Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 382:

Chương 382:Chương 382:
Chương 382:
"Ừm"
Hoắc Tư Triệt nhếch lông mày, vô cùng thoải mái thừa nhận, lúc Cố Bắc Từ sắp xù lông anh bỗng giơ tay dịu dàng dẹp yên những suy nghĩ trong lòng cô, giống như vỗ về một chú mèo con.
"Anh chụp tạp chí không phải là vì cô ta.
'Vậy anh vì cái gì?"
Cố Bác Từ vô thức buột miệng nói ra, giây thứ hai mới phải ứng lại được, cô đã bị đại ma vương nhìn thấu rồi!
Em tự đoán xem.'
Con ngươi Hoắc Tư Triệt lướt qua một tia không rõ ràng, anh đang đợi người con gái của anh tự mình nói ra.
Cố Bắc Từ còn thực sự cố gắng suy nghĩ, chẳng lẽ Hoắc thị muốn mở rộng thị trường nước ngoài vì thế gần đây cân tận lực tuyên truyền?
Lúc này, điện thoại của đại ma vương vang lên, giọng điệu của Hạng Hằng ở đầu bên kia rất nghiêm túc.
"Lão đại, có một hội nghị xuyên quốc gia khẩn cấp, Thư Tĩnh nói hình như thị trường bên Mỹ xảy ra chút vấn đê!"
Cố Bắc Từ cố gắng không để ý đến tên người Hạng Hằng nói tới trong điện thoại, nghe giọng của anh ta thì chuyện hẳn là vô cùng khẩn cấp.
"Được.
Đại ma vương cúp điện thoại, Cố Bắc Từ theo anh đứng dậy.
"Em tiễn anh ra cửa."
Người đàn ông hơi cong môi, dáng vẻ bây giờ của cô ngược lại là có chút tự giác của cô vợ nhỏ rồi.
Cố Bắc Từ tiễn Hoắc Tư Triệt tới cửa, đi theo phía sau anh, không nhịn được nghĩ linh tinh mà căn dặn.
"Cho dù tăng ca thì cũng phải nhớ ăn cơm, còn có thuốc mà trước kia em pha chế cho anh, anh có uống đây đủ không đấy?"
Bất thình lình Hoắc Tư Triệt dừng bước, Cố Bắc Từ không để ý bỗng đụng phải tấm lưng rộng lớn của anh, cái đau làm cô theo bản năng đưa tay sờ trán.
"Rất đau?"
Người đàn ông nghe được tiếng kêu bất ngờ thì cấp tốc xoay người lại, động tác của anh dịu dàng lấy tay của Cố Bắc Từ ra sau đó cúi người tới gần.
Khuôn mặt anh tuấn tỉnh xảo kia không ngừng phóng to trước mắt Cố Bắc Từ, sau đó đặt một nụ hôn nhẹ tựa lông vũ lên trán của cô, không mang theo chút sắc dục nào, lại khiến cho tay chân xương cốt của Cố Bắc Từ trở nên tê dại, ngọt đến tận đáy lòng.
Không đợi cô cảm nhận dư vị kỹ càng, giọng nói trâm thấp chứa cả ý cười của người đàn ông vang lên.
"Tiểu Bắc, em cứ ghen đi nhé, tiếp tục duy trì.
Thôi toang! Hóa ra cô sớm đã bị nhìn thấu rồi!
Mặt của Cố Bắc Từ "cọ' một lúc đỏ đến tận mang tai, mà đại ma vương lại không cho cô cơ hội phản bác, quay người liền đi xa.
"Ai nói em ghen hả, anh nghĩ nhiều rồi!"
Cố Bắc Từ thẹn quá hóa giận kêu to, nhưng Hoắc Tư Triệt đã đi rất xa rồi, hoàn toàn không quay đầu lại.
"A... tức chết tôi rồi!"
Hôm nay cô ngược lại lại thành công vuốt lông cho đại ma vương rồi, nhưng mà... bản thân cô lại xù lông đây này!
Buổi sáng ngày hôm sau, Cố Bắc Từ quay lại ký túc xá của trường, vừa mở cửa đã suýt bị dọa chết. Chỉ nhìn thấy trong phòng ký túc có một sinh vật ăn mặc như Sadako, đang nằm bò ở trên bàn, đối diện với iPad...
Hình ảnh kia cực kỳ giống phim ma, chẳng qua là trong phim ma thì Sadako bò ra từ trong tivi, còn con Sadako trong ký túc xá này lại hận không thể chui lại vào trong tỉ vi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận