Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1128:

Chương 1128:Chương 1128:
Chương 1128:
"Mặc kệ là điều kiện gì, hiện giờ tôi phải tận mắt nhìn thấy thấy anh hai của tôi!"
Cố Bắc Từ kiên trì mở miệng, cô nhưng chằm chằm vào khuôn mặt của Tưởng Ngọc Đường, mà ngay khi cô nói xong lời cuối cùng, Tưởng Ngọc Đường chớp hai mắt một chút!
Đây là phản ứng của cơ thể khi nói dối
"Anh gạt tôi! Vốn dĩ anh không có bắt anh hai tôi!
Cố Bắc Từ thở dài nhẹ nhõm trong lòng, nói xong liên mạnh mẽ xoay người định đi, nếu như anh hai đã không có ở nơi này, cô càng không thể tranh luận gì với Tưởng Ngọc Đường, nếu không đêm dài lắm mộng!
"Mẹ nó! Muốn chạy? Cửa sổ cũng không có!" Tưởng Ngọc Đường âm thâm cắn răng, quát to một tiếng, ngay khi Cố Bắc Từ muốn bước ra khỏi cửa, trong nháy mắt cánh cửa lập tức "Phanh" một tiếng bị đóng lại từ bên ngoài! Che hết lại ánh sáng, để lại Cố Bắc Từ ở trong bóng tối.
"Hừ! Quả nhiên không dễ lừa cô như vậy! Chẳng qua ông đây cũng không định lừa gạt cô!"
Tưởng Ngọc Đường vừa cười dữ tợn vừa nhàn nhã đi vê phía Cố Bắc Từ.
Anh ta vốn định một mũi tên trúng hai hai con chim, chỉ tiếc là không đợi được Cố Thất Giác đến, chẳng qua có thể lừa Cố Bắc Từ tới được đây, kế hoạch đã hoàn thành một nửa.
Mặc kệ ngày hôm nay Cố Bắc Từ có nguyện ý hay không, cô cũng phải đáp ứng điều kiện của anh tai
"Anh muốn làm gì?"
Cố Bắc Từ cảnh giác dựa người vào tường, một bên nhìn Tưởng Ngọc Đường.
"Làm gì? Chỉ cân cô ngoan ngoãn ký xuống tờ hiệp nghị này, thừa nhận những chuyện trước đó đều là do cô hãm hại tôi, cô tự nguyện đem cổ phần dưới danh nghĩa mình chuyển sang cho tôi, nguyện ý chuyển nhượng toàn bộ Cố thị cho tôi không chút điều kiện nào, như vậy... Tôi có thể suy xét việc thả cô điU
"Anh nằm mơ!”
Cố Bắc Từ tức tới mức muốn cười, cô muốn kéo dài thời gian, anh cả và Triệt ca ca rất nhanh sẽ tớiI
"Tôi nằm mơ?”
Tưởng Ngọc Đường cười nhạo một tiếng, tựa như nghe được một câu chuyện cười lớn nào.
"Cố Bắc Từ, tôi hao tổn tâm cơ muốn lấy lại tất cả những gì thuộc vê tôi, cô cho rằng tôi chỉ có một bộ phương án sao? Chẳng lẽ sau khi cô đi vào không phát hiện ra nơi này có điểm không thích hợp sao?”
Nghe thấy Tưởng Ngọc Đường nói vậy, ánh mắt của Cố Bắc Từ lập tức lạnh xuống, cái hương vị kỳ quái kia... là thuốc!
"Anh hạ thuốc?"
"Còn không tính là quá ngu, giống như loại thuốc mà Đỗ Thư Tĩnh cho cô và Hoắc Tư Triệt uống vậy, lại qua vài phút, cô sẽ không biết gì mà ngoan ngoãn nghe lời, tôi muốn cô làm gì, cô liên sẽ làm cái đó.
Thành thật nói cho cô biết, tôi không chỉ có muốn cô ký xuống cái hiệp nghị này, tôi còn muốn cô trơ mắt nhìn anh cả và anh hai thương yêu nhất của cô lại lần nữa rơi vào bây của ông đây như thế nào! Đám người nhà họ Cố các người như thế nào dẫm vào phúc triệt, rơi vào trong tay ông đây! Ha ha ha ha hat" Tưởng tượng đến cái hình ảnh kia, Tưởng Ngọc Đường không khỏi đắc ý cười to.
"Anh nằm mơ đi!"
Cố Bắc Từ cắn chặt môi, lợi dụng sự đau đớn để làm mình tỉnh táo, cô tình nguyện chết cũng sẽ không để cho Tưởng Ngọc Đường thực hiện được, cô quyết không cho phép tên khốn kiếp này lại lân nữa làm tổn thương các anh của côi
"Hừ! Chuyện này không phải do cô làm chủ, ngoan ngoãn ký vào hiệp nghị ký này đi!"
Sắc mặt Tưởng Ngọc Đường trầm xuống, sải bước đi về phía Cố Bắc Từ, không hề cho cô cơ hội kéo dài thời gianl
Trong khoảnh khắc nghìn cân treo sợi tóc, cửa lớn kho hàng đột nhiên truyên đến một tiếng vang lớn, một người mặc đồ đen lái xe phân khối lớn vọt vào, giống như đêm mưa ngày hôm đó vậy, phi từ trên trời xuống!
Xe máy mang theo dày đặc khói bụi, lấy tốc độ nhanh nhất lao vào kho hàng, phi thẳng về phía Tưởng Ngọc Đường!
Bạn cần đăng nhập để bình luận