Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1187: Ngoai Truyên 3

Chương 1187: Ngoai Truyên 3Chương 1187: Ngoai Truyên 3
Chương 1187: Ngoại Truyện 3
"Được.
Cố Bắc Từ nhìn thật sâu vào mắt bác sĩ Dịch Đăng, sau đó mặc cho để Tư Thần và Quý Úy Nhiên đội khăn che mặt của cô dâu cho cô, sau cùng cô nghĩ một chút, vẫn còn những giọt nước mắt màu xanh giàn giụa trên cổ.
Giọt nước mắt màu xanh lam này vẫn giống như mọi khi, vẫn luôn sáng lấp lánh trong bóng tối, làm cho làn da của cô càng ngày càng trắng, lúc cô mặc chiếc váy cưới này, càng giống như xuất hiện tiên nữ ở ngoài đời thực Vậy.
'A từ, em đã chuẩn bị xong hết chưa?”
Anh hai nhìn vẻ mặt của cô đầy nghiêm túc, hỏi một câu chơi chữ, không chỉ hỏi cô lúc này đã sẵn sàng cho hôn lễ chưa, mà còn hỏi cô đã nghĩ thông suốt hay chưa khi bước vào cuộc hôn nhân với Hoắc Tư Triệt.
"Đương nhiên."
Cố Bắc Từ gật đầu chắc chắn qua tấm màn che, tất nhiên cô đã sẵn sàng, vì cô đã chuẩn bị cho khoảnh khắc này quá lâu rồi.
Trong sân vận động, []
Hàng chục nghìn người ngoài sân vận động đã chuẩn bị và sắp xếp ổn thỏa, hai màn sân khấu khổng lồ như bức tường lớn bên trái và bên phải được treo trên không trung, để phát sóng truyền hình trực tiếp của lễ cưới cho mọi người xem.
Hơn chục máy bay không người lái mang theo máy quay để ghi lại khung cảnh lãng mạn nhất của buổi tối ngày hôm nay, người thân và bạn bè của Cố Bắc Từ và Hoắc Tư Triệt đều có mặt đầy đủ. Ông nội Hoắc và ba mẹ của Đại Ma Vương đang ngồi xem ở chỗ trung tâm nhất, mọi người đều đang háo hức chờ đợi để chứng kiến khoảnh khắc này.
Đột nhiên, đèn trên khán đài tối sâm lại, người dẫn chương trình nhắc nhở mọi người.
"Hôn lễ sắp bắt đầu, xin mọi người giữ im lặng, để chúng ta hãy cùng nhau đón chờ...
Khi giọng nói của người dẫn chương trình vừa dứt, ánh sáng mờ ảo của màn hình chiếu 3D dần sáng lên. Giữa không trung, một con cá voi khổng lồ lướt qua mặt biển ảo, phát ra tiếng kêu xa xăm, sau đó là hai con cá heo vui vẻ nhảy múa. Chỉ vài giây sau, từ biển lớn đã trở thành rừng cây, vạn vật sinh sôi nảy nở.
Ở trung tâm khu rừng, một tia sáng ảm đạm từ từ sáng lên, giống như hạt giống cây cỏ tiếp tục đâm rễ và nảy mầm, từ từ lớn lên. Nguồn sáng hướng vê phía trước, lan tràn thành một con đường thẳng tắp. Cuối con đường là một dáng người cao lớn, đứng thẳng như một cây thông, thêm vào đó là khuôn mặt khiến cho tất cả phụ nữ Đế Kinh phải chao đảo.
Hoắc Tư Triệt.
Anh mặc bộ đồ màu trắng, ánh sáng mờ nhạt làm nổi bật những đường nét trên khuôn mặt sắc sảo của anh. Anh cầm trên tay một bó hoa hồng và chuông gió Nam Sơn, mắt nhìn về một hướng, môi mỏng mím nhẹ, lộ ra vẻ căng thẳng.
Xa xa vang lên tiếng hát, bầu không khí lúc này trở nên nồng nàn trìu mến.
"Nếu như ký ức không có già đi và trải qua bao kiếp luân hồi cũng sẽ không sợ, chờ đợi ngàn năm cũng không uổng phí, nếu có thể lấy lại nụ cười...
Vừa mới là cảnh khu rừng bỗng chốc biến thành biển mây cuộn trào, trong biển mây sâu thẳm, một chiếc thuyền nhỏ chậm rãi đi tới, bóng dáng cô dâu mơ hồ giữa những lớp rèm hiện ra.
Bức tranh lãng mạn đến mức khiến người ta sững sờ kinh ngạc, cũng không quên trâm trô chụp ảnh.
"Kiếp trước trái tim anh không ngừng đập, kiếp sau em mãi là dấu ấn trong lòng anh, làm sao có thể quên được em.
Khi bài hát kết thúc, con thuyền từ trên trời hạ cánh ở cuối sân khấu, ở đầu kia của con đường.
Hai cô phù dâu là Tư Thần và Quý Úy Nhiên từ từ mở rèm cửa, để lộ thân hình của Cố Bắc Từ, cô dâu vô cùng xinh đẹp. Đôi mắt sâu thẳm của Hoắc Tư Triệt rung lên một hồi, sau đó càng không thể rời mắt nhìn đi chỗ khác được.
Tim Cố Bắc Từ đập loạn xạ, ngay cả Tư Thần và Quý Úy Nhiên cũng không biết họ đã giúp cô xuống thuyền bằng cách nào, đôi mắt của cô giờ chỉ hường hướng về phía bên kia chú rể của cô mà thôi.
Cứ mỗi bước tiến đến gần anh, nhịp tim cô lại đập mạnh lên từng phút, trước sự chứng kiến của hàng vạn người, cô không nghe thấy gì, chỉ có thể nghe thấy tiếng tim mình đập, và cô cũng không thể nhìn thấy gì, chỉ có thể nhìn thấy chú rể của cô.
"Hoắc Tư Triệt, em gái của tôi giao cho cậu đấy."
Rốt cuộc thì đoạn đường dài này cũng kết thúc, anh cả dẫn cô đến trước mặt Hoắc Tư Triệt, nhẹ nhàng đặt tay cô cho anh.
"Nếu cậu dám bắt nạt A Từ của chúng tôi, tôi sẽ không buông tha cậu đâu!
Anh cả hung dữ đe dọa nói, nhưng sau khi bị anh hai trừng mắt, liên ngoan ngoãn buông tay ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận