh Lương Mãng gần mười năm qua hiếm có đại chiến nào có quân số hơn năm sáu chục ngàn, nhưng chỉ cần có chiến đấu, có kiếm quân công, Long Tượng kỵ binh chắc chắn là đội quân đầu tiên đi chiến trường, huyết chiến ác chiến tử chiến, chưa bao giờ bại, chuyện này cũng mang đến một cái ấn tượng cho Bắc Lương quân, sau này vị đích trưởng tử hoàn khố kia là thừa kế nhiều đời chức Bắc Lương Vương, nhất định phải dựa vào đệ đệ trời sinh thần lực đi xông pha chiến đấu, mới ngồi vững. Bằng không một mình doanh chữ phượng 800 kị binh nhẹ dù dũng mãnh thiện chiến thế nào đi nữa, cũng chỉ không đến ngàn người, Lương Mãng một khi toàn diện khai chiến, mỗi bên điều động ra chiến trường chiến đấu cũng phải đại quân đoàn mấy vạn binh mã, một chi doanh chữ phượng có cũng được không có cũng được bỏ vào không đủ để nhét kẽ răng.
Chính là Trần Chi Báo làm cho cả thời đại Xuân Thu hiểu được nỗi kinh hoàng của rất nhiều binh chủng hiệp đồng tham chiến, quân lệnh của y lúc chỉ huy, được cho là có thể chính xác đến mức mỗi một vị bách phu tiểu úy, đại quân kết trận đổi hình, tiến lùi như thường, chân chính đạt tới cảnh giới như đưa tay chỉ điểm, Binh Thánh Diệp Bạch Quỳ dù cho mang huyết hải thâm cừu, bị Trần Chi Báo hại chết thê nữ, lúc đối địch vẫn không thể không tán thán một câu từ đáy lòng "Người này bài binh bố trận, cẩn thận, xuất thần nhập hóa" .
Nhớ có một lần đương kim thiên tử thức đêm đọc binh thư, mất ăn mất ngủ, sau khi lâm triều cười hỏi văn võ bá quan đầy rẫy anh tài trên điện cả triều: Các vị ái khanh, thử hỏi nếu so về binh pháp, người nào có thể sánh với Trần Chi Báo?
Đó là vào thời điểm danh vọng của Bắc Lương quân lên đến đỉnh điểm, quan văn đương nhiên im lặng không nói, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim. Các võ tướng thì cau mày, một vài tướng quân tương lai trở thành Cố đảng trung kiên thì hai mặt nhìn nhau, sau đó không hẹn cùng nhìn về phía đại tướng quân Cố Kiếm Đường, người sau luôn nhắm mắt dưỡng thần.
Tây Sở lão Thái sư Tôn Hi Tế không chút cảm xúc hồi đáp:
"Không ai có thể sánh bằng."
Núi Tịnh Thổ có một thôn trang không lớn, khắp nơi trồng đầy liễu xanh, vì thế đến nay thôn trang vẫn chưa có nữ chủ nhân, mấy năm nay cũng chưa từng nghe nói có nữ tử lọt vào mắt của Trần Chi Báo, tôi tớ trong thôn trang cũng đều là lão binh tàn phế bị thương rời khỏi quân ngũ, trên danh phận là tôi tớ, nhưng đều sống rất thoải mái, ấm no mà an ổn, một số còn kết hôn sinh ra con gái, những đứa trẻ này cũng giống như cha nương của bọn họ, cũng không hề nghĩ mình là tiện nhân nhất đẳng, nhìn thấy vị bạch y tướng quân không thường cười, không hề sợ hãi, thiếu nữ trưởng thành ở trong thôn trang này, còn cương quyết với lý tưởng thế gian ngoại trừ y không lấy nam tử khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận