Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 730:

Chương 730:Chương 730:
Chương 730:
Một bàn toàn là món ăn đại bổ, cái gì mà canh măng khô ba ba, mướp tây hấp, hàu nướng than, ...
"Tới tới tới, mẹ đặc biệt bảo dì Minh bộc lộ sở trường, con xem cơm nước ở nước ngoài không ngon để các con đói đến gây cả rồi.
Vừa ngồi vào bàn mẹ Hoáắc liên vô cùng nhiệt tình múc một bát canh cho hai người.
Cố Bắc Từ ngờ vực trong lòng, không làm rõ được là mẹ Hoắc thực sự không biết tác dụng của những món này hay là giả vờ không biết.
"Tụi nó mới đi có mấy ngày chứ, anh thấy tụi nó có gây đâu."
Ba Hoắc một mặt mù mờ cầm đũa lên, mắt nhìn vợ yêu của mình gắp thức ăn cho người khác, trong lòng ông lập tức có hơi không thoải mái. 'Sao em cũng không múc cho anh bát canh?”
"Chẳng lẽ anh không có tay à?"
Mẹ Hoắc không vui lườm ba Hoắc một cái, lườm tới ba Hoắc cảm thấy tủi thân luôn.
Vợ à, em không còn là người vợ dịu dàng lương thiện xinh đẹp hiền lành trang nhã ngày xưa nữa rồi, em không yêu anh nữa rồi.
"Tự múc thì tự múcH"
Ba Hoắc lải nhải cần nhăn cầm muôi múc canh lên, cố ý múc một bát lớn, cuối cùng vẫn là ngoan ngoãn đặt ở trước mặt vợ, sau đó lại tự mình múc một bát khác.
Cố Bắc Từ chú ý thấy cái chi tiết nhỏ này của ba Hoắc, không nhịn được mỉm cười hiểu ý. Lúc này, đại ma vương đang không ngừng gắp các món cô thích ăn vào trong bát cô.
Xem ra sủng thê là có gen di truyên đó.
"Aiyo, hai đứa các con đừng chỉ lo cho mỗi sự nghiệp, cũng phải chú ý cơ thể của mình biết chưa?”
Sau khi mẹ Hoắc gắp thức ăn xong liền bắt đầu nói về chuyện sinh hoạt thường ngày.
“Hai ngày trước, Trương phu nhân lại ôm cháu trai rồi, bà ấy còn ít hơn mẹ hai tuổi, đây đã là đứa cháu trai thứ hai rồi đấy, đứa cháu lớn nhà bà ấy đều đã biết đi luôn rồi, haiz...'
Nghe thấy câu nói này, miếng xương sườn Cố Bắc Từ vừa đút vào trong miệng lập tức không còn thơm nữa.
Không nghĩ tới lúc này ba Hoắc nhíu mày, phản bác nói.
"Hai vợ chồng nhà ông Trương chăm cháu đêu mệt muốn chết, có cái gì đáng ngưỡng mộ đâu, chờ năm sau anh về hưu rồi, chúng ta liên đi du lịch vòng quanh thế giới, cuối cùng cũng có thể sống thế giới hai người rồi."
Mặt mẹ Hoắc lập tức trâm xuống, ông chồng xúi quẩy này sao lại nghe không hiểu ý tứ trong lời nói của bà chứ?
"Sống thế giới hai người cái gì? Tôi chính là ngưỡng mộ người ta có cháu mà chăm đấy!"
Ba Hoắc một mặt mù mờ, lựa chọn chiến thuật ngậm miệng.
"Mẹ, Tiểu Bắc còn nhỏ."
Khi Cố Bắc Từ đang không biết mở miệng như thế nào thì người đàn ông bên cạnh lại chủ động lên tiếng rồi.
'Ách... đúng đúng đúng, A Từ mới mười chín tuổi, lại đợi thêm vậy.”
Vẻ mặt mẹ Hoắc cứng đờ, mới phát hiện bản thân để lộ quá rõ ràng rồi, việc sinh con này là chuyện giữa hai người, cũng không thể ép buộc con bé quá mức. "Nhưng mà hai đứa các con cũng nên kết hôn rồi, cháu của người khác đã có thể đi mua nước tương rồi đấy, con trai của mẹ vẫn còn chưa có vợ, cái này sao mà cho qua được hả?"
Mẹ Hoắc cuối cùng vẫn lợi dụng chuyện này để nói ra mục đích thực sự của bản thân, không sai, bà chính là muốn trợ giúp cho con trai. Từ sau khi Hứa Vận Nhi và Tô Phù Dung bị bắt, bà cũng biết được sự thật năm đó.
Những hành vi phản nghịch kia của A Từ đều là do đôi mẹ con ác độc Tô Phù Dung ấy xúi bẩy sau lưng. Từ sau khi đứa trẻ tỉnh ngộ, con người càng ngày càng ưu tú, lại cộng thêm việc con trai thích cô như thế, đoạn thời gian hai người sống chung này con trai cũng trở nên có ý vị tình người rồi. Người con dâu như thế này nhất định phải dùng giấy kết hôn mau chóng bắt chặt!
"Đã đính hôn rồi, đứa con dâu này chạy không thoát đâu, Tư Triệt còn không sốt ruột thì em sốt ruột cái gì?"
Ba Hoắc vừa uống một ngụm nước canh, lại không biết điều làm trái lại với mẹ Hoắc, làm mẹ Hoắc tức tới muốn đánh người.
Cố Bắc Từ thầm cười một tiếng, hôm nay hai người này cũng quá đáng yêu rồi.
"Con sốt ruột."
Đột nhiên, đại ma vương ở bên cạnh chậm rãi mở môi, từng chữ từng câu nói ra ba từ này, tất cả mọi người đều sững sờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận