Tuyết Trung Hãn Đao Hành

Chương 491: Tiểu Thác Bạt (2)

Ma đầu mặc cẩm bào cùng tên thanh niên có xuất thân cực kỳ cao quý ở chung, khác hẳn gã đàn ông trung niên chỉ toàn khúm núm nịnh bợ, cười ha ha nói: "Biết tiểu chủ tử ánh mắt cao, không nhìn trúng những thứ tục vật này, lão nô mà từ chối thì bất kính rồi."
Gã thanh niên cười trừ, đối với gã mà nói, nữ tử Bắc Mãng, trừ mấy vị có thể đếm được trên đầu ngón tay, như bản triều tỳ bà quốc thủ, được xưng đôi tay thon thon đánh trống siêu tuyệt, vị công chúa đồn đại có một mối nhân duyên với Bắc Lương Trần Chi Báo kia, cộng thêm quận chúa yêu thích nuôi dưỡng trai lơ trong Mộ Dung gia tộc tại châu Kim Thiềm, còn có một vị nữ tử cầm sư trong mười đại ma đầu, trừ những nữ tử đó ra thật không có mấy người có thể khiến gã hứng thú.
Hắn đột nhiên hỏi: "Nghe nói ma đầu Tạ Linh xếp hạng đệ thập đã chết?"
Lão nhân mặc cẩm bào bình thản nói: "Tạ Linh lúc đỉnh phong đánh một trận với Lạc Dương, may mắn không chết, nhưng chắc là bị trọng thương, lão nô suy đoán từ Chỉ Huyền rớt xuống Kim Cương, gặp gỡ kỳ nhân dị sĩ, bị giết cũng không lạ. mười người đứng đầu bảng Ma đạo, không giống võ bảng, vốn lấy danh khí cao thấp để định, không thể phục chúng. 3 vị trí đầu còn đỡ, 7 kẻ cuối như lão nô cùng Đoan Bột Nhĩ Hồi Hồi, chính là một đám bùn nhão, như Long Vương bên cạnh quận chúa Hồng Nhạn, chỉ đứng hàng thứ 9, nhưng chống lại cầm sư nữ tử đứng thứ 5, tuyệt đối có sáu phần phần thắng. Suy cho cùng, con đường võ đạo, tỷ thí giết người chặt tay, vẫn là nhân vật một bước một dấu chân đạp lên nhị phẩm vào nhất phẩm, đến Kim Cương Chỉ Huyền Thiên Tượng, bước từng bước, đạt đến cảnh giới Lục Địa Thần Tiên, mới là lợi hại nhất. Một số thanh niên nhìn như thiên tư trác tuyệt, đương thời kinh tài tuyệt diễm, được truyền tụng sau này sẽ đạt được thành tựu phi phàm làm sao làm sao, thực ra lão nô thấy đều không đáng giá nhắc tới, vì vậy Hồng Kính Nham mạnh thì mạnh, thành tựu sau này e rằng kém xa ma đạo đệ nhất Lạc Dương, lão nô đã ngắm thoả thích giang hồ của Bắc Mãng Ly Dương hai triều, trong vòng trăm năm qua, chỉ có 5 người, Long Hổ Tề Huyền Trinh cùng Võ Đang Hồng Tẩy Tượng xem như là cùng một người, kế tiếp lần lượt là Vương Tiên Chi, chủ nhân, Lý Thuần Cương, Lạc Dương. 4 kẻ đứng sau, cũng đều là đánh bước nào củng cố bước nấy, tiểu chủ tử, cho nên đừng thấy Gia Luật Đông Sàng cùng Mộ Dung Thủy Long lúc này cảnh giới cao hơn ngươi, nhưng chỉ có một mình ngài có hi vọng trèo lên hàng ngũ này, cùng 5 người này sóng vai sừng sững ở vị trí cao nhất, lão nô mỏi mắt mong chờ, cho nên không nỡ chết, ha ha."
Ma đầu cẩm bào cất tiếng cười âm u doạ người, như ác quỷ dạ hành cười lúc gặp người.
Thanh niên duỗi người, chậm rãi nói: "Nghe ngươi như vậy, lại muốn giết người."
Mặt trời chiều ngã về tây, doanh địa bên hồ nơi dân du mục chuyển tới, ánh chiều tà gay gắt, cái nóng dần dần tan đi, gió mát phơ phất, chào đón an bình tường hòa đã lâu. Mục nhân trên thảo nguyên chủ yếu lấy thịt cùng thực phẩm sữa làm thức ăn, trong đó thịt để ăn đến từ trâu ngựa dê lạc đà tự nhiên tử vong, cùng với săn bắn lang hồ ly lộc thỏ, nếu có trâu ngựa chết đi, sẽ cắt thành sợi, treo ở nơi thông gió dưới ánh nắng mặt trời để phơi nắng, nội tạng chế thành lạp xưởng ăn sống, thịt dê mới giết là thịnh yến hiếm có, cắt lát ngâm nước muối, cầm dao nhọn để găm thịt, chuẩn bị sẵn trà đặc để khử mùi, vô cùng ngon.
Lúc này Từ Phượng Niên ngồi chồm hổm ở một bên đang nhìn dân du mục làm sao vắt sữa ngựa, phương pháp đặc biệt, trước dùng hai cây cọc gỗ ghim vào đất, kéo một đầu dây thừng dài, buộc ngựa mẹ vào ngựa con một lúc, ngựa mẹ sẽ liên tục chạy tới bên cạnh ngựa con, cực kỳ tĩnh, quá trình vắt sữa sẽ thuận lợi hơn rất nhiều, nếu là sữa ngựa tươi, sẽ vô cùng ngọt, không kém bánh kem chút nào. Từ Phượng Niên thấy Hô Diên Quan Âm cùng tôn nữ của lão tộc trưởng những cô nương này ở bên kia thành thạo vắt sữa, sau khi sữa ngựa chảy vào túi da lớn, giao cho thiếu niên khỏe mạnh trẻ trung trong tộc cầm gậy gộc quấy cùng nện. Nghe nói loại "Sữa ngựa " này sau khi ủ chua lên men, phần đáy bột phấn lắng dưới túi da dùng để làm thức ăn cho nô lệ du mục, phần tinh thuần bên trên mới là thứ thượng đẳng mà bộ lạc du mục hưởng dụng, một ít sữa ngựa cực tốt còn có thể tiến cống cho Tất Thích.
Tiểu hài nhi nhũ danh A Bảo Cơ ngồi bên cạnh Từ Phượng Niên, vẫn không nói chuyện, vẫn từ xa xa nhìn theo vị thần tiên Bồ Tát, nhìn thế nào cũng nhìn không chán.
Từ Phượng Niên kiềm nén tâm trạng bực bội nóng nảy, nhìn về phương hướng này, vừa hay có thể nhìn thấy Hô Diên Quan Âm đang cẩn thận vắt sữa, tấm tắc nói: "Thủ pháp thực không tệ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận