Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1066:

Chương 1066:Chương 1066:
Chương 1066:
Nói oang oang xong, anh ta liền hối hận, vội vàng lấy tay bịt miệng lại và chột dạ liếc nhìn Đỗ Thư Tĩnh.
Lúc này, một nữ trợ lý trẻ tuổi bước đến trước mặt Đỗ Thư Tĩnh.
"Đỗ tổng, xe tới rồi."
Đỗ Thư Tĩnh liếc mắt thấy người nữ trợ lý làm việc gì cũng trục trặc, trong lòng cô ta càng bực dọc hơn.
Cô ta sải bước lên xe, lập tức lấy ngay chiếc điện thoại đặc biệt ra và gửi một tin nhắn cho một người.
(L tiểu thư: Kiến đỏ, có phải anh còn một nhóm người ở Đế Kinh? Mười triệu đô, tôi muốn một người phải chết!)
Còn bên này, Tử Duy lái xe đi được năm phút rồi mới cảm thấy mồ hôi lạnh trên người ngừng chảy.
"Khí chất của Hoắc tổng, đúng là người bình thường thì không thể nào chịu nổi..."
Anh ta vừa lau mồ hôi, vừa ngậm ngùi nói.
"Đó là bởi vì..."
Cố Bắc Từ đang định giải thích thì chợt nhận ra rằng lời này nếu cô tự mình nói ra thì có chút hơi tự phụ, cũng không thể nói ra là Đại Ma Vương đang ghen được.
"Thôi bỏ đi, cũng may là sức sống của anh khá mãnh liệt đó."
Tử Duy là người thông minh, lời cô nói ra chắc chắn Tử Duy sẽ hiểu.
"Ừm, Cố tiểu thư, mấy hôm nay cô đi công tác, đã có khá nhiều việc hay ho xảy ra ở Đế Kinh đó, tôi báo cáo lại cho cô biết nha. Tưởng thị đã rút mọi hợp tác với Dương thị. Hôm đó, Dương Vận bị ép tới mức xông thẳng vào Tưởng thị, đánh cho Tưởng Ngọc Đường một trận.
Nhưng đáng tiếc, tôi nghe dì Dương nói, cuối cùng anh ta vẫn bị Tưởng Ngọc Đường đá ra ngoài."
"Tình hình bất động sản Dương thị hiện nay ra sao?”
"Chỉ được bê nổi uy phong thôi, chuỗi vốn của họ đang rất kẹt. Thêm vào đó, lúc trước để lấy được dự án Định Bắc, anh ta và Tưởng Ngọc Đường gần như đã đắc tội với hầu hết giới bất động sản ở Đế Kinh. Không vay mượn được tiền, ngay cả ngân hàng cũng không chịu giải ngân. Lúc này chính là thời cơ tốt nhất cho chúng tai"
Tử Duy nói tới đây, mắt anh ấy lóe lên sự phấn khích.
"Vậy nên lúc này tôi cho Dương Vận một cọng rơm thôi thì cũng là ân nhân của anh ta có đúng không?"
Cố Bắc Từ chậm rãi nhếch mép.
"Đúng, chúng ta hợp tác với Dương thị thì sẽ trở thành ân nhân cứu mạng của Dương Vận, tiếp sau đó mọi chuyện sẽ rất thú vị. Phải rồi, Cố tiểu thư, khi nào thì chúng ta tung tin tức về cổ mộ ra ngoài?"
"Chưa vội, cứ đợi cho Tưởng Ngọc Đường đem toàn bộ tiền đầu tư vào hãng hay."
Cố Bắc Từ nói nhẹ nhàng như không, cô muốn ẩn giấu tất cả mọi khủng hoảng dưới đáy sông băng, bí mật tới ngay cả Đỗ Thư Tĩnh cũng không thể nào phát hiện ra được.
Đợi khi tất cả mọi khủng hoảng nổ ra cùng một lúc vào một ngày nào đó, cô sẽ khiến cho Đỗ Thư Tĩnh trở tay không kịp, không còn đường luil
"Vậy bây giờ tôi đưa cô về nhé!"
Xe vừa chạy đến ngã tư, đi về phía bên trái là biệt thự nhà họ Cố, đi vê bên phải...
Cố Bắc Từ suy nghĩ một giây, ngón tay bất giác xoa xoa, câm vào túi thơm cổ xưa. "Đến nhà tù, đã lâu lắm rồi không gặp anh cả. Ngoài ra, tôi còn có việc quan trọng muốn xác nhận với anh cả nữa."
"Được!"
Tử Duy liền bẻ lái và chiếc xe ngay lập tức đánh lái rẽ sang phải.
Đến nhà tù, hôm nay không phải là ngày anh cả nghe giảng trên lớp, thời gian thăm thân của Cố Bắc Từ chỉ có mười lăm phút.
Vừa gặp mặt, Cố Bắc Từ liền lấy túi thơm kia ra.
"Anh cả, anh nhìn xem anh đã từng nhìn thấy cái túi thơm này chưa? Có phải là của ba mẹ chúng ta không hay là của họ hàng chúng ta?”
Cố Khiêm liên nhìn túi thơm đó, trong ánh mắt hiện lên vẻ nghi hoặc.
Lạ thật.
Cố Bắc Từ sửng sốt, chẳng lẽ anh cả thật sự đã nhìn thấy túi thơm này sao? "Anh cả, có phải anh đã từng nhìn thấy túi thơm này? Anh có nhớ là đã nhìn thấy nó ở đâu không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận