Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 481:

Chương 481:Chương 481:
Chương 481:
“Có người làm?”
Cố Bắc Từ đột ngột thay đổi sắc mặt, rốt cuộc là ai trăm phương ngàn kế rắp tâm muốn thay đổi ký ức tuổi thơ của cô?
"Phải, chúng tôi vừa kiểm tra một vài yếu tố và chất xúc tác liên quan đến trí nhớ trong cơ thể cô, phát hiện có một số trị số thấp hơn rất nhiều so với mức bình thường. So với ngày còn bé của cô, giá trị này còn thấp hơn, trừ khi dùng thuốc, chứ nếu không thì không thể gây ra số liệu kỳ quái như thế này được."
Ngải Luân nghiêm túc lý giải cho Cố Bắc Từ.
"Nhưng mà các chất xúc tác này trong cơ thể cô, hiện tại đã dân dần hồi phục về mức bình thường, cho nên khi bị kích thích, cô sẽ mơ hồ nhớ lại một vài mảnh ký ức. Tuy nhiên thành phần của chất xúc tác này không quá cao, nên cô sẽ nhanh chóng quên đi.'
Nghe Ngải Luân giải thích, Cố Bắc Từ đã hiểu rõ, kiếp trước cô cố ý chống đối Hoáắc Tư Triệt, thường xuyên tuyệt thực, ngược đãi bản thân, cơ thể còn chưa hồi phục, lúc đó không thể nghĩ được chuyện gì.
Sau khi trọng sinh, cô cố gắng hồi phục sức khỏe, mà cũng chỉ nhớ lại được chút chút.
"Bác sĩ, vậy có cách nào giúp tôi nhớ lại hết tất cả ký ức trước kia đã bị mất đi không?"
Những kẻ trong bóng tối chắc hẳn không dung lại bỏ ra một cái giá lớn như vậy để xóa đi những ký ức không quan trọng của cô, những thứ cô quên đi chắc chắn phải rất quan trọng. Cô nhất định phải nhớ lại, sau đó tìm ra kẻ đứng đăng sau. Không biết đối thủ của mình là ai, đó mới là điêu thực sự đáng sợ.
"Cái này thì...
Bác sĩ Ngải Luân có chút bối rối.
"Thực ra thì y học hiện tại không thể khôi phục hoàn toàn mọi ký ức của bệnh nhân. Tuy nhiên, các phương pháp điều trị của chúng tôi cũng luôn không ngừng thay đổi, tiến bộ, một số loại thuốc có thể được sử dụng để giúp bệnh nhân lấy lại một phần ký ức của họ. Bệnh nhân bình thường có thể phục hôi 10% trí nhớ."
Chỉ có 10%, Cố Bắc Từ cau mày: "Xin hỏi bác sĩ, không còn cách nào khác tốt hơn sao?”
Ngải Luân suy nghĩ một lát, đột nhiên hai mắt sáng lên: "Trước đây Trung Quốc có một nhà tâm lý học nổi tiếng, phương án trị liệu bằng cách thôi miên của ông ấy khá tốt, đã có một ca thành công.' "Thật sao? Vậy xin hỏi ông ấy tên gì? Tôi có thể tìm ông ấy ở đâu?" Cố Bắc Từ hỏi với tâm trạng hơi có chút kích động.
"Đây là chuyện xảy ra 5 năm trước rồi, sau đó ông ấy không làm bác sĩ nữa mà lựa chọn xuất gia rồi..."
Ngải Luân biểu cảm có chút khó xử.
"Xuất gia?"
Cố Bắc Từ sững sờ, đang làm bác sĩ tốt như vậy sao tự nhiên lại xuất gia? Nhưng dù có xuất gia cô cũng phải thử vận may của mình.
"Vậy ông có biết ông ấy tu ở chùa nào không, pháp hiệu của ông ấy là gì?"
"Cái đó... để tôi kiểm tra xem."
Ngải Luân rất nhiệt tình cầm điện thoại hỏi thăm tình hình, một lát sau đầu dây bên kia vui vẻ trả lời.
"Tôi tìm thấy rồi, ông ấy tu ở chùa Đại Giác!" “Chùa Đại Giác!
Nghe thấy ba chữ này, Cố Bắc Từ chợt nhớ ra chuyện kì quái mà lúc trước cô gặp ở chùa Đại Giác, nhà sư khiến cô dựng tóc gáy.
Lúc này, Ngải Luân đưa ra một tin nhắn.
"Pháp hiệu của ông ấy là Nhất Đăng, ông ấy ở đó để giải đáp các thắc mắc cho khách du lịch. Chùa Đại Giác ở Đế Kinh, tôi thấy cô có thể tới tìm ông ấy để tìm hiểu chút tình hình. Mặc dù ông ấy đã xuất gia, nhưng ông ấy có rất nhiều học trò, nhóm nghiên cứu của ông ấy vẫn chưa giải tán."
Ngải Luân vui vẻ nói, Cố Bắc Từ chỉ cảm thấy như có một tiếng nổ vang lên trong đầu mình.
Nhất Đăng đại sư, đó chẳng phải là vị lão tăng trước đây cô đã gặp ở chùa Đại Giác hay sao?
Giờ phút này, toàn thân Cố Bắc Từ nổi hết cả da gà, cô còn nhớ lúc cô chạy đi, vị Nhất Đăng đại sư còn nói với cô đầy ẩn ý, nếu có chút gì hoài nghi, có thể quay lại tìm ông ấy.
Không lẽ ông ấy đã sớm biết nữa chuyện này?
Bạn cần đăng nhập để bình luận