Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 925:

Chương 925:Chương 925:
Chương 925:
Đỗ Thư Tĩnh nhìn theo bóng lưng của Hoắc Tư Triệt, trong mắt lóe lên sự tối tăm, u ám bao trùm.
Xem ra thủ đoạn của cô ta vẫn còn quá nhẹ tay, ban đầu lẽ ra nên xóa hết ký ức của Hoắc Tư Triệt, để anh coi cô ta như mối tình đầu của mình luôn thì đã đơn giản hơn nhiều rồi, đâu có giống như bây giờ...
"Những người như chúng ta đây, trên vai gánh vác hy vọng của bao nhiêu người thì tình yêu là một thứ rất xa xỉ. Có thể tìm được một người cùng chí hướng để nên duyên vợ chồng là em đã mãn nguyện lắm rồi."
Đỗ Thư Tĩnh cố làm ra vẻ trấn tĩnh để vớt vát lại, không đợi Hoắc Tư Triệt tiếp tục nói, cô ta đã lập tức chuyển chủ đề.
"Phải rồi A Triệt, bác sĩ nói anh từ cõi chết trở vê không dễ dàng gì, sắp tới vẫn phải khám tổng quát lại để anh ấy điêu chỉnh phương án điều trị cho tốt."
"Được."
Lân này Hoắc Tư Triệt trả lời rất dứt khoát.
Đỗ Thư Tĩnh lúc này mới âm thầm yên tâm hơn. Lần kiểm tra này, cô ta nhất định phải điều tra rõ ràng, rốt cuộc là anh có uống viên thuốc đó không!
"Vậy em ra ngoài trước đây.'
Đỗ Thư Tĩnh quay người và mở cửa, đúng lúc đó Cố Bắc Từ bưng ly, đang chuẩn bị với tay gõ cửa.
"Đỗ tổng, bây giờ tôi có thể vào được rồi chứ?"
Cố Bắc Từ bình thản mỉm cười.
Đỗ Thư Tĩnh liếc nhìn Cố Bắc Từ một lượt đầy ẩn ý, hạ giọng.
'A Từ, phòng làm việc này cách âm rất tốt, có dí tai vào cửa cũng không nghe thấy gì đâu." "Chị Thư Tĩnh à, ba tôi từng nói chỉ có hạng tiểu nhân mới suy bụng ta ra bụng người những suy nghĩ và thủ đoạn đen tối hạ đẳng thôi."
Cố Bắc Từ mỉm cười mỉa mai lại, sau đó lướt qua cô ta, đi thẳng vào văn phòng, nhân tiện đóng cửa lại "râm' một tiếng.
Bản cô nương cho cô tức chết!
Nghĩ đến vẻ mặt của Đỗ Thư Tĩnh ở phía bên kia cánh cửa khiến Cố Bắc Từ cảm thấy rất sảng khoái, cô sải bước đến trước bàn làm việc của Đại Ma Vương, cô trực tiếp thay tách cà phê bằng ly sữa táo đỏ ngay trước mặt anh.
Đối diện với ánh mắt tò mò và lạnh lùng của người đàn ông, cô thẳng thắn nói.
"Cà phê không tốt cho dạ dày của mọi người. Anh có bệnh dạ dày rất nặng, uống thêm chút sữa sẽ rất tốt."
"Lão đại chúng tôi thích uống cà phê, anh ấy sẽ không uống một ngụm sữa nào đâu!
Lúc này, cửa phòng đột nhiên bị Diệp Khản từ bên ngoài đẩy vào, anh ta cố ý câm IPad trong tay để ở trên ngực, vẻ mặt nghiêm túc.
"Tôi đến tìm lão đại bàn công vụ, không có chuyện gì thì cô đi ra ngoài đi
Cố Bắc Từ trợn tròn mắt, sao hôm nay ai cũng thích giả vờ trước mặt cô vậy?
Đúng vào lúc này, người đàn ông thản nhiên câm ly sữa táo đỏ lên và uống một ngụm đầy tao nhã.
Diệp Khản còn chưa kịp càm ràm tiếp thì đã vô cùng sửng sốt.
Cái tát vào mặt đến nhanh quá, liên tiếp hai cái bốp bốp.
"Mùi vị thế nào? Có phải là ngon hơn cà phê không?” Đến lượt Cố Bắc Từ nhướng mày líu ríu, vội vàng hỏi cảm giác của Đại Ma Vương.
Trong lòng Diệp Khản bỗng dội lên, chẳng phải lão đại đã quên Cố Bắc Từ rồi sao? Tại sao vẫn đối xử đặc biệt với Cố Bắc Từ như vậy?
Cả hai người đều đang hết sức quan tâm đến câu trả lời của Hoắc Tư Triệt.
Đúng lúc này, Hoắc Tư Triệt chậm rãi nói ra bốn chữ, khiến cho sắc mặt của Cố Bắc Từ hơi thay đổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận