Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 109:

Chương 109:Chương 109:
Chương 109:
Ha ha ha....
Trong phòng khách truyền tới tiếng cười nói của mấy cha con, mà mẹ con Tô Phù Dung chỉ có thể cười đáp lại, bà ta cùng Hứa Vận Nhi hoàn toàn bị ngăn cách ngoài bầu không khí vui vẻ.
Chẳng được bao lâu, Hứa Vận Nhi liên mượn cớ trở vê phòng, cô ta vừa vào phòng, lập tức nặng nề ngã lên cửa, cả khuôn mặt trở lên dữ tợn nhìn thẳng vào gương ở đối diện mà không mở đèn, trông cô ta giống như ác quỷ vậy.
"Cố Bắc Từ! Tao để cho mày đắc ý!"
Hứa Vận Nhi đưa tay đem toàn bộ đồ trang điểm trên bàn gạt đổ hết xuống đất, cả người tức giận phát run.
Vừa lúc đó, điện thoại di động nhận được tin nhắn của Tưởng Ngọc Đường gửi tới.
"Bảo bối, anh đang bệnh nằm viện, em cũng không biết tới chăm sóc phục vụ anh sao?”
Nhìn tin nhắn này, lại nghĩ tới Tưởng Ngọc Đường dáng vẻ tự cho là đúng, Hứa Vận Nhi liên chán ghét buôn nôn. Muốn cô ta muốn phục vụ, đương nhiên cũng phải là đế vương chân chính như Hoắc Tư Triệt vậy, mà không phải là anh ta một con ếch nhưng tự cho mình là hoàng tử.
Nhưng Tưởng Ngọc Đường vẫn còn giá trị lợi dụng, cô ta chỉ đành nhẫn nhịn chán ghét dỗ anh ta.
'Anh yêu, ngày mai em sẽ đi thăm anh.
Gửi xong tin nhắn này, Hứa Vận Nhi tức giận đem điện thoại hung hăng đập vào gương, hình ảnh Hứa Vận Nhi trong gương lập tức chia năm xẻ bảy, càng thêm xấu xí kinh khủng.
"Chờ đi, Cố Bắc Từt"
* "Hắt xì!"
Cố Bắc Từ vừa trong phòng vệ sinh đi ra, nặng nề hắt hơi một cái.
Cô xoa xoa lỗ mũi, có lẽ một số người ở phòng cách vách trong lòng đang nguyền rủa cô.
Chẳng qua tâm tình của cô đang rất tốt, hoàn toàn không thèm để ý.
Cố Bắc Từ đem khăn lông để ở một bên, nhảy lên giường lớn, ôm lấy điện thoại của mình, theo bản năng liên mở phần tin nhắn ra, đập vào mắt cô là tin nhắn nói chuyện của cô và đại ma vương.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ.
Ai... tin nhắn nói chuyện phiếm lần trước đang dừng lại ở lần đi công tác trước của anh ấy...
"Cũng không biết người nào đó vào lúc này đang làm gì... Nếu không... gửi tin nhắn hỏi thăm một chút vậy?" Cố Bắc Từ ôm gối, nhìn chằm chằm màn hình lâm bâm lầu bầu nói xong, trong lòng liên kinh ngạc.
"Trời ạ! Mình từ lúc nào lại nảy sinh suy nghĩ như vậy? Cái này có khác gì tiểu thư trong khuê phòng thời cổ đại rảnh rỗi nảy sinh hoảng sợ, có khác biệt gì so với oán phụ chỉ có thể ngày đêm trông chờ phu quân trở vê?”
"Cố Bắc Từ, mày đúng là điên rồi! Mau ngủ đi!"
Cô chợt buông điện thoại qua một bên, tay vỗ vỗ mặt mình mấy cái, sau đó xoay người đắp chăn ngủ.
Đêm khuya, trong phòng làm việc ở †âng chót bên kia đại dương,
Một ngọn đèn vẫn sáng như cũ, một vị đại ma vương đang ngồi ngay thẳng, chẳng qua là cách mỗi mấy giây, ánh mắt anh sâu thẳm quét về cái điện thoại đen thui bên cạnh bàn.
Đây là điện thoại di động cá nhân của Hoắc Tư Triệt, bên trong chỉ có mấy số điện thoại cùng với tin nhắn của mấy người thân cận.
Nhưng bây giờ đã mười một giờ, màn hình từ đầu đến cuối vẫn chưa từng sáng lên.
Hoắc Tư Triệt bỗng nhiên giơ tay lên "Ba" một tiếng khép máy tính lại, Chiến Anh ở bên cạnh đang ngủ gà ngủ gật bị dọa sợ giật mình tỉnh dậy, trong nháy mắt cảm thấy mình như đang ở bắc cực.
Ông chủ làm sao lại tức giận?
-Hai ngày.
Người đàn ông thâm trầm thấp giọng nói.
"Cái gì hai ngày?”
Chiến Anh mặt vẫn mơ ngủ hỏi, lập tức đối mặt với ánh mắt lạnh lẽo muốn giết người của ông chủ, anh ta bị dọa sợ lập tức im miệng, yên lặng như một hình nhân ngồi đó. Có thể làm cho tâm tư ông chủ thay đổi thất thường lớn như vậy, ngoại trừ Cố Bắc Từ, còn có thể là ai?
Bạn cần đăng nhập để bình luận