Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 270:

Chương 270:Chương 270:
Chương 270:
"Được rồi, bắt đầu đi!"
Georges-Pompidou ra hiệu, tất cả thí sinh tham gia cuộc thi lập tức câm đàn violon diễn tấu.
Cố Bắc Từ một tay đàn violon, chỉ là điều chỉnh tư thế, khiến cho mọi người đợi trong chốc lát.
"Chỉ với loại trình độ này mà cũng không biết xấu hổ nói muốn đánh bại tôi sao?”
Daisy khinh thường mở miệng, khiến cho tập thể những người khác cũng cười vang, ngay cả vài vị giáo viên cũng thất vọng lắc lắc đầu.
Cố Bắc Từ không để bụng, đem đàn violon điều chỉnh tới tới trạng thái khiến cô vừa lòng nhất.
Khúc nhạc mà tổ chơi đàn violon phải chơi là khúc nhạc nhẹ nhàng nhưng có giai điệu nhanh, bởi vì nếu không có đoạn thay đổi tốc độ kia, muốn diễn tấu ra cảm xúc sâu sắc, độ khó là cực kỳ lớn.
Mới bắt đầu chưa tới một phút, các giám khảo đã đã cho năm sáu cá nhân dừng lại, ý bảo bọn họ hạ đàn violon có thể rời đi.
Những người khác ở đây đều mở to hai mắt ra nhìn.
"Quá nghiêm khắc, cũng không cho người ta diễn tấu xong..."
"Nhưng mà trình độ giáo viên của học viên Julie rất cao nha, cậu không phát hiện âm nhạc còn lại ngày càng cao cấp hơn sao?”
"Xem ra những những người muốn dựa vào vàng thau lẫn lộn chính không trốn thoát được đâu!"
Hai phút sau, chỉ còn lại có bốn người vẫn còn kiên trì.
Tim của Tư Thần và Quý Úy Nhiên đều đập mạnh hơn, giáo viên của học viện .Juliet cực kỳ nghiêm khắc, mỗi khi giáo viên đi tới bên cạnh Cố Bắc Từ, trái tim của các thí sinh phương Đông như nhảy lên tới cổ họng!
Daisy nhanh chóng liếc mắt nhìn Cố Bắc Từ, trong đáy mắt tràn ngập vẻ khinh thường.
Lúc này, giám khảo vừa lúc kêu hai thí sinh khác ngừng lại, Daisy lập tức nghe thấy ngoại trừ âm thanh của mình ra thì còn âm thanh do Cố Bắc Từ diễn tấu nữa, sắc mặt của cô ta lúc này mới trở nên nghiêm túc.
Cố Bắc Từ căn bản không có để ý đến người khác, cô chuyên chú diễn tấu khúc nhạc của mình, đây là khúc nhạc cô rất thích, trước kia cũng thường xuyên diễn tấu với cả mẹ, cô hoàn toàn đắm chìm ở trong đó, thậm chí có hơi quên mất lúc này mình đang thi đấu.
Trên chỗ ngồi của các giám khảo, ngay từ đầu ánh mắt của phó viện trưởng Pompidou chỉ vui vẻ dừng lại ở trên người Daisy, nhưng mà dần dần, ánh mắt của ông liên bị Cố Bắc Từ ở bên cạnh hấp dẫn. Nhưng là phần lớn các giám khảo đều khen ngợi Daisy nên cũng không có nhìn vê phía Cố Bắc Từ.
Hai người vẫn luôn diễn tấu tới khi khúc nhạc kết thúc, tất cả các thí sinh u Mỹ tại đây lập tức huýt sáo cho Daisy, cao hứng phấn chấn chúc mừng. Ở trong mắt bọn họ, Daisy không hề nghi ngờ chính là đứng nhất.
Các học sinh đi cùng Daisy đều sôi nổi ồn ào nói.
"Thưa ngài _ Georges-Pompidou, mong ngài mau công bố kết quả đi, chúng tôi đã gấp không chờ nổi phải chúc mừng Daisy!"
Trái lại về phía học sinh phương Đông, ngay cả trên mặt Thẩm Kiếm Tinh cũng hiện lên vẻ lo lắng nông đậm, không khí nặng nề giống như họ vừa thua trận vậy. Daisy đắc ý ngẩng lên đầu, khinh thường đảo qua Cố Bắc Từ.
"Thấy không? Tai của mọi người cũng rất nhạy bén."
Lúc này Pompidou đứng lên, vòng qua cái bàn đi về phía hai người.
Daisy kích động cong khóe miệng lên, ngay cả phó viện trưởng cũng bị màn diễn tấu của cô ta đả động, muốn đích thân chúc mừng cô tai
Quả nhiên Pompidou đi thẳng về phía trước mặt Daisy với khuôn mặt mỉm cười, những thí sinh u Mỹ đó lập tức hoan hô, Daisy cũng mở miệng muốn cùng chào hỏi với phó viện trưởng.
Nhưng mà giây tiếp theo, bước chân của Pompidou liền chuyển hướng đi về phía Cố Bắc Từ.
Lời mà Daisy định nói liên lập tức nghẹn lại trong cổ họng, hai mắt mở to đầy kinh ngạc, mà những học sinh u Mỹ kia cũng đều cảm thấy choáng váng.
Lúc này, phó viện trưởng Pompidou liên đi vê phía Cố Bắc Từ hơi hơi mỉm cười, dùng tiếng Trung không quá thuần thục mà nói: “Chúc mừng eml Em đã trúng tuyển."
Giờ khắc này, tất cả thí sinh phương Đông như bùng nổ, Quý Úy Nhiên thì nhảy cẵng lên!
"Thật tốt quá! Cố Bắc Từ cậu làm tốt lắm! Cậu đã đánh bại người nhận huy chương vàng đói"
Mọi người liên sôi nổi có loại có chung vinh dự mà kích động, cực kỳ vui vẻ.
"Nhìn thấy chưa, ngài Georges-Pompidou: chính là nhà âm nhạc quyên uy, đến cả ông ấy cũng khẳng định chúng tôi!"
Giờ phút này, vành mắt Daisy đã đỏ hoe, xấu hổ tới mực hận không thể lập tức rời khỏi nơi này. Mà những học sinh u Mỹ kia cũng như mấy quả cà tím bị ngâm nước muối, so với lúc nãy như hai người khác nhau.
Mắt thấy kết quả cuối cùng đã định, mọi người sôi nổi rời khỏi trường thi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận