Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 477:

Chương 477:Chương 477:
Chương 477:
Rốt cuộc cô có bao nhiêu ấu trĩ mới đưa ra kết luận như vậy chứ?
"À, lần này chỉ là giải đấu ở khu vực Châu Á, đối với cái giải Châu Á này anh hai của em cũng chỉ như tạt ngang qua thôi, không cân lo lắng."
Cố Thất Giác bị em gái bắt lấy nhược điểm, đầu tiên là xấu hổ và ngạc nhiên một chút, kế đó xua xua tay không thèm để ý nói.
"Thật vậy sao? Nhưng sao em lại nghe nói gân đây có một tuyển thủ trẻ Lục Ma mới tham gia đội tuyển quốc gia, giống như sắp thay thế được vị trí của anh vậy... Nghe nói anh ta muốn khiêu chiến với anh, anh chơi game cũng đã ba năm rồi nhỉ?"
Cố Bắc Từ lạnh lạnh nhìn chằm chằm anh, sâu kín mở miệng.
"Sao em lại biết tên nhãi kia vậy?” Cố Thất Giác mở to hai mắt ra nhìn, không thể tưởng được em gái mình lại hiểu rõ anh như vậy.
"Em có thời gian sẽ xem tin tức về thể thao trên điện thoại, đừng cho là em cái gì cũng không biết. Anh còn không nhanh trở về luyện tập?"
"Hừ! Tên nhóc kia quả thực lợi hại, nhưng còn chưa tới lượt cậu ta kiêu ngạo trước mặt anhi"
Cố Thất Giác hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói.
Cố Bắc Từ có chút lo lắng, lúc trước cô có xem qua tin tức, anh hai và tên Lục Ma kia cùng ở trong một cuộc họp báo, ánh mắt tên đó mang theo đầy thù hận mà nhìn chằm chằm anh hai.
Dưới đây lòng cô mơ hồ hiện lên vẻ bất an, sốt ruột thúc giục nói.
"Anh vẫn là nên trở về huấn luyện cho tốt đi! Một lát nữa em sẽ về nhà, để dì Đào chăm sóc em, anh yên tâm chưa?" "Không được, anh đã đáp ứng với anh cả phải chăm sóc em cho tốt."
Anh hai lắc đầu, hoàn toàn không động đậy rời đi.
“Chuyện này có cái gì mà không yên tâm, ba không phải ở nhà sao."
Cố Bắc Từ muốn dời lực chú ý của anh hai, thuận miệng nói.
"Gần đây trái tim của ba có chút không tốt lắm, anh cả đưa ba tới viện điêu dưỡng ở ngoại ô phía tây một thời gian, ý là nếu như không có Tô Phù Dung đi theo, ba là có thể tốt hơn!"
Anh hai lạnh lùng nhíu mày, tế bào toàn thân từ trên xuống dưới đều biểu lộ sự bất mãn đối với Tô Phù Dung.
"Đi viện điêu dưỡng? Nghiêm trọng như vậy?”
Cố Bắc Từ theo bản năng nắm chặt nắm tay, đáy lòng dâng lên cảm giác bất an. Nói tới cái đề tài này, anh hai thở dài.
"Bác sĩ gia đình nói, ba gần đây làm việc quá vất vả, trái tim bị hao tổn nghiêm trọng, nhất định phải tìm một nơi nào an tĩnh để nghỉ ngơi cho tốt. A Từ, có đôi khi anh thật sự lo lắng..."
"Sẽ không! Anh hai anh không cân phải nói bậy...'
Không đợi anh hai nói hết những lời này, Cố Bắc Từ lập tức bưng kín miệng anh lại.
Nếu như cô đã trọng sinh, tuyệt đối sẽ không để cho thảm kịch của kiếp trước xảy ra lại.
"Được được được, anh không nói, anh không nói lung tung nữa."
Sau đó Đường Dục và A Thiểu mua cơm trở về, Cố Bắc Từ dưới sự giám sát của anh hai ăn xong một chén nhỏ. Cũng may là sắp phải chụp ảnh toàn chí, một chén cơm nhỏ hẳn là sẽ không có ảnh hưởng gì. Ở dưới sự kiên trì của anh hai, Cố Bắc Từ không thể không qua đêm ở bệnh viện, thừa dịp thời gian anh hai đi vệ sinh, cô gọi cho Đường Dục.
"Lần trước anh giúp tôi liên hệ với trung tâm kiểm tra sức khoẻ kia đó, cuối cùng vị bác sĩ trẻ tuổi đưa báo cáo cho tôi ấy, anh có thể liên hệ với anh ấy được không?”
"Cô đang nói tới bác sĩ Ellen?2 Đương nhiên có thể, anh ấy là bác sĩ chủ trị của em gái tôi mà."
"Vậy thật tốt quá, bây giờ anh tìm thời gian đặt lịch hẹn với anh ấy cho tôi, tôi có một số việc muốn hỏi anh ấy một chút.
Cố Bắc Từ nghiêm túc nói.
Lân này đột nhiên té xỉu, làm cô càng thêm xác định, cô chắc chắn mình đã quên mất một số chuyện, hơn nữa đoạn quá khứ này lại có quan hệ chặt chế với Hoắc Tư Triệt...
Bạn cần đăng nhập để bình luận