Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 451:

Chương 451:Chương 451:
Chương 451:
Ba Hoắc nhìn dáng vẻ như trẻ con của cô, nhanh chóng lóe lên một chút không vui trong mắt.
"Ba con không có ý định để con san sẻ, gánh vác chút chuyện của Cố gia sao?"
Nghe câu nói này khiến Cố Bắc Từ lập tức lấy lại được vị giác, cô nhanh chóng tiếp tục ăn tôm, ngôi xuống hào phóng trả lời.
"Sản nghiệp của Cố gia có anh cả và anh hai của con lo rồi, nhưng con cũng không chỉ định làm diễn viên, gần đây ngành giải trí phát triển rất nhanh. Ngoài ra con cũng muốn Cố gia khai thác thêm một con đường mới, bất động sản phát triển nhiều năm rồi, cũng đã tới giai đoạn bị đóng băng, con cũng luôn muốn tìm một lối đi khác. Dạo gần đây con cũng đang đầu tư vào phim truyền hình." “Thì ra là vậy.'
Ba Hoắc nghe xong câu này của cô, mới nhẹ nhàng gật đầu.
"Hoắc gia chúng ta và Cố gia đều không thiếu tiên, A Từ muốn làm cái gì thì làm cái đó, không cần phải để ý lão cổ hủ này!"
Ông nội Hoắc ngồi trên lập tức thấy có chuyện không ổn, liền ghét bỏ nhìn con trai mình, cười dỗ dành Cố Bắc Từ.
"Chính là vậy đó! Thế nào cũng được, ăn cơm đi ăn cơm đi!"
Mẹ Hoắc cũng bất mãn nhìn ba Hoắc một cái, nhiệt tình câm đôi đũa đưa cho Cố Bắc Từ.
"Tôi không nói gì nữa là được chứ gì...
Ba Hoắc đau lòng, tủi thân nhìn vợ mình, im lặng ăn một miếng cơm trắng, một lúc sau, mới cẩn thận dặn dò Hoắc Tư Triệt. "Thư Tĩnh, đứa bé này hằng năm đều ở nước ngoài dốc sức làm việc cho Hoắc gia chúng ta, làm người phải biết cảm ơn, có thời gian thì cho người ta nghỉ ngơi một chút. Nhiêu năm như vậy rồi, đứa bé này đến người yêu cũng không có.'
Cố Bắc Từ nghe những lời này, trong lòng có chút chấn động, không thoải mái. Xem ra địa vị của Đỗ Thư Tĩnh trong lòng ba Hoắc quả nhiên rất quan trọng. Cô cẩn thận từng tí một nhìn đại ma vương.
"Vâng.
Người đàn ông lơ đãng đáp lại một tiếng, toàn tâm chút ý vào bát của Cố Bắc Từ, vô tri vô giác gắp thêm thức ăn vào bát cô.
Quá gầy rồi, thật muốn nuôi cô cho béo trắng ra.
Nhìn phản ứng của đại ma vương, trong lòng Cố Bắc Từ nhẹ nhõm thở ra một hơi.
Ăn cơm xong, Lục Tinh Di kiếm cớ bận chuyện, chạy ra ngoài. Cố Bắc Từ bị ông nội Hoắc kéo lên phòng nghỉ chơi cờ chéo.
Có điều ông cụ như một đứa trẻ bướng bỉnh vậy, luôn đòi đi lại cờ.
"Ông nội, đã đi rồi là không được hối hận nha, ông đã đặt cờ xuống rồi, không thể đổi nữa nha!"
"Không được không được, ông phải đi lại, nếu không ta sẽ thua mất!"
Ông nội Hoắc chơi xấu cầm quân cờ lên, đặt ra chỗ khác, Cố Bắc Từ miễn cưỡng ngăn lại, dở khóc dở cười.
"Thua thì thua thôi, có ai như ông cơ chứt
"Hừ! Ngày bé con chơi cờ chéo với Tư Triệt cũng vậy, sao nào, lớn rồi không chịu thừa nhận à?”
Ông nội Hoắc thẹn quá hóa giận, khit mũi tức giận, bắt đầu mở lại tài khoản cũ.
"Con chơi cờ chéo với Triệt ca ca lúc nào chứ, ông nội, người không được bại chuyện như thế đâu."
Hồi nhỏ cô đâu có qua lại nhiều với Hoắc Tư Triệt, mà trong đầu cô cũng không có chút ấn tượng nào về kí ức này cả.
"Ta bịa chuyện? Ta có ảnh!"
Ông nội Hoắc giận dữ vuốt râu, trừng mắt nhìn cô, quay người ra cái giá sau lưng tìm gì đó.
"Có ảnh ấy ạ?"
Cố Bắc Từ trong lòng càng thêm nghi ngờ, chuyện này làm sao có thể?
"Tìm thấy rồi!"
Một lúc sau ông nội thực sự tìm được một cuốn album cũ. Hồi còn trẻ ông rất thích chụp hình, trên giá toàn là album ảnh. "Đó, nhìn đi! Ảnh con chơi cờ chéo với Tư Triệt đây này, thua khóc đến đỏ cả mũi! Gọi nó chơi lại với con nhé!"
Ông nội Hoắc hùng hồn chỉ vào "bằng chứng” với vẻ tự mãn.
Cố Bắc Từ nghiêng người nhìn qua, chỉ thấy trong ảnh, Cố Bắc Từ mặc một chiếc váy màu vàng nhạt, oa oa khóc lớn nhìn vào ống kính.
Còn ngồi bên cạnh cô là đại ma vương lúc còn là một cậu thiếu niên, Hoắc Tư Triệt lúc đó đã đẹp trai kinh người, toàn thân toát ra khí chất cao quý, huyền bí, khiến người ta muốn lại gần nhưng lại tự ti mà dừng lại.
Lúc ấy, anh thực sự lúng túng không biết làm thế nào, vừa lo lắng vừa đau lòng.
Trong đầu Cố Bắc Từ nổ một tiếng 'ong', đoạn kí ức đó nhưng những mũi kim, tranh nhau hiện lên trong trí nhớ của cô... ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận