Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 843:

Chương 843:Chương 843:
Chương 843:
"Bíp bíp bíp bíp!II!"
Đột nhiên cô nghe thấy tiếng chuông cảnh cáo chói tai, trong lúc cô đang nỗ lực mở mắt thì nghe thấy giọng nói kinh hoảng của Chiến Anh.
"Sao lại như vậy? Sao nhịp tim của Cố Bắc Từ lại nhanh như vậy? Bác sĩ! Mau tiêm thuốc mê cho cô ấy đi!"
Tiếp đó cô như bị quăng mạnh ra xa, rơi vào bên trong khoảng không trắng xóa, giọng nói sôi nổi của Chiến Anh và Diệp Khản đã trôi về phương xa, cuối cùng chẳng còn tiếng động nào nữal
Không được! Cô còn muốn cứu Hoắc Tư Triệt
'Không được!!"
Cố Bắc Từ bừng tỉnh, từ trên giường ngồi dậy, khẩn trương tới mức thở hồng hộc, đồng tử dân lấy lại tiêu cự, cảnh vật quen thuộc như nói cho cô biết đây cô vẫn đang ở trong phòng ngủ nhà họ Cố, những điều vừa nãy chỉ là một giấc mơ mặc thôi.
"Thật sự... chỉ là một giấc mơ thôi sao?"
Cô vẫn còn sợ hãi mà lẩm bẩm, đột nhiên di động trên tủ đầu giường vang lên tiếng chuông báo thức.
"Hôm nay quyết không được đến trễ buổi học công khai của Nhất Đăng đại sưt"
Giọng máy nữ nhắc nhở công việc cần làm khiến cho Cố Bắc Từ cuối cùng cũng dứt ra khỏi giấc mộng, cô nhanh chóng rửa mặt, đi thẳng tới đại học C, cô còn có rất nhiều chuyện muốn hỏi trong khóa học công khai của Nhất Đăng đại sư nữal
Phòng học công cộng lớn của đại học €.
Thời điểm đang Cố Bắc dùng tốc độ nhanh nhất vọt vào trong phòng học thì cũng là lúc chương trình học của Nhất Đăng đại sư vừa mới bắt đầu, mà nội dung bài giảng ngày hôm nay vừa hay lại là chủ đê cô hứng Thừa nhất: thôi miên tạo mộng.
Trên bục giảng, Nhất Đăng đại sư liếc mắt nhìn cô một cái, sau đó chậm rãi mở miệng.
"Tuy rằng thôi miên tạo mộng là một kiến thức vẫn còn mới mẻ, trong hiện thực cũng cực kỳ khó để có thể thực hiện, chẳng qua mọi người tới khoá học của lão tăng đây còn không phải là vì muốn mở cánh cửa của thế giới mới hay sao?"
Câu nói hài hước thú vị của Nhất Đăng đại sư lập tức khiến cho những học sinh ngôi dưới cười vang, cũng khiến cho tâm tình của Cố Bắc Từ tốt lên nhiều.
"Bây giờ thì chúng ta chính thức tiến vào bài học, trong toàn bộ quá trình thôi miên tạo mộng, thật ra người tạo mộng giả là người điều khiển tiết tấu, hay nói cách khác anh ta vẫn luôn biết đây là một giấc mơ mà anh ta làm đạo diễn, như vậy mới có thể dẫn dắt người bệnh ở trong mơ sinh ra ý chí muốn sống, kích phát ham muốn sống sót của người bệnh..."
Nghe câu nói này, đồng tử của Cố Bắc Từ liên mở to ra...
Nếu như lần trọng sinh này chỉ là một giấc mơ, vậy thì từ đầu tới cuối chẳng có gì gọi là phân biệt Đại Ma Vương kiếp trước và Đại Ma Vương kiếp này, từ đầu tới đuôi, vẫn luôn chỉ có một Hoắc Tư Triệt?!
Anh vì cô mà dựng nên một giấc mơ trọng sinh báo thù, anh phối hợp với cô trong màn trình diễn này, để cho cô càng ngày càng nỗ lực muốn sống, mà chính anh...
Trong đầu Cố Bắc Từ không ngừng hiện lên cảnh tượng Hoắc Tư Triệt ho khan, tâm không ngừng trùng xuống. Nghĩ đến đây, cô lập tức giơ tay.
"Giáo sư! Tôi có một câu hỏi! Nếu như người bệnh đã biết đây là cảnh trong mơ, cô ấy rất muốn tỉnh lại, vậy thì phải làm sao đây?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận