Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 921:

Chương 921:Chương 921:
Chương 921:
"Cô...
Chiến Anh mở to mắt ngạc nhiên.
"Sao cô lại biết được?"
Theo anh ta nhớ là, Cố Bắc Từ và ông chủ chưa bao giờ hòa bình yên ổn được quá mười phút đồng hồ, Cố Bắc Từ không chạy thì cũng trốn, sao có thể nhớ được thói quen của ông chủ chứ?
"Đây có là gì chứ! Tôi còn biết anh ấy bị bệnh dạ dày rất nặng, không thể nào ăn được lẩu cay tê. Anh ấy không thích ăn tôm nhưng lại bóc vỏ rất khéo léo."
Cố Bắc Từ bất giác thao thao bất tuyệt, giấc mơ quá đẹp, luôn khiến cô không thể nào quên được.
Lúc đó, cô và Đại Ma Vương rất ngọt ngào...
"Xem chừng giấc mơ này đã làm cho cô thay đổi rất nhiều." Trong ánh mắt Chiến Anh lóe lên một tia vui mừng rồi sau đó trở nên rất phức tạp. Điều anh ta mừng là Cố Bắc Từ đã cải tà quy chính, còn phức tạp là chẳng dễ gì mà Cố Bắc Từ ngoảnh đầu lại nhưng ông chủ lại không còn nhớ ra cô nữa.
"Con người ai rồi cũng phải lớn."
Cố Bắc Từ mỉm cười xúc động, sau đó chuyển chủ đề.
"Nghe nói anh nghỉ phép cho nên phải tuyển trợ lý đời sống tạm thời?"
"Phải, tôi ở Hoắc thị bao nhiêu năm như vậy, chưa từng có kỳ nghỉ phép nào cho tử tế, cho đến bây giờ vẫn là kiếp độc thân, cũng đến lúc cần nghỉ ngơi thoải mái và đi tìm hạnh phúc thuộc về riêng mình rồi."
Nghĩ đến kỳ nghỉ sắp tới, cả người Chiến Anh trở nên vui vẻ hẳn.
"Rất là tốt."
Cố Bắc Từ buột miệng nói, đột nhiên nghĩ tới lúc phỏng vấn ngày hôm qua, Chiến Anh và Đỗ Thư Tĩnh có chút đối đầu gay gắt, trong lòng cô thoáng chốc vụt qua thấp thỏm bất an.
Bây giờ Đại Ma Vương đặc biệt tín nhiệm cô, so với trong giấc mơ thì Đỗ Thư Tĩnh còn độc chiếm quyên lực kiêu căng hống hách hơn. Ngay cả bản thân mình mà cô ta còn muốn giết, huống hồ là với những người không nghe lời cô ta...
Cố Bắc Từ giật mình, theo bản năng nhìn vào Chiến Anh.
'Anh dự định ra nước ngoài sao?”
Chiến Anh không ngờ rằng cô lại đột ngột hỏi vấn đề này nhưng anh ta liền đáp không do dự.
"Không, tôi dự định sẽ về quê nghỉ ngơi một thời gian, chỗ chúng tôi mùa hè rất là mát mẻ."
Cố Bắc Từ thở phào nhẹ nhõm, nói đầy ẩn ý. "Dạo gần đây ở nước ngoài không được an toàn cho lắm, về quê vẫn tự do tự tại hơn, trên đường phải chú ý an toàn đó. Dù sao thì tỉ lệ xảy ra tai nạn ở các phương tiện giao thông cũng khá là cao.
Cô hy vọng có thể dùng cách này để nhắc nhở Chiến Anh nhưng không chắc rằng Chiến Anh có hiểu không.
Trong lòng Chiến Anh đặt một dấu chấm hỏi lớn, lúc anh ta vừa định cất tiếng hỏi, thì không biết Diệp Khản từ đâu chui ra, khoác vai anh ta nói một cách khoa trương.
'Cậu nghe xem, cô ta có còn là người nữa không? Chẳng dễ gì cậu mới có được một kỳ nghỉ, cô ta lại cứ nói tới tai nạn giao thông làm cho cậu chết khiếp, đúng là một người phụ nữ xấu xal"
"Còn tốt hơn Diệp sư phụ nhàn rỗi không có việc gì làm, suốt ngày chia rẽ đâm thọc khắp nơi, anh còn nhiều chuyện hơn cả mấy bà cô, bà thím nữa." Cố Bắc Từ đối trả lại không khách khí gì, Diệp Khản bỗng chốc cảm thấy tức đến trào cổ họng.
"Ai nói là tôi không có việc gì làm? Tôi có nhiệm vụ giao cho cô đây, ngày đầu tiên đi làm mà đã nghĩ đến việc lười biếng à? Cẩn thận tôi kêu tài vụ trừ lương của côi"
Cố Bắc Từ đảo mắt trong lòng, sau đó đặt cà phê xuống và nhướng mày nói.
“Nhiệm vụ gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận