Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 996:

Chương 996:Chương 996:
Chương 996:
"Hừ! Trước kia cô ta lợi dụng lòng tốt của người khác, ỷ vào sự tin tưởng của người khác, mà làm ảnh hưởng tình cảm từ nhỏ tới lớn giữa cô và Đại Ma Vương, cô ta nên nghĩ sẽ có một ngày mình bị như vậy. Những người làm chuyện xấu đều sẽ bị báo ứng!"
Cố Bắc Từ bất giác nắm chặt tay, lẽ ra cô nên phát hiện ra bộ mặt thật của Đỗ Thư Tĩnh sớm hơn!
"Đúng! Khi chúng ta vạch trân những mánh khóe này của Đỗ Thư Tĩnh thì thực ra thủ đoạn của cô ta cũng chẳng qua là vậy thôi! A Từ, cậu đừng nôn nóng, cậu đang dần dần từng bước đi đến thắng lợi rồi!"
Tư Thần vỗ vai cô an ủi nói.
"Vẫn chưa coi là thắng lợi được."
Cố Bắc Từ thở một hơi dài, cô phải thừa nhận rằng trong bữa tiệc tối nay, khi nhìn thấy Đỗ Thư Tĩnh lúc nào cũng kè kè đứng bên cạnh Đại Ma Vương, trong lòng cô thật sự vô cùng khó chịu! Thậm chí ác quỷ trong lòng cô cũng suýt chút nữa không kìm được muốn nhảy ra ngoài!
Cô thực sự muốn nhảy bổ ra nói thẳng với Đại Ma Vương rằng thanh mai trúc mã của anh căn bản là một thứ rác rưởi mặt người dạ thú, một con đàn bà tâm cơ đê tiện.
Nhưng cô không thể kích động được, cho dù có nói ra thì Đại Ma Vương cũng sẽ không tinl
Cũng giống như khi xưa, Đại Ma Vương chỉ có thể trơ mắt nhìn cô bất chấp tất cả theo đuổi tên cặn bã Tưởng Ngọc Đường!
Sau khi trở về thực tại, cô có thể cảm nhận được tâm trạng trước đây của Đại Ma Vương từng giây từng phút.
Hoắc Tư Triệt, không biết có phải là quả báo của ông trời không hay là do số mệnh đã định sẵn, để em đi lại con đường mà anh đã đi mới hiểu ra rằng anh đã từng đau khổ biết bao nhiêu.
"Thân Thần, trước đây đều là anh ấy bảo vệ cho mình, thậm chí là không dám để cho mình biết. Bây giờ tới lượt mình cũng vậy, cầm thanh kiếm sắc bén lên làm hiệp sĩ Đồ Long bảo vệ cho anh ấy."
Cố Bắc Từ nói mãi nói mãi, khuôn mặt bỗng trở nên lạnh lùng, cô mới nhận ra rằng mình đang khóc.
Tư Thần đau lòng đưa tay lau nước mắt cho cô.
"A Từ, hai người cuối cùng sẽ được ở bên nhau thôi, nhất định vậy!"
Ở nhà Đỗ gia, phòng khách mang phong cách baroque mặc dù sang trọng xa hoa, nhưng lại khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo, u buồn.
Đỗ Thư Tĩnh pha một tách cà phê, đặt trước mặt Hoắc Tư Triệt rôi ngồi xuống bên cạnh anh.
"Là mùi vị anh thích đó."
Người đàn ông không trả lời, chỉ nhìn vào cô ta không chút biểu cảm, dùng ánh mắt hàm ý cô ta hãy đi thẳng vào chủ đề nói chuyện.
Đỗ Thư Tĩnh đan tay trên đầu gối và hít một hơi sâu.
"A Triệt, những gì anh thể hiện trong buổi tiệc tối nay ở Lý gia đã làm cho em rất đau lòng. Khi anh ôm Cố Bắc Từ, ra mặt giúp cho cô ta, khoác áo lên người cho cô ta, anh có nghĩ tới cảm nhận của em không?
Phải, cô ta là vợ cũ của anh nhưng chúng ta vừa mới thông báo tin đính hôn, em mới là bạn gái của anh hiện tại
Cô ta nói xong đôi mắt đỏ hoe, thậm chí vì quá kích động mà cả khuôn mặt và cổ của cô ta đỏ bừng, gân xanh nổi lên. Trong trí nhớ của Hoắc Tư Triệt, Đỗ Thư Tĩnh luôn bình tĩnh và tự chủ, chưa bao giờ thể hiện cảm giác kích động dữ dội như vậy.
Ngay cả bản thân Đỗ Thư Tĩnh cũng không ngờ rằng cuối cùng cô ta lại bộc lộ cảm xúc, bộc lộ bản thân, thực ra là thích anh trước mặt Hoắc Tư Triệt như Vậy.
"Xin lỗi."
Một phút đồng hồ sau Hoáắc Tư Triệt mới chậm rãi nói.
Đỗ Thư Tĩnh lập tức mở to mắt nhìn Hoắc Tư Triệt, cô ta ngơ ngẩn cả người, Thái tử gia Đế Kinh trước nay chưa từng xin lỗi bất kỳ ai, giờ lại mở lời xin lỗi cô ta. Có phải là thuốc của tiến sĩ Trương đã có tác dụng rồi, hay là ban đầu cô ta đã có chỗ trong lòng anh rồi?
Nhưng một giây sau, Hoắc Tư Triệt lại nói một câu, khiến Đỗ Thư Tĩnh từ thiên đường rơi xuống địa ngục. "Cô không phải là bạn gái của tôi, làm cô hiểu lâm rồi, xin lỗi."
Người đàn ông nhìn Đỗ Thư Tĩnh, nói mà mặt không chút biểu cảm, giống như đang tuyên án tử hình với Đỗ Thư Tĩnh.
"Câu này của anh nghĩa là gì? Em không hiểu!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận