Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 973:

Chương 973:Chương 973:
Chương 973:
"Ông nội Hoắc, cháu vẫn còn một số việc chưa làm, không quay về cũng không được.'
Cố Bắc Từ rất có mắt nhìn đứng dậy tạm biệt, cô không đợi ông nội Hoắc nói lời ngăn cản, liền đi vê phía cửa.
Hiện thực không phải là mơ, Đỗ Thư Tĩnh ở nhà cũ trạch gia của nhà họ Hoắc có cơ sở rất sâu xa.
Cũng giống như dì Minh, cô cũng sẽ bảo vệ Đỗ Thư Tĩnh theo tiêm thức.
Đêm muộn, gió có chút lạnh, đôi tay Cố Bắc Từ ôm lấy cánh tay của mình, cô không ngờ rằng cô sẽ về muộn như vậy, cho nên ngay cả áo khoác ngoài cô cũng không mang theo.
Lúc này, một mình cô đi dọc theo lối đường mòn của hoa viên, đi vê chỗ đậu xe.
Trong bóng tối, đột nhiên có một bóng người chặn đường cô.
Cố Bắc Từ theo tiêm thức muốn lùi về sau né tránh, nhưng lại không cẩn thận giãm phải một hòn đá nhỏ, cả người mất thăng bằng, ngã về phía bên cạnh.
"A...
Theo bản năng, cô khẽ thốt ra một tiếng, nhưng lúc còn chưa kịp la xong, thì có một bàn tay mạnh mẽ ôm lấy eo cô, đem cô vào vòng tay vững chắc.
"“Anh...'
Theo bản năng, Cố Bắc Từ phản kháng kịch liệt trong vòng tay người đàn ông, nhà cũ trạch gia nhà họ Hoắc vào đêm hôm sao trộm lại có thể vào chứ?
Mà lúc này, một giọng nói trầm thấp mà còn quen thuộc vang lên bên tai cô.
'Là anh."
Chỉ hai chữ, cũng khiến cho cô ngừng vùng vẫy, giống như bị điểm huyệt vậy, cứng đờ tại chỗ trong vòng tay của người đàn ông.
Bóng đèn đường lờ mờ trong hoa viên lúc này đột nhiên sáng lên, Cố Bắc Từ ngước mắt, liền đụng phải đôi mắt sáng ngời sâu thẳm như dải ngân hà của người đàn ông.
Mà trong đôi mắt tuyệt đẹp ấy, tất cả những gì cô nhìn thấy đều là hình ảnh phản chiếu của chính mình.
Cả ngày hôm nay cô không nhìn thấy anh, cũng không nói với anh một câu nào.
"Tại sao lại đến nhà anh?"
Không đợi Cố Bắc Từ hình thành ngôn ngữ, Hoắc Tư Triệt lãnh đạm hỏi.
"À, ông nội Hoắc bảo em đến đánh cờ cùng với ông.'
Cố Bắc Từ nhanh chóng trả lời.
“Còn gì nữa?” Trong ngữ khí của người đàn ông đã có chút thiếu kiên nhẫn, đột nhiên đôi mắt lạnh lùng của anh như nói rõ ràng với Cố Bắc Từ, đây không phải là câu trả lời mà anh muốn.
"Còn có...
Cố Bắc Từ thật sự nghiêm túc hồi tưởng một lát, cô tuyệt đối sẽ không bao giờ che giấu bất kì điều gì với Đại Ma Vương.
"À, đúng rồi, lúc tan làm Triệu tổng ở bộ phận tài vụ có hai văn bản cấp cần anh phải phê duyệt, nhưng anh đã tan làm rồi, nên em thuận tiện mang sang đây, nhưng đến nửa đường thì gặp Đỗ tổng, cô ta nói rằng giao cho cô ta giải quyết, nên em giao cho cô ta rồi."
Cố Bắc Từ thuật lại một lượt rất tinh tế tỉ mỉ, không hê bỏ sót bất kì một chỉ tiết nào.
Nhưng hơi lạnh toàn thân người đàn ông đột nhiên tàn sát khắp nơi, khí áp thấp khiến cho Cố Bắc Từ cảm thấy khí oxy đều đã bốc hơi hết, hô hấp cũng trở nên khó khăn.
Cô vừa mới nói câu gì sai sao?
“Còn gì nữa?”
Người đàn ông nhắc lại một lân nữa với giọng nói lạnh lùng, chính lần này, Cố Bắc Từ có vẻ như nghe ra được sự thẹn quá hóa giận, nghiến răng nghiến lợi trong câu hỏi.
Cố Bắc Từ nghiêm túc nghĩ lại, không sai bất kỳ một chi tiết nào, đột nhiên...
Cô phát hiện bản thân vẫn ở trong vòng tay của Hoắc Tư Triệt, hai tay còn vô thức đặt trên cơ ngực rắn chắc của người đàn ông, động tác này không phải là quá thân mật sao?
Hoắc Tư Triệt cúi đầu, phát hiện vẻ mặt không tập trung của Cố Bắc Từ, ý lạnh khắp người càng thêm lạnh.
"Chỉ có những điều này?” Chỉ có những điều này sao? Cố Bắc Từ ở trong lòng nghiêm túc hỏi bản thân một lần.
"Đương nhiên không phải rồi! Cả ngày nay em không nhìn thấy anh, nên cũng muốn gặp anh!"
Đại não của Cố Bắc Từ nhất thời nóng lên, tủi thân mở miệng. Cô không quan tâm Đại Ma Vương có mất trí nhớ hay không, cô chính là muốn làm nũng.
Mà cô không biết rằng, từ lúc anh bắt đầu hỏi, cơ thể vẫn luôn căng cứng, nhưng sau khi nghe thấy câu trả lời của cô, mới thở phào nhẹ nhõm.
"Đưa điện thoại cho anh."
Bạn cần đăng nhập để bình luận