Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1087:

Chương 1087:Chương 1087:
Chương 1087:
"Tam tiểu thư, đây không phải một tin tức tốt sao? Sao trông cô lại không quá vui vẻ thế?"
Tử Duy không hiểu mở miệng dò hỏi.
Nét mặt Cố Bắc Từ ngưng trọng mở miệng.
"Tôi không biết, tại sao Đỗ Thư Tĩnh lại muốn đăng bài thanh minh vào thời điểm này? Dựa theo tính cách của cô ta, cô ta sẽ không vui vẻ mà nhận thua với tôi như thế, rốt cuộc là... tôi đã bỏ sót cái gì?”
Nếu như Đỗ Thư Tĩnh nguyện ý nhượng bộ nhiêu như vậy, chỉ có một khả năng, đó chính là cô ta đang âm mưu chuyện càng đáng sợ hơn, nhưng cụ thể đó là gì chứ?
Cố Bắc Từ nhíu chặt lông mày, trong phút chốc lại đoán không ra.
"Tam tiểu thư, tôi tin tưởng ngoại trừ Cố tổng và Hoắc tổng, không có ai có thể là đối thủ của cô, có một sự thật mà tôi quên nói với cô, mới sáng sớm Đỗ Thư Tĩnh đã lên máy bay tới nước Mễ. Trên danh nghĩa là nói công ty côn bên nước Mễ xuất hiện vấn đề, trên thực tế cô ta căn bản chính là không còn mặt mũi ở lại trong nước nữa, chán nản trốn về nước Mễ rồi.
Tam tiểu thư, cô và cô ta tranh đấu, cô đã thắng rồi!"
Giọng điệu của Tử Duy vui vẻ nói, nhưng Cố Bắc Từ rất tỉnh táo, loại rắn độc như Đỗ Thư Tĩnh này, trừ phi triệt để chơi chết cô ta, nếu không cô ta tìm được một chút xíu cơ hội thôi cũng sẽ phản kích lại, làm cho đối thủ trọng thương thậm chí chết đi.
Cô hít sâu một hơi, trước mắt cô phải bảo đảm mỗi một bước kế hoạch đều an toàn, không thể xuất hiện bất kỳ chỗ sơ suất nào, tiếp tục làm cho sức mạnh của Đỗ Thư Tĩnh suy yếu! "Tử Duy, chuyện của Tưởng thị chuẩn bị như thế nào rồi?"
Nhắc đến Tưởng thị, Tử Duy lập tức mở chế độ máy hát ra.
"Còn thuận lợi hơn so với chúng ta tưởng tượng, hơn nữa tôi còn phát hiện ra một chỗ kỳ lạ..."
Nghe thấy Tử Duy nói như vậy, tim Cố Bắc Từ lập tức bị nhấc lên, cô vội vàng ngồi ngay ngắn truy hỏi.
"Chỗ kỳ lạ gì?"
"Tam tiểu thư, cô đừng khẩn trương, chỗ kỳ lạ này ngược lại có lợi đối với chúng ta, chúng tôi phát hiện phía sau cổ phiếu của Tưởng thị vẫn luôn có một nhà chủ, lần trước lúc chúng tôi tạo ra nguy cơ giá cổ phiếu, cái nhà chủ này cũng không có ra tay, cho nên chúng ta không phát hiện ra.
Nhưng mà lần này, lúc tôi bắt đầu lợi dụng dư luận để ép giá cổ phiếu, nhà chủ này liên xuất hiện. Hơn nữa thứ làm cho tôi cảm thấy kỳ lạ chính là cái nhà chủ này lại phối hợp với chúng ta không ngừng ép giá xuống thấp.
Điều làm cho tôi cảm thấy nghi ngờ không hiểu nhất chính là toàn bộ Đế Kinh ai có thể dùng nhiều vốn liếng như thế để đập vào giá cổ phiếu của Tưởng thị? Hơn nữa quả thực chính là đang trợ giúp chúng ta mà không so đo chi phí. Tôi sai người điều tra cho đến tận bây giờ cũng không biết được nguồn gốc."
Nghe thấy Tử Duy nói như vậy, Cố Bắc Từ trái lại rõ ràng.
Người có thể không tiếc bất cứ giá nào cũng muốn thành toàn cho cô, ngoại trừ người thân, trong đầu của cô chỉ còn lại anh.
Vào đúng lúc này, xe vừa vặn đã lái đến cổng của nhà họ Cố, trong màn mưa nhỏ tí tách tí tách, thân hình người đàn ông cao lớn che một cây dù đen đứng ở cổng, anh hơi nâng chiếc dù lên, để lộ ra một khuôn mặt làm điên đảo chúng sinh, đôi mắt trong suốt tĩnh mịch nhìn vê phía Cố Bắc Từ bên này, như một bức danh họa bậc thầy, làm người ta vô cùng muốn hướng vê.
"Triệt ca cal"
Cố Bắc Từ chỉ cần một ánh mắt liên nhận ra Đại Ma Vương, không đợi Tử Duy dừng hẳn xe lại, liền lập tức mở cửa xuống xe chạy về phía Hoắc Tư Triệt, phần vui vẻ kia khiến cô không màng chuyện trời vẫn còn đang mưa, chỉ muốn xông vào trong lòng anh.
'Sao anh lại tới đây?"
Đáy mắt quạnh quẽ của người đàn ông vào lúc Cố Bắc Từ xông về phía mình, trong nháy mắt hóa thành một mảnh ấm áp.
Anh vừa âm thâm hướng dù nghiêng về phía cô, vừa nhàn nhạt trả lời câu hỏi của cô.
Anh không yên tâm.'
Mặc dù buổi sáng Cố Bắc Từ giải thích đủ kiểu chỉ là bệnh vặt thôi, nhưng...
Ánh mắt Hoắc Tư Triệt hờ hững nhìn về phía trong xe, cả người Tử Duy lập tức giật mình một cái, vô cùng có mắt nhìn mà quay xe chạy lấy người.
Nhưng mà Cố Bắc Từ đưa lưng về phía Tử Duy, không chú ý được tới chỉ tiết nhỏ này, trong mắt trong lòng cô bây giờ toàn là Đại Ma Vương, trong giọng nói theo bản năng ẩn chứa sự nũng nịu mêm mại.
"Em thật sự không sao mà, anh nhìn xem có phải em rất khỏe không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận