Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 432:

Chương 432:Chương 432:
Chương 432:
Dương gia và Khương gia có quan hệ nhiều đời, Dương Tu Văn và cô ta là thanh mai trúc mã, cô ta biết Dương Tu Văn từ nhỏ đã có tâm tư với cô ta, nhưng trong lòng cô ta chỉ có Hoắc Tư Triệt, căn bản không để ý đến anh ta.
Chỉ có điều dưới áp lực bức bách của bố, cô ta vẫn luôn không nói rõ ràng với Dương Tu Văn, cộng thêm việc áp lực kinh tế gần đây của Khương gia, nên cô ta ký hợp đồng với Hoa Ngu, hai người cứ như thế vẫn luôn ngấm ngầm không rõ ràng.
"Viện Viện, em yên tâm, anh sẽ nói với bên ngoài, Cố Bắc Từ không lấy được bất cứ tài nguyên có giá trị nào!
Cho dù Cố Bắc Từ lấy được cuốn tiểu thuyết này thì sao, diễn viên đạo diễn có danh tiếng cao nhất trong cả giới giải trí đều nằm trong bộ [Thanh Vân ký] của chúng ta, bộ phim được làm ra với chỉ phí thấp của cô ta nhiều nhất cũng chỉ là một phim chiếu mạng nhỏ thôi, anh sẽ làm cô ta không có được bất cứ thứ gì!
Mà em, sẽ được anh nâng lên vị trí cao nhất, khiến cô ta theo không kịp."
Dương Tu Văn nhẫn nại dỗ dành Khương Viện, đứng dậy rót cho cô ta một ly rượu vang, ánh mắt tham lam nhìn Khương Viện.
"Tối nay, có muốn cùng ăn cơm không?”
Khương Viện nhăn mày, nhẹ nhàng rút quân một bước.
"Đợi em thực sự lấy được giải diễn viên Bách Hoa thì lại nói đi!”
"Đương nhiên, nó chỉ có thể thuộc về em."
Dương Tu Văn không để ý chút nào việc Khương Viện lạnh nhạt, ngược lại cô ta càng khó theo đuổi thì anh ta càng say mê. .... Sau khi ký hợp đồng xong, Cố Bắc Từ trực tiếp mang Đồng Vũ tới tham quan Giải trí Bắc Triệt, đúng lúc Bộc Cảnh Chi cũng hẹn hôm nay đến công ty họp.
"Học tỷ, thực ra vị đạo diễn này cũng học ở trường chúng ta đó, mặc dù trẻ tuổi nhưng mà thực lực không tâm thường đâu, em có thể cho chị xem vài tài liệu về tác phẩm của anh ấy."
Trong phòng họp, Cố Bắc Từ dốc hết sức lực giới thiệu Bộc Cảnh Chi với Đồng Vũ, mặc dù đời trước Bộc Cảnh Chi rất lợi hại nhưng mà đời này Bộc Cảnh Chi vẫn chỉ là một đạo diễn nhỏ tinh thần sa sút, cô cũng có chút lo lắng Đồng Vũ cảm thấy đạo diễn không ổn.
“Anh Bộc, mời vào."
Lúc này, Đường Dục dẫn Bộc Cảnh Chi bước vào.
Đồng Vũ vừa ngẩng đầu, hai người liên bốn mắt nhìn nhau. "Cảnh Chi, hoá ra người đạo diễn mà A Từ nói tới chính là cậu à!"
Đồng Vũ mặt đầy ngạc nhiên cùng vui mừng đứng dậy, mà trên mặt Bộc Cảnh Chi lúc đầu vốn dĩ không có biểu cảm gì lúc nhìn thấy Đồng Vũ cũng lập tức lộ ra nụ cười.
"Tớ đã nói sao mà cái kịch bản này lại giống phong cách của cậu như thế, hoá ra thực sự là cậu viết à!"
Lúc này đổi thành Cố Bắc Từ và Đường Dục trợn mắt há mồm.
"Học tỷ, hai người quen nhau sao?"
“Quen chứ, bọn tôi lớn lên trong cùng một khu mà, bọn tôi vô cùng hiểu rõ lẫn nhau đó!"
Bộc Cảnh Chi vội vàng giải thích.
"Vốn dĩ còn muốn giới thiệu để hai người quen biết, bây giờ xem ra đã hoàn toàn không cần thiết nữa rồi."
Cố Bắc Từ mỉm cười, ánh mắt đánh giá qua lại giữa hai người.
Biên kịch và đạo diễn đều là bạn bè rất thân thiết, vậy thì hợp tác tiếp sau đây càng thêm thuận lợi rồi.
Vốn dĩ lúc đầu Cố Bắc Từ lo lắng hai người bọn họ liệu có gai mắt nhau không, bây giờ cũng hoàn toàn không cân lo lắng nữa rồi.
"Cho nên chúng ta có thể bỏ qua phân đoạn tự giới thiệu, chính thức thảo luận chuyện vê [Lang Gia truyện] đúng không?”
"Đương nhiên, chị và Cảnh Chi trước đây từng cùng hợp tác trong bộ [Rừng trúc bảy đức], đã có nên móng hợp tác rồi."
Đồng Vũ mỉm cười trả lời, lại đem tới vui mừng cho Cố Bắc Từ.
"Hoá ra [Rừng trúc bảy đức] là do hai người hợp tác à! Hèn gì em lại thích như thất"
Bạn cần đăng nhập để bình luận