Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 715:

Chương 715:Chương 715:
Chương 715:
Không ngờ là anh hai lại đột nhiên đứng bất động trên mặt đất, thậm chí hoàn toàn do dự.
Cố Bắc Từ há hốc mồm, nếu không phải các thành viên đều có mặt ở đây, cô hận không thể mở miệng mắng vài câu, cái đội nhóm rác rưởi như vậy, ở lại để làm gì chứ?
Nhưng không vẫn chưa kịp mở miệng, thì chú ý thấy anh hai vẫn luôn nhìn về phía một người nào đó.
Cố Bắc Từ liên thuận theo ánh mắt của anh hai nhìn qua, bỗng chốc hiểu ra rồi.
Chị Trà...
"Aiya, anh hai cô vẫn là không nỡ rời xa đội này, không nỡ rời xa những người chúng tôi, lần này đúng thật là tôi sai rồi, tôi bảo đảm sau này những chuyện như vây sẽ không phát sinh nữa, hợp đồng đã bị hủy bỏ, hay là chúng tôi quay về sẽ lập tức ký lại một bản hợp đồng mới, các chế độ đãi ngộ, Cố Thần cứ việc nói, cứ việc nói được không?”
Ông chủ câu lạc bộ vẫn tiếp tục vô liêm sỉ nói.
"Không được!"
Cố Bắc Từ quả quyết thay anh hai từ chối, sau đó sắc mặt nghiêm túc đi đến trước mặt chị Trà.
"Chị Trà, chị ở Linh Hồn Rồng cũng rất vất vả đúng không? Em muốn mời chị đến đội chiến mới của chúng em, tiếp tục với anh hai cùng nhau bắt đầu sự nghiệp, chị đồng ý không?”
Lúc cô nói những lời này, chuyên tâm nhìn vào chị Trà, không có để ý đến anh hai ở phía sau hai mắt trợn tròn, thấp thỏm bất an nhìn chị Trà.
"Chị...
Chị Trà lo lắng nhìn về phía Cố Thất Giác, kết quả Cố Thất Giác lập tức dời ánh mắt, giả vờ đang rất bận nhìn đông nhìn tây, chính là không nhìn cô ta.
Cố Bắc Từ cũng hiểu rồi, hai người là Mạnh không ly Tiêu, Tiêu không ly Mạnh (mã: chỉ 2 vị tướng của Dương Diên Chiêu (Tiêu Tán và Mạnh Lan), là anh em kết nghĩa có quan hệ rất khăng khít, còn được dùng để nói vê những người có cảm tình nồng hậu. ), nhưng đều là đang đợi đối phương đưa ra câu trả lời trước.
"HÌì hìt
Cố Bắc Từ vội vàng liếc mắt ám hiệu với chị Trà, chị Trà giờ mới hiểu ý, nói chắc chắn.
"Bắc Từ, chị sẽ đi cùng em!"
Cô vừa nói xong, chỉ nghe anh hai Cố Thất Giác lập tức nghiêm túc nói.
"Đỗ Tổng, nếu như đã hủy bỏ hợp đồng giữa chúng ta, vậy chúng ta bắt đầu từ hôm nay tạm biệt nhé, tôi Cố Thất Giác, sẽ không còn là người của đội Linh Hồn Rồng nữa."
Nói xong liên tháo huy chương của Linh Hồn Rồng một cách nghi thức xuống, đặt trên bàn bên cạnh, sau đó giống như phim thanh xuân nhiệt huyết, rời đi đầu không ngoảnh lại quay về phòng nghỉ ngơi.
Cố Bắc Từ võ vai chị Trà.
"Đi thôi, chị Trà, nhân vật chính cũng đã đi rồi, chúng ta cũng nên rút lui thôi."
"Được."
Chị Trà gật gật đầu, nghiêm túc nhìn ông chủ câu lạc bộ nói.
"Đỗ Tổng, ngày mai tôi sẽ gửi đơn xin từ chức đến, hi vọng chúng ta gặp nhau trong vui vẻ, chia tay trong hòa bình.”
Lối đi ra của hậu trường, Cố Thất Giác lo lắng đi tới đi lui, khi nhìn thấy Cố Bắc Từ kéo theo chị Trà đi ra, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. "Ô ô ô, anh hai của chúng ta rốt cuộc là vì ai mà căng thẳng thế này?"
Ánh mắt Cố Bắc Từ ở giữa hai người hỏi, cố ý trêu chọc nói.
"Ai căng thẳng chứ? Em có thấy anh căng thẳng chưa? Trận chung kết hôm nay anh không hề căng thẳng nha!"
Cố Bắc Từ lập tức sắc mặt không được tự nhiên nói.
"Không căng thẳng? Cũng không biết là ai, vừa bắt đầu vẫn lo lắng có nên đi hay không, vừa nghe người nào đó nói sẽ đi, thì liền rút khỏi đội, chà chà chà, đây là sao chứ?”
Cố Bắc Từ chống tay lên cằm, giả vờ lâm bâm không hiểu.
Chị Trà cúi đầu xuống, âm thầm cong khóe môi lên, Cố Thất Giác vò đầu ngại ngùng, chết cũng không thừa nhận.
“Em đừng nói linh tinh nữa! Không có chuyện đó đâu!" Lúc này, thành viên của đội Linh Hồn Rồng chạy xông ra.
"Đội trưởng, anh thật sự muốn đi, bỏ mặc bọn em sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận