Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 507:

Chương 507:Chương 507:
Chương 507:
Khương Viện giả vờ đứng dưới góc độ của Hứa Vận Nhi, nói vài câu nhìn thì giống như đang giúp cô ta lấy lại công băng, sắc mặt Hứa Vận Nhi càng ngày càng khó coi.
Lúc này, nhân viên đoàn phim đi qua.
"Chị Khương, đạo diễn bảo chị chuẩn bị.'
"Được rôi, chị sẽ đến ngay. Vận Nhị, vậy chị đi trước nhé.”
Khương Viện cười nhẹ, lập tức rời đi.
Để lại Hứa Vận Nhi đứng đó, tức đến xanh xám hết cả mặt, nắm chặt lòng bàn tay.
Có một câu Khương Viện nói đúng, từ lúc vào showbiz đến giờ, Cố Bắc Từ không quan tâm cô ta một chút nào, hay là cô ta nên đi qua nhắc khéo Cố Bắc Từ. "Tiểu Đào! Giúp chị đi mua một ít trái cây, chiêu nay chị phải qua [Lang Gia truyện]"
Hứa Vận Nhi lạnh nhạt dặn dò tiểu trợ lý.
"Vâng cô Hứa, mua trái cây loại đắt tiên hay loại rẻ tiên đây chị?"
"Mua...
Hứa Vận Nhi trong tiêm thức ngưng lại, cứ nghĩ tới Cố Bắc Từ đối với cô ta không tốt như lúc trước nữa, liên nói.
"Đương nhiên là loại rẻ tiền rồi, tiên của tôi lẽ nào là tự gió thổi đến hay saoU”
"Vâng ạ, em sẽ đi mua liền!"
Âm thanh của trợ lý có phần hơi lớn, tại hiện trường không ít người nghe thấy.
Cách đó không xa, mặt Khương Mẫn thâm ý đi qua bên chị của cô, kìm giọng nói. "Chị, xem ra cái dao mà chị nói, sắp phát huy tác dụng rồi!"
Khương Viện châm biếm nhếch miệng lên: "Lòng sao cao quy, phận lại đê hèn, còn thật sự biến bản thân thành một cây hành!"
Nếu giống như mẹ mình nói, thực ra cô ta căn bản không cần phải tự mình gây xung đột với Cố Bắc Từ, trai cò tranh nhau, cô chỉ cần ngư ông đắc lợi là được rồi.
Buổi chiều, Hứa Vận Nhi không có cảnh quay, liên bảo trợ lý mang theo trái cây, đi đến đoàn phim [Lang Gia truyện], chỉ là vừa đến cửa thành trì, liên bị vài người bảo vệ cao lớn thô kệch ngăn lại.
"Cô là ai? Sao lúc trước chưa gặp qua bao giờ thế?"
"Tôi là chị họ của Cố Bắc Từ, hôm nay đặc biệt đến đây thăm hỏi, mấy ngày nay cảm ơn mọi người đã chăm sóc Bắc Từ của chúng tôi, nào, ăn một ít trái cây nhé”
Hứa Vận Nhi vẫn giống như trước lặp lại trò cũ, hiện ra nụ cười ngọt ngào của bạch liên hoa, chào hỏi mọi người đến ăn trái cây.
Nếu đổi lại là lúc trước, thì tất cả mọi người đều sẽ bị sự tốt bụng của cô ta câu dẫn, sau đó cô ta sẽ nhanh chóng trở thành mảnh ghép của [Lang Gia truyện].
Nhưng mà...
"Cô gái, thực sự xin lỗi, đoàn phim chúng tôi có quy định, tuyệt đối không được ăn đồ ăn của người ngoài, nếu không thì sẽ bị đuổi!"
Một anh bảo vệ hơi to con cả mặt đầy vẻ xin lỗi mà từ chối nói.
"Đúng vậy, vả lại đoàn phim [Lang Gia truyện] của chúng tôi trong thời kỳ quay phim không cho phép người ngoài ghé thăm đâu, cô vẫn là mau chóng rời đi đi, một lát tổ trưởng bảo vệ chúng tôi đến thì cô sẽ khó xử! Anh ta chính là công chính nghiêm minh, chưa bao giờ biết thương hoa tiếc ngọc cải"
Hứa Vận Nhi liên ngượng ngùng, chỉ đành giả vờ cười nói.
"Tôi là chị họ của Cố Bắc Từ, chắc không tính là người ngoài chứ? Hay là để tôi điện thoại bảo Bắc Từ ra ngoài đón tôi?"
Cô ta vừa nói vừa giả vờ cầm điện thoại lên, nghĩ là mấy tên bảo vệ vừa mới đến này chắc sẽ bị dọa cho, bọn họ ăn phải gan hùm hay gì lại dám cản đường cô tai
Nhưng mà...
Bạn cần đăng nhập để bình luận