Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 158:

Chương 158:Chương 158:
Chương 158:
"Được rồi, các bạn học đã nhận được quần áo rồi thì nhanh chóng tới phòng thấy quần áo thay đồ đi.
Chủ nhiệm lớp vỗ tay thúc giục, suy nghĩ của Cố Bắc Từ liên bị cắt ngang, cô đứng dậy đi về hướng phòng thấy quân áo.
Trong phòng học, nữ sinh vừa mới phân phát quân áo xong bỗng nhiên mở miệng hỏi.
"Á? Bộ đồng phục kỷ niệm của nữ không đạt tiêu chuẩn kia ở đâu vậy?"
"Có ai thấy không?”
"Không có, sao tự nhiên lại có một bộ không đạt chuẩn vậy?"
"Không xong rồi, váy của bộ đồng phục đó bị đứt chỉ, như là không cẩn thận bị móc vào đâu đó là sẽ rách mất!" Nữ sinh kia sốt ruột nói, mà các học sinh lúc nấy phát quần áo cũng sốt ruột theo.
"Không được, chúng ta phải nhanh chóng thông báo với mọi người, đi tìm bộ quần áo kia thôi."
"Thôi bỏ đi, không có thời gian đâu. Lại nói cũng chỉ là bị đứt chỉ, chỉ cân không có vận động mạnh thì cũng không sao. Mấy người đừng có chuyện bé xé ra tol"
Khương Mẫn đột nhiên lớn tiếng nói.
"Hơn nữa, chuyện này nếu như bị chủ nhiệm lớp biết, chúng ta đều sẽ bị khiển trách, các cậu thích gánh trách nhiệm thì cứ làm, tôi không muốn dính vào đâu!"
"A... Vậy được rôi."
Vài người bị Khương Mẫn nói như vậy, sôi nổi từ bỏ.
"Vậy chúng ta nhanh chóng ởi thay quần áo đi!" Mấy học sinh kia cuối cùng cũng rời khỏi phòng học, chỉ còn có mình Khương Mẫn ở lại, nhân lúc không ai thấy, cô ta đắc ý cong môi lên cười...
Bởi vì hôm nay là kỷ niệm ngày thành lập trường, thế nên không có bất cứ chương trình học nào. Buổi sáng là liên hoan do hội học sinh tổ chức, buổi chiêu mới bắt đầu lễ kỷ niệm ngày thành lập trường.
Cố Bắc Từ thay áo sơ mi trắng và váy kẻ caro ngắn kiểu Anh, chán muốn chết mà ngôi ở trước cửa phòng học.
Phòng học được các bạn học cải tạo lại thành quán cà phê dành cho các soái ca mỹ nữ, nếu không phải do Lộ Tiểu Tang đau khổ cầu xin, cô còn lâu mới đồng ý ngồi ở cửa làm linh vật.
Cô vốn tưởng rằng nếu mình bày ra bộ dạng hung thần ác sát thì nhất định sẽ không có ai dám tới, không nghĩ rằng học sinh học sinh bên ngoài lại xếp hàng dài cầm di động chạy tới chụp lén cô.
"A Từ, bởi vì có cậu, tiệm cà phê soái ca mỹ nữ của chúng ta đã trở thành quán đông khách nhất, bận tới mức không ngừng lại được!"
Lộ Tiểu Tang bưng một ly cà phê ra, một bên đưa cho cô, một bên lấy lòng nói.
"Tôi còn phải ngồi đây bao lâu nữa?"
Cố Bắc Từ không kiên nhẫn hỏi.
"Cái này...
Lộ Tiểu Tang lập tức lộ vẻ khó xử, bỗng nhiên một giọng nói kinh ngạc vang lên cách đó không xa.
"Cố Bắc Từ? Cậu vậy mà lại ở chỗ này?”
Cố Bắc Từ hướng về phía giọng nói phát ra, chỉ thấy đối phương mặc đồng phục kỷ niệm của trường quý tộc X, khuôn mặt tinh xảo giống như búp bê Barbie u Mỹ, trang điểm rất xinh đẹp. "Quý Uý Nhiên?"
Cố Bắc Từ dựa vào ký ức mà gọi tên cô gái đó ra.
Quý Uý Nhiên, bạn học chung cấp hai của cô và Tư Thần, bởi vì cũng rất ưu tú trên phương diện âm nhạc nên ba người các cô vẫn luôn cạnh tranh không ngừng. Quý Uý Nhiên và Tư Thần cùng học dương cầm, thiên phú âm nhạc của hai người vẫn luôn không phân được cao thấp, thế nên mâu thuẫn cũng càng thêm kịch liệt.
Khi đó, hơn phân nửa là Quý Uý Nhiên gây sự, sau đó mỗi lần Cố Bắc Từ đều đứng vê phía Tư Thần, chọc cho Quý Uý Nhiên tức tới chết.
Vì thế thời điểm thi vào cấp ba, Quý Uý Nhiên liên cố tình chọn một trường học khác, đường ai nấy đi với hai người các cô.
Sau đó Cố Bắc Từ liền xảy ra đủ mọi chuyện, cũng không có nhớ tới người tên Quý Uý Nhiên này nữa.
Cho tới tận bây giờ lại lân nữa gặp lại cậu ta, chuyện cũ mấy năm trước liền như thủy triều dâng lên trong lòng cô.
"Thật vinh hạnh, cậu quả nhiên còn nhớ rõ tôi.'
Thiếu nữ cười khẽ một tiếng, giọng điệu đầy trào phúng.
"Nghe nói cậu và Tư Thần cãi nhau sao? Lúc học cấp hai, không phải quan hệ giữa hai người vững như núi sao? Sao bây giờ cái thuyên nhỏ này đã chìm rôi?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận