Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1153:

Chương 1153:Chương 1153:
Chương 1153:
"Đương nhiên có thể! Hơn nữa, rất cảm ơn cô!"
Cố Bắc Từ cong môi cười, sau đó dùng lực nắm chặt tay Lộ Tiểu Tang.
Khoảnh khắc đó, đột nhiên giống như là thanh xuân đã từng không trọn vẹn của cô, đã vẽ thành một dấu chấm tròn. Tất cả sương mù đều đã được mở ra, để lại một chân tướng.
Cô chưa bao giờ là một đứa trẻ không ai yêu, ngược lại, cô vẫn luôn được bao bọc bởi sự nuông chiều sâu đậm.
Chưa từng có ai tin tưởng cô, ngược lại, từ đầu đến cuối vẫn luôn có người âm thầm tin tưởng sự thiện lương của cô.
Những ngày sau đó đều trải qua rất bình thường vụn vặt, anh cả ra lệnh xuống, tất cả mọi người không được phép đến bệnh viện làm phiên cô, trừ Lộ Tiểu Tang mỗi ngày đều đến nói với cô về tình tiết của kịch bản phim điện ảnh, còn có Đường Dục thỉnh thoảng cũng đến hỏi thăm cô, ngoài việc không có cách nào về vai chính của bộ phim điện ảnh này, phân lớn thời gian khác, cô đều dành cho liệu pháp điều trị phục hồi, còn có đến thăm Đại Ma Vương.
Thời gian trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt cảnh sắc ở bên ngoài bệnh viện đã chuyển từ đầu thu sang cuối thu, lá vạng rụng trong sân dày đặc, nhưng Đại Ma Vương vẫn không nhanh chóng tỉnh lại giống như sự mong đợi của mọi người,
Ngày hôm nay, Cố Bắc Từ đừng ở góc phòng bệnh, nhìn bác sĩ Dịch Đăng kiểm tra cho Đại Ma Vương lần nữa.
"Bác sĩ Dịch Đăng, tình hình của Triệt ca ca có phải đã chuyển biến xấu rồi không?” Cố Bắc Từ thận trọng mở miệng hỏi.
Dịch Đăng hơi cau mày.
"Cô cũng có thể nói như vậy, cũng không thể nói như vậy."
"Câu này là có ý gì?"
Cố Bắc Từ hơi sững sờ.
"Tất cả mọi số liệu đều cho thấy rõ, sức khoẻ của cậu ấy đang hồi phục rất tốt, chỉ là... khi nào tỉnh lại cho dù tôi có là thân tiên, tôi cũng không thể điều khiển được. Ngoài ra còn có một chuyện, có thể không quá tốt đối với cô.'
Dịch Đăng nói xong, nhìn Cố Bắc Từ với ý vị sâu xa.
“Chuyện gì?"
"Bởi trước đây Đỗ Thư Tĩnh cho cậu ấy uống thuốc quá nhiều lần, nên sau khi cậu ấy tỉnh lại, có lẽ sẽ có xác suất khoảng 15% anh ấy sẽ mất trí nhớ hoàn toàn, chính là không nhớ ra ai cả. Dựa theo tính cách của Hoắc Tư Triệt, tính phòng vệ của cậu ấy rất mạnh, nếu như thật sự không nhớ ai cả, như vậy đối với cô....
Bác sĩ Dịch Đăng nói đến đây, cũng không tiếp tục nói nữa, dù sao thì nếu trong phim ngôn tình, phát triển theo tình tiết này, nữ chính chắc chắn sẽ khóc.
Không ngờ rằng trên mặt Cố Bắc Từ không hề có biểu cảm thừa thãi nào, thậm chí còn thở phào nhẹ nhõm.
"Hoá ra chỉ là mất trí nhớ mà thôi, tôi còn tưởng rằng anh nói về thân thể của anh ấy.
Tiếp theo, đến lượt bác sĩ Dịch Đăng há mồm trợn mắt.
"Lẽ nào cô không sợ cậu ấy sẽ mất trí nhớ lân nữa sao?"
"Cùng lắm là theo đuổi anh ấy thêm một lần nữa thôi."
Cố Bắc Từ vừa nói, vừa bước đến bên giường, chậm rãi nắm lấy tay của người đàn ông, lúc này cô có thể cảm nhận rõ ràng độ ấm từ anh, nhịp đập của anh.
"Chỉ cần anh ấy sống thật khoẻ mạnh là tốt rồi."
Không có bất cứ trở ngại nào, đó chỉ đơn thuần là ký ức mà thôi, đối với cô mà nói, không được tính là gì cả.
"Nếu như cậu ấy vẫn cứ trì trệ không tỉnh lại thì sao?"
Dịch Đăng nhìn bóng lưng của Cố Bắc Từ, đột nhiên ngữ khí có chút không tốt mở miệng, nếu như lúc này Cố Bắc Từ quay đầu, cô có thể sẽ nhìn thấy ánh mắt mang ý vị sâu xa của Dịch Đăng.
"Vậy thì tôi cứ đợi thôi"
Bạn cần đăng nhập để bình luận