Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 634:

Chương 634:Chương 634:
Chương 634:
"AI?"
Cố Bắc Từ lập tức ngẩng đầu lên hỏi, trong lòng bỗng hiện lên tia hi vọng.
Cố Khiêm lại lật vài trang tiếp theo trong album ảnh trên tay cô, trong tấm hình bắt đầu hiện ra người thứ ba.
"Đỗ Thư Tĩnh?"
Cố Bắc Từ bỗng chốc trợn tròn mắt, trong tấm hình, Đỗ Thư Tĩnh tóc ngắn gọn gàng, ăn mặc giống y như tomboy, căn bản nhìn không ra cô ta là con gái.
Nếu như không phải cô đặc biệt theo dõi Đỗ Thư Tĩnh, lúc trước trên trên Baidu (công ty kỹ thuật mạng trực tuyến Bách Độ, là công ty cung cấp dịch vụ tìm kiếm dữ liệu trên mạng lớn nhất Trung Quốc), thì chắc cũng không thể nhận ra.
"Không biết lớn nhỏ, lúc nhỏ thì cứ một tiếng chị Thư Tịnh, gọi không biết bao nhiêu là thân mật."
Anh cả Cố Khiêm nhìn Cố Bắc Từ kỳ lạ, luôn cảm thấy em gái hôm nay có phần kỳ lạ.
"Em gọi cô ấy là chị, còn gọi rất thân mật?"
Giọng điệu Cố Bắc Từ kinh ngạc hỏi lại, trong ấn tượng của cô, thì giống như chưa từng gặp qua Đỗ Thư Tĩnh, hay là sau này đến Phượng Hoàng, mới gặp qua Đỗ Thư Tĩnh nhiều lần.
Bởi vì kiếp trước hiểu biết rất ít về Đỗ Thư Tĩnh, cho nên bây giờ cục diện mới trở nên bị động như vậy!
"Đúng vậy, chắc là đoạn ký ức này em cũng không nhớ rõ.'
Cố Khiêm nhạy bén nhận ra thông tin trong lời nói của em gái, phản xạ có điều kiện đưa tay ra đặt lên trán em gái.
"Hay là lúc nhỏ em thật sự bị thương? Nhưng tại sao mẹ lại không có nói với anh?" Ánh mắt Cố Khiêm nhanh chóng hiện liên sự tự trách.
"Hay là, anh liên lạc với bác sĩ để kiểm tra toàn bộ cơ thể cho em nhé?”
"Như thế thì không cần đâu, con người luôn hay quên mà, lúc đó em mới có từng đó, nào có thể nhớ nhiều vậy chứ?"
Cố Bắc Từ liên cười qua loa lấy lệ, thật ra cô sợ anh cả biết nhiều sẽ càng lo lắng.
Vả lại gần đây cô cũng làm kiểm tra toàn thân đủ nhiều rồi cách một khoảng thời gian cô còn phải đi tìm Ngải Luân làm kiểm tra.
Nhìn tấm hình của Đỗ Thư Tĩnh, cô càng nghĩ càng cảm thấy kỳ quặc, tại sao từ nhỏ đến lớn Đỗ Thư Tĩnh đều ăn mặc như tomboy, nhưng trong hai đoạn ký ức của cô thì lại dịu dàng thục nữ như vậy.
"Đúng rồi, anh cả, anh và Đỗ Thư Tĩnh còn có cả Hoắc Tư Triệt từng có một thời gian là bạn học của nhau đúng không? Lúc đó có bức ảnh chụp chung nào không?”
"Đương nhiên có rồi, anh cả em tốt xấu gì cũng là nhân vật làm mưa làm gió trong trường mà."
Cố Khiêm cười nhẹ nhàng, đưa tay ra gõ nhẹ lên trán em gái, sau đó lại lấy một cuốn album khác đưa cho Cố Bắc Từ.
"Đây là ảnh của bọn anh thời gian đó, lúc đó có một bạn học khác đam mê chụp ảnh, nên giúp bọn anh lưu giữ rất nhiêu ảnh."
Cố Bắc Từ liền lật cuốn album ra, tìm hình ảnh của Đỗ Thư Tĩnh, cô có một chuyện cần xác định gấp.
Kết quả, lật bao nhiêu hình như vậy, cả năm trung học... Đỗ Thư Tĩnh vẫn là hình dáng tomboy, thậm chí đến váy cũng rất ít mặc. 'Sao chị Thư Tịnh thời gian đó lại ăn mặc giống tomboy như này?”
Cố Bắc Từ vẻ mặt như tùy ý hỏi.
"Cô ấy đoạn thời gian đó cùng đội bóng với Hoắc Tư Triệt, sao có thể mặc váy được chứ? Với lại tính cách cô ấy tùy tiện, giống như hán tử phương Bắc, làm sao thích ăn mặc như nữ được.
Anh cả lại không nghe ra được ý sâu xa trong lời nói của Cố Bắc Từ, thuận miệng nói.
"Có điều nói ra cũng kỳ lạ, từ sau khi tốt nghiệp đại học, cô ấy bắt đầu để tóc dài, khí chất cả người cũng phát sinh thay đổi rất nhiều, lúc đó mọi người còn đoán rằng, cô ấy đã thích người nào đó nên mới muốn làm nữ thật sự rồi."
Trong đầu Cố Bắc Từ lại trong nháy mắt liên chấn động, trong hồi ức của cô, Đỗ Thư Tĩnh năm lớp mười rõ ràng là tóc dài đến vai, là một mỹ nữ dịu dàng điển hình...
Bạn cần đăng nhập để bình luận