Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 563:

Chương 563:Chương 563:
Chương 563:
"Tại sao anh đi xa như thế, rời xa em lâu như thết Lỡ như em chết rồi thì sao? Lỡ như em không gặp được anh nữa thì sao?”
Nghe những lời cô nói như vậy, sắc mặt anh liên sậm lại, dang tay ra ôm chặt lấy cô.
"Sau này sẽ không như vậy nữa, anh hứa.
Anh sẽ không để cô rời xa bản thân giây phút nào nữa, sẽ không bao giời
Cố Bắc Từ khóc xong một hồi lâu, từ từ trấn tĩnh lại, lúc này truyên đến tiếng gõ cửa từ bên ngoài, cô mới phát hiện cửa lại không có khóa, Diệp Khản và Chiến Anh đều đứng ngoài cửa, trên mặt biểu hiện ghét bỏ "không phải chỉ là vết thương nhỏ thôi sao, có cân phải làm giống như sinh ly tử biệt như Quỳnh Giao không?" (E3: cây Quỳnh Giao có ý nghĩa tượng trưng cho tình yêu nam nữ, hạnh phúc lứa đôi, gắn bó son sắc không rời).
"À... ông chủ, hai người cả buổi tối chưa ăn gì rồi, tôi đã chuẩn bị một ít điểm tâm cho hai người."
Chiến Anh không ngờ rằng vừa mở cửa là cảnh tượng này, chỉ có thể nhìn ánh mắt giết người của ông chủ mà cố gắng nói.
Cố Bắc Từ cũng cảm thấy bản thân khá khác người, liên ngượng ngùng thu tay lại, động tác này ngược lại càng khiến cho đại ma vương thêm không vui.
Cảnh tượng lạnh người đó, khiến cho Chiến Anh và Diệp Khản đồng thời nổi từng cục từng cục da gà lên.
"Otọot.."
Mà lúc này, bụng của Cố Bắc Từ vô cùng linh tính kêu lên, cảnh tượng phẫn nộ của quân vương đang sắp đến cứ như vậy bình thản trở lại.
"Mang vào đây.'
Anh nghiêng người đặt cái gối sau lưng Cố Bắc Từ, để cho cô dễ dàng dựa vào.
Chiến Anh nhanh nhẹn đẩy xe thức ăn vào, sau đó lập tức đưa Diệp Khản tránh đi.
" y, sao đi rồi, lão đại hôm nay còn vài cái muốn mở nữa..."
“Anh im lặng đi, nhanh chóng ởđi thôi!
"Âm' tiếng đóng cửa vang lên, ngăn cách tất cả mọi âm thanh.
"Ăn cháo nhé?"
Động tác mở nắp trên bát cháo thành thạo của anh, giọng điệu vô cùng tự nhiên nói.
"Ừm"
Cố Bắc Từ gật gật đầu, không biết có phải là va chạm hư não luôn rồi không, giờ cô có chút buồn nôn, vẫn là ăn một ít đồ thanh đạm vậy.
Cô nhướng người lên, đang định đưa tay ra lấy bát, không ngờ là anh đã đưa thìa đến bên miệng cô.
“Há miệng.
Cố Bắc Từ toàn thân cứng đờ, anh đột nhiên muốn đút cho cô?
Có điều giây tiếp theo, cô quả nhiên mở miệng, giống như chú chuột hamster nhỏ, nhận lấy sự cho ăn từ đại ma vương, đúng lúc tay đau.
“Anh cũng ăn đi.”
"Được.
Hoắc Tư Triệt trả lời lại, trực tiếp dùng thìa của cô, thong thả ung dung ăn một muỗng.
Hí... đây là hôn gián tiếp sao?
Tim Cố Bắc Từ trống rỗng một lúc, người đàn ông này... mặc dù chuyện thân mật như vầy không phải là chưa làm qua, nhưng người tuyệt sắc nhân gian như đại ma vương đây, trong những cử chỉ nhỏ cũng đều phát ra hoóc môn mạnh mẽ, từng giây từng phút đều như gọi mời cô.
Nếu không phải cô vẫn là bệnh nhân thì cô... không thể lại bủn rủn xuống nữa! Cố Bắc Từ nhanh chóng chạy khỏi đống phế liệu màu vàng trong não, rồi nói vê chuyện khác.
"Tối hôm qua em thật sự tưởng là mình sắp tiêu rồi, sao anh lại đột nhiên xuất hiện ở chỗ đó vậy?"
"Vốn dĩ, là định cho em bất ngờ."
Cố ý không nói tiếng nào, ngồi chuyến bay trong đêm khuya quay về, kết quả kinh ngạc biến thành kinh hãi...
"Vậy sao anh lại vừa đúng lúc biết em ở trong cái hố sâu đó? Cái đám người xấu đó không tìm được em thì anh đã tới rồi, quá là thân kỳ mài”
Cố Bắc Từ bình thản nói, anh vừa nghe thì trong ánh mắt lóe lên tia tăm tối, lấy khăn giấy lau miệng cho cô.
Bị anh ngắt lời như vậy, Cố Bắc Từ cũng quên mất vấn đề vừa rồi, tư tưởng rất nhanh liền chuyển sang chuyện khác.
"Cái đó, Triệt ca ca, em có một chuyện muốn hỏi anh..."
So với vấn đề vừa nãy, Cố Bắc Từ càng quan tâm chuyện tiếp theo của cô hơn.
"Chuyện em mất trí nhớ, vốn dĩ anh đã biết rồi, đúng không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận