Tuyết Trung Hãn Đao Hành

Chương 543: Phụ tử cùng trung nịnh (1)

Thi thể của 6 gã bị sáo đập chết, lấy tên thư sinh đeo kiếm làm tâm điểm nằm trên quảng trường ngọc thạch, máu tươi chảy thành dòng, sau một trận đánh, người bắn nỏ đều kinh ngạc đến ngây người, quên luôn bắn ra đợt mưa tên tiếp theo.
Lư chủ râu dài nộ quát: "Thẩm thị tử đệ lên trước!"
Hai cái vòng vây trong nháy mắt thành hàng, vòng tròn nhỏ là hơn hai mươi thành viên Thẩm thị, xen lẫn tử sĩ do Thảo Đường bồi dưỡng, ngoại vi vòng lớn là bốn mươi mấy khách khanh Trường Nhạc Phong, theo chiến sự dần quyết liệt, lại có hơn ba mươi người dũng mãnh vào quảng trường bạch ngọc. Vòng tròn chợt thu nhỏ lại, hơn hai mươi thanh đao kiếm lao vào, Từ Phượng Niên quét chân trái ra hơn tấc, hai tay tung thế Đoạn Giang Hám Côn Luân, cộng thêm Kết Thanh Ti mà cầm sư mù mô phỏng sáo cảm ngộ được kết thúc tóc đen, rất có phong phạm đại tông sư Giáo Sơn đỉnh phong gió nổi mây phun, thân hình dao động, khí cơ cuồn cuộn như sông dài hướng về đông, con cháu Thẩm thị thuở nhỏ tập võ, tôi luyện thể phách được trời ưu ái hơn so với tông phái bình thường, còn có bí kíp thượng thừa tham khảo cùng cao nhân dẫn đường nhập môn, hai mươi đao kiếm đột kích, bố cục nghiêm ngặt, tuy bị khí cơ mênh mông cuồn cuộn đánh tan, vòng tròn nhỏ vẫn phục hồi khuếch tán, chỉ có vài tên đao kiếm rời tay bị hủy, đại đa số người đều bình yên vô sự, mấy kẻ làm rơi binh khí rời tay, cũng gần như cùng lúc đó bèn tiếp được đao kiếm thượng phẩm do nhân vật sau vòng tròn lớn ném tới, trận hình tròn co rụt lại duỗi, hiện ra hết nội tình của Thẩm Môn Thảo Đường.
Tây Thục có một khối Long vách tường lớn nhất trong thiên hạ, vẫn còn thắng Cửu Long vách tường ở Ly Dương hoàng thành hiện nay, trước đây Lý Thuần Cương dùng ba nghìn đạo kiếm khí, xao động cuồn cuộn, gọi là mở Thục Thức.
Từ Phượng Niên lấy lực một người chiến hai vòng hơn sáu mươi tên vũ phu nhẩm đọc hai chữ: "Kiếm Khởi."
Từ Phượng Niên tung chiêu Nhất Chỉ Thương Lan Thức của Võ Đang Vương Trọng Lâu, phía sau Xuân Thu kiếm ra khỏi vỏ, kiếm khí trưởng nhạc phong có một không hai. Xuân Thu chợt lóe lên, Từ Phượng Niên đạp mạnh hai chân, nền ngọc thạch bên dưới lún xuống lộ ra hai cái hố, giữa thiên địa bắt đầu nổi lên quầng sáng, như sao chổi. Cái này khá giống Yến Tử Hồi Toàn Ly Thủ Kiếm trước đây, thật sự là vượt xa tầng thứ cảnh giới, đã tiếp cận cao độ Ngự kiếm của Ngô gia kiếm trủng, khi đó trận chiến ở bãi sậy, Triệu Lục Đỉnh chống lại Lưỡng Tụ Thanh Xà của Lý Thuần Cương, gặp nguy không loạn, từ trong tay Kiếm thị, mượn Tố Vương đệ nhị đương đại kiếm, chính là dẫn khí ngự kiếm. Từ Phượng Niên lấy tư thế cực kỳ ngang ngược dùng sáo đánh loạn, đây là cốt lõi, mà Xuân Thu kiếm khí Cổn Long Bích, là một tấm lưới lớn tuy thưa, kiếm khí có thể đạt được, không chỉ có vòng tròn nhỏ hơn hai mươi người, ngay cả vòng tròn lớn hơn bốn mươi người cũng bao phủ trong đó.
Lướt qua cổ, xuyên qua ngực, đâm vào chân.
Kiếm tới kiếm lui, khí cơ vô cùng tận.
Lư chủ chống trượng ánh mắt lấp loé không yên, đứng bên cạnh là nam tử đội mũ vàng quần áo tím, đối với phụ tử Thẩm thị chính là hai vị trong ba vị tiểu tông sư cảnh trên Trường Nhạc Phong, phụ tử liên tiếp đạp cảnh nhị phẩm, là 1 câu chuyện kỳ lạ mọi người ca tụng ở châu Quất Tử trên giang hồ, có thể nói hổ phụ vô khuyển tử, sở dĩ Lư chủ Thẩm Trật ký thác kỳ vọng đối với con riêng Chung Ly Hàm Đan, chính là chờ ngày nào đó Trường Nhạc Phong danh chính ngôn thuận xuất hiện một môn ba tông sư, chuyện này không thể nghi ngờ sẽ giúp thảo đường thu hẹp với chênh lệch thập đại tông môn, trong con em thế hệ trẻ Thẩm thị là kỳ tài luyện võ có thiên tư cao, trong vòng ba mươi năm phải đem hết toàn lực bồi dưỡng ra một cao thủ nhất phẩm cảnh.
Thẩm thị lập tức có tư cách tiến vào tầm mắt của Bắc Mãng vương đình, được đầu tư rất nhiều cả người cả của vật lực hỗ trợ, giàu càng giàu hơn, đây chính là Bắc Mãng giang hồ, triều đình không chỉ có tùy ý bang phái cá nhỏ ăn con tôm, càng sẽ chủ động trợ giúp đại tông môn cá lớn nuốt cá bé, đi ngược dòng nước không tiến tất lùi, tòa Đôn Hoàng thành ở ngoài sáu trăm dặm kia, thành chủ Hình Đồng là một vị quân vương tự lập môn hộ, có danh xưng là tiểu Vũ Đế "Thứ Vương", đã sớm có lòng nuốt chửng Thẩm Môn Thảo Đường, nếu không có Trường Nhạc Phong cùng hoàng thất con cháu hai họ có tình hương hoả từ đống vàng, có thể dùng vài tòa quân trấn vắt ngang ở giữa, chấp nhận ngăn cản thế lực Đôn Hoàng thành xâm nhập thẩm thấu phía nam, thảo đường đã sớm bị ăn đến đầu khớp xương cũng chẳng còn, yên ổn nên không lo nguy hiểm, bốn mươi mấy bang phái lớn nhỏ trong phạm vi ba trăm dặm Đôn Hoàng thành chính là vết xe đổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận