Tuyết Trung Hãn Đao Hành

Chương 589: Nữ tử Chủng Quế (1)

Điển tịch Đạo giáo nói con người có tam bảo là tinh khí thần, tinh khí là vật thật, du thần là biến, vì vậy cũng biết tình trạng của quỷ thần, không nhắc đến những thứ nhìn như thần bí này, nói đơn giản tới, trong ba thứ tinh khí thần thì thần là quý giá nhất, mới có câu nói Lục Địa Tiên nhân thần du Khiếu bên ngoài. Kiếm đạo hỗn tạp, đại khái phân thuật kiếm và ý kiếm, cái trước nghiên cứu kiếm chiêu cực hạn, Ngô gia kiếm trủng là điển hình cao nhất, cái sau trọng kiếm ý, cũng không thiếu người như vậy, mà kiếm ý chính là trọng thần, võ đạo cũng như vậy, uy lực của một chiêu thức, giống năm sáu phần kém xa giống ba bốn phần, dựa theo lý giải của chính Từ Phượng Niên, cái gọi là dưỡng thần đúc ý, chính là truy cầu hiệu quả tương tự tàng phong tụ thủy trong phong thuỷ, được tiên nhân dạy thuật trường sinh. Sinh lòng hướng về.
4 chữ đơn giản, đối với vũ phu lại rất khó.
Căn cốt, cơ duyên, cần cù, thiếu một thứ cũng không được.
Một buổi chiều nắng như đổ lửa, Từ Phượng Niên có chút dở khóc dở cười, nhìn thấy hai vị người quen gặp nạn, không biết có phải đôi nam nữ này quá xui xẻo hay không, lại đụng phải một nhóm không biết là mã tặc hay là một nhóm binh lính tinh nhuệ lớn dưới trướng Tất Thích, hàng trăm người ngựa đều khoác áo giáp da, mỗi người mang theo binh khí tiêu chuẩn. Cũng vì công tử ca sống trong nhung lụa không hiểu nhân tình, sau khi bị một thủ lĩnh mặc áo giáp tinh xảo khiêu khích, một lời không hợp, lập tức rút đao khiêu chiến, hoàn toàn sỉ nhục tên giáp sĩ kia, sau khi xung phong so chiêu đánh rớt xuống ngựa còn chưa đủ, còn dùng thủ đoạn độc ác bồi thêm một đao, nếu không có ngư lân giáp mạnh hơn giáp da mềm bình thường, đã bị hắn dùng một đao chém chết, việc này chọc cho rất nhiều người tức giận, săn giết thú hoang trên thảo nguyên, luôn thiên về thực tế, ai nấy chen nhau lên, tên bắn như mưa, đao chém mâu đâm, triển khai hơn mười đợt xa luân chiến đối với con cháu thế tộc ỷ mình võ nghệ cao cường, nếu như tiến vào cảnh giới nhị phẩm tiểu tông sư, chắc chắn gã có thể thoát hiểm, đáng tiếc gã vừa phải tự vệ giết địch, còn phải phân tâm đến an nguy của cô gái, bị thủ đoạn trêu đùa như dao mềm cắt thịt, chống đỡ không được thế tiến công như thủy triều, máu nóng dâng lên, lại thêm hơn mười kỵ sĩ giáp nhẹ bị gã chém giết, rốt cục bị một tên bắn xuyên bả vai, không đợi gã rút tên, đã bị mười mấy sợi dây bắt ngựa quăng tới, cả người lẫn ngựa cùng nhau bị bắt túm ngã xuống đất, nữ tử nhìn thấy khóc lóc như mưa, đáng tiếc không kịp trợ giúp, do phân tâm nên cô nàng cũng bị một gã đầu lĩnh khoẻ mạnh cầm trường thương đập xuống lưng ngựa, đây vẫn nhờ tên nửa quân nửa phỉ này đã nương tay, không nỡ đánh hết sức, bằng không một thương đã lạnh lẽo xuyên tim không chừng, đương nhiên kết cục sau đó của nữ tử hạ đã định trước còn thê thảm hơn nhiều chết trong một đòn.
Đầu lĩnh thành công càn rỡ cười to, đùa bỡn thực hiện kỹ thuật cưỡi ngựa tuyệt vời, khom người bên lưng ngựa dang cánh tay, ôm lên cô gái yếu đuối thở yếu ớt vô lực giãy giụa, một tay nhấc thương, một tay bóp cổ nàng dán vào trước ngực, ghìm lại dây cương, cố ý dừng ngựa rồi chạy một vòng, thị uy với công tử ca đang giận dữ trên mặt đất, châu Tây Hà có nhiều cát vàng và khe núi, Từ Phượng Niên ngồi xổm ở trên sườn dốc, nhai một quả táo, từ đầu đến giờ ngồi coi hai phe với nhân số chênh lệch chém giết, cảm thấy không đáng thay tên công tử ca nam triều với ngoại hình đẹp trai, hiển nhiên là tay mơ không thường xuyên trải qua chém giết, với kỹ năng quyền thuật cùng chiến lực mạnh, chắc có thể che chở nàng trốn thật xa, cho dù không thoát được truy kích, nhưng chỉ cần không hoàn toàn rơi vào vòng vây, đường trốn sẽ nhiều hơn nhiều, quân lữ giáp sĩ đối địch giang hồ võ phu, rất nhiều hay là một địch trăm thậm chí là một địch ngàn, hiếm khi thấy kiếm tiên như Lý Thuần Cương một bước không lùi chống lại đám giáp sĩ, đa phần đều là vừa đánh vừa lui, với điều kiện tiên quyết chính là tiêu hao dần dần kẻ địch, dây dưa như vậy, vẫn được giang hồ tán thành.
Từ Phượng Niên suy đoán tên danh gia vọng tộc họ Công Tôn có tám chín phần mười là nghe nhiều truyền kỳ về tiền bối rung động đến tâm can, muốn học theo, mới bị Bách phu kỵ binh dùng biện pháp không tính là cao minh chơi đùa đến sức cùng lực kiệt, hiện giờ Từ Phượng Niên có nhãn lực không tầm thường, nhìn ra được chiêu thức của người nọ cực kỳ xuất sắc, rất nhanh nhẹn linh hoạt, đặt trên bàn cờ, giống như là có rất nhiều độc đáo hình thái chưa từng lưu truyền, dù cho một ít chiêu thức cũ kỹ lưu truyền rộng rãi ở trên tay gã, cũng có thể xảy ra những chuyện phức tạp, có thể thấy người này hoặc là có một danh sư chỉ điểm, hoặc là căn cốt thần kỳ, chém giết đối thủ ngang hàng cảnh giới, khiến cho gã có phần thắng rất lớn, nhưng thật sự hành tẩu giang hồ, phần nhiều là loạn quyền đánh chết sư phụ già, ỷ đông đánh thắng anh hùng hảo hán, lăn lộn giang hồ là việc phải đổ máu không biết chết lúc nào, ai để cho ngươi chậm rãi suy tính như đánh cờ, đã sớm bỏ qua bàn cờ, nện một quyền vào sống mũi của ngươi rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận