Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 926:

Chương 926:Chương 926:
Chương 926:
"Chẳng ra sao cả!"
Người đàn ông khẽ mấp máy môi, còn vẻ mặt của Cố Bắc Từ ỉu xìu xuống.
Có những lúc đàn ông thật thà quá cũng không phải là chuyện tốt.
"Đã nghe thấy chưa? Lão đại chúng tôi đã nói rồi, chẳng ra làm sao cả, mau đem ra ngoài đổ đi!"
Diệp Khản đắc ý giống như phi tần tranh sủng giành được chiến thắng ở hậu cung vậy.
Cố Bắc Từ trong lòng cảm thấy hơi khó chịu, mím môi lại một cách không vui, vừa hay biểu cảm giống như con nít đó bị ánh mắt của Hoắc Tư Triệt bắt gặp.
"Để tôi thử lại xem."
Âm thanh vừa dứt, Hoắc Tư Triệt tự mình ngẩn ra một lát. "Không cần đâu."
Cố Bắc Từ đưa tay ra định cầm lấy ly sữa, kết quả là tay của Hoắc Tư Triệt cũng vừa đưa ra, đầu ngón tay của hai người vô tình chạm vào nhau.
Khoảnh khắc đó, thời gian dường như đứng yên lại, hóa ra thực sự có một loại dòng điện truyền đi ở đầu ngón tay, tê dại đến tận trái tim, Cố Bắc Từ thu ngón tay lại theo quán tính, còn Hoắc Tư Triệt thì làm bộ bình tĩnh bỏ tay xuống.
"Ngày mai cùng đi dự tiệc nha."
'Dự tiệc? Tiệc gì vậy?”
Không đợi Cố Bắc Từ hỏi lại, Diệp Khản đã lập tức hỏi một cách đầy cảnh giác, tình cờ anh ta nhìn thấy thiệp mời trên bàn làm việc liên mở ra đọc một lượt. Đặc biệt khi đọc tới chỗ "phu nhân", bỗng chốc đồng tử của anh ta mở to ra.
"Tin tức tình báo của Lý Phi Hồng kém vậy sao? Lão đại à, anh đã ly hôn với Cố Bắc Từ lâu rồi, chẳng lẽ ông ấy không biết hay sao?”
Cố Bắc Từ hé miệng cười không giấu diếm, hóa ta là ông chú quả thật đã giúp sức, chẳng trách vừa rồi một kẻ giỏi diễn kịch như Đỗ Thư Tĩnh mà sắc mặt lại tệ như vậy. Thì ra chỉ một câu thôi cũng đâm trúng chỗ đau của cô ta.
"Diệp sư phụ, hãy kiêm chế cảm xúc của mình lại chút đi, bây giờ Lý thị là đối tác mà Hoắc thị đang rất cần. Chẳng phải chỉ là ăn một bữa cơm thôi sao, anh ngạc nhiên đến vậy làm gì?"
Cố Bắc Từ nói với vẻ mặt thản nhiên, bình tĩnh, Diệp Khản nghẹn họng trợn trừng mắt, giơ tay chỉ vào cô, anh ta thậm chí còn không thốt ra được một lời. Sau cùng anh ta nhìn lướt qua quân áo của Cố Bắc Từ, trong đầu anh ta chợt lóe lên một ÿ nghĩ.
"Lão đại, anh bị mất trí nhớ nên e rằng không còn nhớ cô gái này đã từng ngồi tù, hơn nữa đã bị phá sản rồi. Tôi đoán thứ quý giá nhất của cô ta chắc là bộ trang phục trên người cô ta đang mặc này.
Tham dự tiệc tối của Lý gia ít ra cũng phải có một bộ quần áo tươm tất chứ, cô ta đến quân áo còn mua không nổi, anh đừng có để cho cô ta làm mất mặt, theo tôi thì để Đỗ Thư Tĩnh cùng anh..."
Diệp Khản liến thoắng thao thao bất tuyệt, còn Cố Bắc Từ khi nghe thấy ba chữ "từng ngồi tù' thì sắc mặt sa sâm lại, hai tay giấu dưới tay áo cũng siết chặt lại thành nắm đấm.
Đây là vết nhơ của cuộc đời cô, và cô sẽ không bao giờ có cách nào xóa nhòa được.
Hoắc Tư Triệt đứng gân ngay cạnh cô, sau màn ánh sáng nhàn nhạt lướt qua cô, cảm nhận được hơi thở não nề của người phụ nữ, không biết tại sao, trong lòng anh lại nhói lên cảm giác phiên muộn. "Diệp Khản!"
Giọng nói lạnh lùng của người đàn ông vang lên, cắt ngang lời của Diệp Khản.
"Dạ, lão đại sao vậy?”
"Ra ngoài.'
"Dại"
Lúc này, thật lạ là Diệp Khản toát hết mồ hôi lạnh trên cổ, ngay cả lý do cũng không dám hỏi, liên đáp một tiếng rồi rời đi. Kể từ sau khi lão đại bị mất trí nhớ, đã một thời gian anh ta không cảm nhận được sự uy hiếp quen thuộc chết người này.
Khoảnh khắc bước ra khỏi cửa, Diệp Khản thất thần tựa vào cánh cửa.
"Nếu như thuốc mất trí nhớ của Thư Tĩnh có thể làm thay đổi cả tính khí của lão đại thì tốt biết mấy..."
Cả văn phòng cuối cùng chỉ còn lại Cố Bắc Từ và Hoắc Tư Triệt. "Quần áo thì không cân phải lo."
Người đàn ông vừa tiếp tục bận rộn với máy tính, mặt vừa không chút biểu cảm gì nói. Nhưng giọng điệu lạnh lùng có pha chút dịu dàng.
"Hả?"
Cố Bắc Từ còn chưa bước ra khỏi sự đằng đăng sát khí hồi nấy của Đại Ma Vương, vẻ mặt sững sờ nhìn Hoắc Tư Triệt, rồi mới hiểu ra ý của anh.
Anh đúng là tưởng cô không mua nổi quần áo thật, cho nên muốn chuẩn bị cho cô.
Nhưng Cố Bắc Từ không có ý định làm sáng tỏ sự hiểu lầm này, cứ để Đại Ma Vương hiểu lầm rằng cô rất nghèo, rất đáng thương còn hơn là ghét bỏ hay là căm hận cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận