Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 297:

Chương 297:Chương 297:
Chương 297:
"Yên tâm đi, cô ta không cản đường chị được đâu, bởi vì... hôm nay Đại Ma Vương không tới."
Cố Bắc Từ cười tủm tỉm đè thấp giọng xuống.
A Thiểu nghe vậy, tức khắc thở phào một cái.
"Làm em sợ muốn chết, hoá ra Hoắc tổng không tới à. Chị không biết thời điểm hôm nay lúc cô ta xông vào, em chỉ hận không thể đánh cô ta!"
A Thiểu một bên nói chuyện, một bên siết chặt nắm tay.
"Được rồi được rồi, cô ta thích làm gì thì cứ để cô ta làm, chúng ta nghỉ ngơi sớm một chút đi.
"Được rồi! Để cho cô ta biết ở lại đây cũng không hề dễ dàng đâu!"
A Thiểu nhe răng lộ vẻ hung ác ngang ngược.
Sau khi Cố Bắc Từ đi ngủ, A Thiểu đẩy cửa phòng ra đi ra phòng khách, vừa hay nhìn thấy Hứa Vận Nhi từ trong phòng tắm đi ra, mặc một bộ áo ngủ quá mức hở hang, tóc còn ẩm ướt rối tung xoã ở trên người, bên trong thậm chí tới cả bra cũng không mặc, rõ ràng đây chính là bộ dạng muốn câu dẫn người mà.
A Thiểu cau mày nói: "Đây là nội y tình thú sao? Không nghĩ tới Hứa tiểu thư lại yêu thích cái loại đồ này, thanh minh trước một chút, tôi thích đàn ông.'
Hứa Vận Nhi tỉ mỉ tự thiết kế bộ dạng này, tự cho là mình có thể làm mê đảo ngàn vạn thẳng nam, không nghĩ tới vừa ởi ra vậy mà lại bị đứa trợ lý này chế nhạo như vậy.
Cô ta tức giận tới mức sắc mặt lập tức xanh mét, nhưng lại không thể lộ ra, đành phải căng cứng mặt giải thích. "Chỉ là thời tiết mấy ngày nay quá nóng, thế nên tôi mới mặc mỏng một chút, cô không cần hiểu lâm."
""
Trong lòng A Thiểu liền trợn mắt, chỉ là mỏng một chút thôi sao? Đây chính là gân như trong suốt rồi đó? Thật đúng là không biết xấu hổi
Hứa Vận Nhi đi đến bên cạnh sô pha ngồi xuống, cũng không có sốt ruột mà đi ngủ, cô ta định đợi đêm khuya tĩnh lặng, Hoắc Tư Triệt nhất định sẽ xuất hiện.
A Thiểu châm chọc quét mắt liếc nhìn Hứa Vận Nhi một cái, sau đó đi tới giường đơn của mình, giăng mùng lên, sau đó vào ngủ.
Khách sạn này ở vùng ngoại ô, môi trường tự nhiên xung quanh cũng rất tốt rất, thế nên cũng không tránh được việc có rất nhiều muỗi.
Hứa Vận Nhi vừa hay lại mặc đồ hở nhiều như vậy, lại còn đặc biệt xức nhiều nước hoa, quả nhiên liên thành con mồi tốt nhất của muỗi.
Trên sô pha không có mồng, chỉ trong chốc lát cô ta đã bị muỗi cắn một ngụm, một lát sau lại bị muỗi cắn một ngụm.
"AI"
Đã tới 10 giờ tối, cửa còn không có động tính, Hứa Vận Nhi cũng đã bị muỗi cắn hai mươi mấy vết lớn, cô ta một bên duỗi tay xua đuổi muỗi, một bên gãi ngứa, nhưng mà cô ta càng động, mồ hôi trên người lại càng nhiều, hấp dẫn muỗi tới cũng càng nhiều.
Mà cô càng muốn gãi ngứa, mấy vết muỗi đốt liền càng lúc càng lớn, những vết muỗi đốt to phồng nếu để cho người khác nhìn thấy, chỉ sợ hơn đều gặp hội chứng sợ mật độ cao, sao có thể bị cô ta câu dẫn nữa.
Mắt thấy thời gian lại trôi một giờ, trời cũng sắp sáng, Hứa Vận Nhi thật sự không thể kiên trì nổi nữa, đắp chăn lên chuẩn bị ngủ. Nhưng mà trong phòng khách tất cả đều là tiếng ngáy âm ï của A Thiểu, muốn ngủ cũng không ngủ được! Hứa Vận Nhi bọc chăn lăn qua lộn lại, cuối cùng mắt đầy tơ máu nhịn tới lúc bình minh.
Trong lòng Hứa Vận Nhi bực bội không thôi. Cô ta thậm chí hoài nghi xem mình có bệnh hay không, có phòng riêng mà không ở đó, cứ một hai phải chạy tới chỗ này tội.
Ngày hôm sau, Cố Bắc Từ ngủ no nê, thoải mái dễ chịu duỗi người, sau đó mở cửa, trông thấy mắt của Hứa Vận Nhi có hai cái quâng thâm rõ to, mắt đầy tơ máu thu dọn hành lý.
Trong lòng Cố Bắc Từ cười như điên, nhưng bề ngoài vẫn nghiêm trang hỏi.
"Sớm nha, chị họ, đêm qua chị ngủ thế nào?” Hứa Vận Nhi cả một đêm mất ngủ, sắc mặt vàng vọt chẳng khác nào tờ giấy thấm dầu, lúc này tới một chữ cũng không muốn nói.
Cố Bắc Từ còn không có cười đủ, lại cố ý hỏi.
"Chị họ, sao chị lại thu dọn hành lý vậy? Đêm nay chị không tiếp tục ở lại sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận