Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1122:

Chương 1122:Chương 1122:
Chương 1122:
Động tác của Cố Bắc Từ rất nhỏ liếm một chút khóe miệng, cố gắng khắc chế suy nghĩ cầm thú trong lòng cô, bây giờ sức khỏe của bọn họ không tốt, đợi cơ thể của đại ma vương tốt lên rồi cô mới đem anh hê hê hề...
Bây giờ, cô chỉ có thể giữ vững lý trí, quay lại chủ đề ban nấy.
Cô nhớ anh Hạng Hằng trước kia vẫn luôn ở nước Mễ, sau khi Đỗ Thư Tĩnh về nước, anh ấy là người phụ trách thực tế ở bên đó, cho nên... Chiến Anh đây là xin nghỉ phép được một nửa thì trực tiếp đi nước Mễ?
Vì vậy đại ma vương có khả năng là từ sớm đã phát hiện Đỗ Thư Tĩnh không đúng?
Đồng tử của Cố Bắc Từ chấn động mạnh mẽ, đại não nhanh chóng lướt qua vô số hình ảnh. Đúng thế, nếu không thì tại sao anh phải xác lập trạng thái như thế trong mộng cảnh cho cô, ám thị cho cô nhiều thứ như vậy?
Nhưng chỉ có một việc, đến tận bây giờ cô vẫn không nghĩ ra.
Nếu đại ma vương đã phát hiện Đỗ Thư Tính không đúng từ sớm, vì sao không nhanh chóng diệt sạch cái nguy cơ này trái lại còn mặc cho tình hình xấu này phát triển?
Cố Bắc Từ bỗng chợt nhìn Hoắc Tư Triệt, nhất thời có chút không đoán thấu được tâm tư của anh, nhưng mà đại ma vương trước mặt đã mất trí nhớ rồi, có lẽ, cô vĩnh viễn đều không biết được đáp án nữa.
"Đang nghĩ gì vậy?”
Ánh mắt Hoắc Tư Triệt nhìn phía trước, đột nhiên mở miệng.
"Không có gì, bằng không hay là để em lái xe đi?" Cố Bác Từ lấy lại tinh thân, phát hiện hai người đã đến một con đường có tình hình giao thông phức tạp, mặc dù sở nghiên cứu của bác sĩ Dịch Đăng đến Hoắc thị chỉ không quá mười phút lái xe nhưng cô vẫn có phần không quá yên tâm.
Không nghĩ tới, cô vừa nói xong câu này, nhiệt độ không khí trong xe lập tức đột ngột hạ xuống, thậm chí còn lộ ra những tia ý lạnh.
Cố Bắc Từ theo bản năng nghiêng đầu, đối diện với ánh mắt xa thẳm của đại ma vương.
"Cảm thấy anh không được?"
Trong nháy mắt Cố Bắc Từ mặt mũi lơ ngơ, câu kia của cô nói anh không được à? Lòng tự tôn của người đàn ông không sao nói rõ được a...
"Sao thế được! Em chỉ là không muốn anh quá mệt, người đàn ông của em là lợi hại nhất, là được nhất rồi!" Ham muốn sống sót của Cố Bắc Từ lên đến đỉnh điểm lập tức không cần nghĩ mà trả lời, mà con ngươi sâu xa người đàn ông lướt qua một tia mờ ám cực nóng, giọng nói trâm thấp, rơi ở bên tai cô phát bỏng.
"Nhanh thôi, anh sẽ để em biết anh có được hay không...
Cố Bắc Từ: '...'
Giọng nói của anh đối với cô mà nói là thuốc độc mê hoặc nhất, nháy mắt làm cho toàn thân cô tê dại, ngay đến cả đầu ngón chân cũng không nhịn được mà co lại với nhau, tim đập loạn nhịp.
Rõ ràng bọn họ không phải là đang thảo luận việc lái xe sao? Rốt cuộc là do cô quá đen tối rôi cũng nên?
Cố Bắc Từ theo bản năng quay mặt sang bên khác, giả bộ như nhìn phong cảnh ở bên ngoài, che giấu kỹ con thỏ nhỏ đang nhảy loạn ở trước ngực mình. Mười phút sau, trụ sở chính tập đoàn tài chính Hoắc thị.
Cố Bắc Từ và đại ma vương tay nắm tay bước vào đại sảnh, tất cả mọi chuyện lại như cũ hoặc có lẽ là hết thảy lại trở vê dáng vẻ vốn dĩ nên có.
"Chào tổng giám đốc!"
Lễ tân chào hỏi vang dội với đại ma vương, giây phút nhìn thấy Cố Bắc Từ, biểu cảm vừa ấm áp vừa có mùi mờ ám.
"Chào trợ lý Cố... thật tốt."
Nhân viên đi qua phía sau cũng đều có cái biểu cảm này, cảm giác ai ai cũng giống như đã nhắc với nhau trước rồi.
Xem ra Đỗ Thư Tĩnh gây chuyện như thế, trong nội bộ của Hoắc thị, ngược lại không có ảnh hưởng gì quá lớn, dẫu sao thì ngày thứ hai cô ta tác yêu đại ma vương đã cấp tốc tống cổ những người không nên giữ lại đi rồi. Cả Hoắc thị vẫn như cũ tinh thần phấn chấn mạnh mẽ, toả ra yêu thương và hướng đến khí chất.
Cố Bắc Từ một đường theo đại ma vương đến phòng làm việc ở tâng đỉnh, bỗng nhiên cô nhớ ra một chuyện quan trọng.
"Đúng rồi, ngày mai cuối tuần, anh cả em bảo để anh tới nhà em một chuyến, nhớ nhất định phải mặc chính thức một chút, mang theo chút quà....
Bạn cần đăng nhập để bình luận