Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 814:

Chương 814:Chương 814:
Chương 814:
Ngay sau động tác ấy của Cố Bắc Từ, lập tức nụ cười trên gương mặt Khương Viện bất giác càng lớn hơn.
Cô ta uống rồi, không ngờ cô ta lại uống một cách dứt khoát như vậy!
Ha ha! Cố Bắc Từ, chỉ vài phút nữa thôi, tôi đợi xem cô sẽ trở thành một con đàn bà hạ tiện nhất trên đời trước mặt Hoắc Minh Triệt như thế nào!
"Rượu tôi uống xong rồi, nhưng còn cô... tôi sẽ không tha thứt!
Cố Bắc Từ xoay chiếc ly xuống một vòng, sau đó buông tay ra, chiếc ly rơi xuống đất.
Nhìn thấy cô đã uống hết rượu, Khương Viện không còn giữ tư thế khúm núm nữa, lại nở một nụ cười đắc thắng.
"Tôi vốn không quan tâm là cô có tha thứ cho tôi hay không!" "Con người cô làm sao vậy? Trở mặt còn nhanh hơn cả lật sách nữal"
Lục Tinh Di tức giận chỉ trích, còn Dương Tu Văn sau khi nghe thấy câu đó liền lập tức cau mày.
"Viện Viện, chẳng phải hồi nấy em vừa nói với anh là em tới xin lỗi hay sao? Sao lại...'
Khương Viện vốn không muốn tiếp tục đóng kịch nữa, nhưng còn vài ba phút nữa thuốc mới có tác dụng, nên cô ta đành cố gắng giải thích.
"Anh cũng nhìn thấy rồi đó, em đã xin lỗi nghiêm túc rôi mà cô ta không chấp nhận, em đâu còn cách nào khác. Diễn viên tuổi nghề còn non, mới đạt được Ảnh hậu cái đã bắt đầu vênh rồi, không còn biết tôn trọng tiền bối là gì nữa!"
Nói tới câu sau, cô ta thậm chí còn cố tình mang giọng chế nhạo nữa.
Dương Tu Văn vô cùng kinh ngạc khi thấy sự thay đổi quá lớn trước và sau của Khương Viện như vậy, mơ hồ cảm thấy có lẽ mình đã bị Khương Viện lợi dụng thêm một lân nữa. Dù đã nhắc nhở bản thân vô số lần rằng cưới được cô ta đã là hạnh phúc rồi nhưng vẫn thấy nhói đau trong lòng.
"Xem ra, hình như cô đã thực hiện xong một đại sự gì đó, cho nên mới lộ ra cái đuôi cáo của mình và giơ nanh múa vuốt như vậy."
Cố Bắc Từ không những không bị kích động bởi những lời nói của Khương Viện, mà đưa hai tay khoanh trước ngực, ánh mắt sắc lạnh nhìn cô ta và nói đầy ẩn ý.
Nghe thấy những lời đó, Khương Viện bỗng cảm thấy có cái gì đó không đúng.
Đã mấy phút đồng hồ qua đi rồi, sao Cố Bắc Từ vẫn không khác gì so với hồi nãy cả?
"Tại sao cô... 2" Khương Viện quan sát nhìn Cố Bắc Từ từ trên xuống dưới, ngơ ngác hỏi.
"Sao tôi không bị làm sao cả, có đúng không?”
Cố Bắc Từ hơi nhướng mày lên.
"Nếu tôi là cô thì tôi sẽ không nóng lòng đắc ý vênh váo sớm như vậy, mà ngẫm nghĩ lại cho kỹ tại sao vừa rồi tôi uống rượu dứt khoát như vậy, mà không hề cảnh giác gì với cô cả? Khương Viện, cô đúng là càng ngày càng không ra gì nữa rồi!"
Càng nói về sau, giọng điệu của Cố Bắc Từ càng lạnh lùng, còn viên cảnh sát thì tròn mắt kinh ngạc.
"Không thể nào, là tôi đích thân dặn dò..."
Khương Mẫn là em gái ruột cô ta, chắc chắn là đã bỏ cả hai loại thuốc đó vào rồi!
Khương Viện lắc đầu lia lịa không dám tin, hốt nhiên quay người lại tìm bóng dáng của Khương Mẫn, Khương Mẫn cũng lắc đầu nguầy nguậy mơ hồ, hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra.
Đúng lúc này, có vài cảnh sát xông vào, còn có một người phục vụ bị cảnh sát còng tay, người phục vụ đó khi nhìn thấy Khương Mẫn, lập tức chỉ vào cô ta và hét lên.
"Đúng! Chính là cô ta kêu tôi làm! Còn cô ta nữa! Bọn họ cùng một hội! Bọn họ muốn hạ độc vào trong ly rượu! Muốn làm cho Cố Bắc Từ thân bại danh liệt! Là tôi bị ép buộc, cảnh sát!"
Khi tất cả mọi người có mặt nghe thấy những lời này, họ lập tức hiểu ra đầu đuôi câu chuyện, ai nấy đều vô cùng sửng sốt.
"Trời ơi! Đây là buổi tiệc của liên hoan phim Quốc kịch thịnh điển đó. Chị em nhà họ Khương bị điên rồi sao? Lại dám hạ độc Cố Bắc Từ vào lúc này?" "Đây là phạm tội đó! Khương Viện quả thật quá đáng sợ. Cũng may vừa rồi tôi không nói với cô ta câu nào."
Tất cả mọi người sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, đưa ánh mắt nhìn vê phía chị em họ Khương đầy khinh ghét, xa lánh.
Khương Mẫn hoảng sợ và lập tức xảo biện.
"Anh đang nói bậy bạ cái gì đó! Tôi còn không biết anh là ai"
Bạn cần đăng nhập để bình luận