Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 942:

Chương 942:Chương 942:
Chương 942:
"Bắc Từ, tiểu Thất em ấy là phạm tội giết người, chắc em cũng biết, ở Trung Quốc phạm tội giết người là sẽ có kết quả gì..."
Đợi em gái nói xong, Cố Khiêm với vẻ mặt khó nhọc nói, mặc dù anh ấy vô cùng không muốn nhắc đến ba từ đó, mặc dù anh ấy không muốn làm tổn thương em gái.
'Không, em không tin! Em đọc lại tin tức lúc đó, không có thông tin quyết định hành hình anh hai, thêm vào đó tối hôm qua....
Cố Bắc Từ vừa lắc đầu mãnh liệt vừa liêu mạng tìm chứng cứ, cô không muốn nghe thấy đáp án đó!
"Bởi vì người dọn dẹp cho em nấu cơm cho em chỉ là tạp vụ và vệ sĩ anh thuê cho em mà thôi, lúc trước không có nói với em, là không kịp, làm cho em Sợ rồi."
Anh cả đột nhiên ngắt lời của cô, ngữ khí ổn định trả lời.
"Là... vệ sĩ anh cả thuê à?”
Mặt Cố Bắc Từ hoàn toàn kinh ngạc nhìn anh mình, chỉ cảm thấy trong đầu trống rỗng, tất cả hi vọng đều ở tại thời khắc này hóa thành tro bụi, khiến người ta tuyệt vọng.
Trong mắt Cố Khiêm nhanh chóng sượt qua một sự không tự nhiên, nhưng may em gái hoàn toàn không phát hiện.
"Em cũng thấy rồi, mấy người con cháu của các gia tộc lớn đến đây học lớp của anh, anh cũng không thể dạy không công được, cho dù giờ anh đang ở trong tù, nhưng làm một số chuyện cũng không phải là làm không được."
"Đúng... có lẽ, thật sự là em nghĩ nhiều rồi. Em đã... hại chết anh hai."
Cố Bắc Từ ỉu xìu cúi đầu xuống, là cô có suy nghĩ hão huyền, là cô luôn cảm thấy vẫn có cơ hội tìm được anh hai. Nguyên nhân cô sợ nhất khi trở về hiện thực, không phải là cô lãng phí thời gian, không phải là danh tiếng lộn xộn của cô.
Là cô hoàn toàn mất đi lão Cố, anh hai... còn xém nữa mất đi đại ma Vương...
"Bắc Từ, em đừng có nghĩ như thế, với tình huống đó, tiểu Thất chỉ là làm chuyện em ấy nên làm thôi, đổi lại là em, em cũng sẽ làm như thế. Tiểu Thất sẽ không trách em đâu.
Có thể bảo vệ em, anh nghĩ, em ấy nhất định rất vui."
Cố Khiêm không nhẫn tâm nhìn em gái buồn lòng như thế, hết sức khuyên bảo và chuyển lời nói.
"Giờ việc em nên làm nhất là sống tốt cuộc sống của mình, đó mới là điều anh và tiểu Thất hi vọng nhìn thấy nhất. Anh nghe nói em đã tạo điều kiện cho việc hợp tác của Giang Nam Lý Thị và Hoắc Thị à?"
Cố Bắc Từ hít hít mũi, cô không có thời gian quá chìm đắm vào bi thương.
"Ừm, lần trước sau khi gặp anh, em đã đi ngân hàng, lấy đồ của ba mẹ để lại, cũng đã gặp Lý Phi Hồng.”
"Nhưng không phải người em hận nhất là Hoắc Tư Triệt sao, tại sao lại muốn tạo điều kiện cho Lý Thị và Hoắc Thị hợp tác?”
Anh cả nhạy bén nhắc đến vấn đề quan trọng, Cố Bắc Từ không lòng vòng vấn đề này. Lần trước gặp mặt thực sự quá vội vàng, rất nhiều vấn đề anh đều không kịp truy hỏi.
"Nếu như em nói em cuối cùng đã phát hiện ra, người em thật sự yêu thực ra là đại ma vương, mà vẫn luôn là đại ma vương thì anh cả anh tin em không?”
Trên mặt Cố Bắc Từ vẫn còn giọt lệ lúc nãy, ngẩng đầu lên nhìn anh cả.
"Đương nhiên là tin rồi, lời Bắc Từ nói anh cả đều tin hết."
Anh cả Cố Khiêm đau lòng đưa tay ra rất nhẹ nhàng giúp cô lau đi nước mắt.
"Vậy tiếp theo định như thế nào?"
“Hiện tại Triệt ca ca không nhớ em, nhưng không sao, lần này đổi lại đến em theo đuổi anh ấy, còn về hợp tác với Lý gia, anh cả anh yên tâm, em không có quên việc báo thù, em và ông chú kỳ quặc chỉ là mới vừa bắt đầu hợp tác thôi."
Nghe đến đây Cố Khiêm mỉm cười.
"Anh cả biết, vừa rồi trên lớp học em đã bắt đầu làm rồi."
Cố Bắc Từ ngại ngùng cười hihi.
"Quả nhiên là gừng càng già càng cay mà, đã biết không thể thoát khỏi mắt anh cả, cũng may Tưởng Ngọc Đường là tên vô dụng, không phải là đối thủ với anh cả."
Nghe Cố Bắc Từ lại gọi Tưởng Ngọc Đường là tên vô dụng, trong mắt Cố Khiêm hiện lên sự kinh ngạc nhẹ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận