Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 928:

Chương 928:Chương 928:
Chương 928:
(A Từ: Bởi vì cô ta cho rằng mình đã thành công rồi, không cần phải ẩn nấp trong bóng tối nữa và cũng không muốn chịu đựng sự ngụy trang như trước đây nữa. )
Sau khi Cố Bắc Từ gõ xong dòng này, cô liên cất điện thoại đi.
Nếu như nói Đỗ Thư Tĩnh trong giấc mơ giống như một con rắn độc ẩn nấp trong bóng tối, khiến cô không thể nào nắm thóp được và cũng không thể nào tìm ra dấu vết được thì Đỗ Thư Tĩnh trong hiện thực vì không muốn ẩn nấp cho nên có thể nắm được sơ hở ở khắp mọi nơi.
Giống như lần trước, khi cướp hôn, trước mặt bao nhiêu thủ hạ như vậy, cô ta thậm chí còn không kiểm tra xem trên người mình có thiết bị liên lạc gì không mà đã dám nói ra những lời như vậy rồi. Con người... điều đáng sợ nhất chính là đắc ý quên mình!
Cố Bắc Từ hơi nheo mắt, lấy từ trong túi ra một thẻ USB có hình chú heo Peppa dễ thương, cắm vào máy chủ của mình, sau đó múa mười đầu ngón tay và nhanh chóng cài đặt hệ thống Trojan horse vào mạng nội bộ của công ty.
Và mục tiêu của cô ấy cũng rất rõ ràng, chương trình Trojan horse phát hành lập trình thu thập thông tin mạng nhện và đi thẳng đến máy tính làm việc của Đỗ Thư Tĩnh.
Tất nhiên, chiếc máy tính làm việc này không phải là mục đích chính của cô, mục đích chính của cô là...
Lúc này, trong phòng làm việc của phó tổng tài, gân đến giờ tan sở, Đỗ Thư Tĩnh theo thói quen sao chép các tập tin quan trọng trên máy tính làm việc vào điện thoại di động, chuẩn bị mang về nhà xem lại. Nhưng cô ta không hề biết rằng, trên những tập tin quan trọng đó sớm đã bị Virus xâm nhập. Cũng trong lúc đó, góc chết (không chiếu tới) của camera giám sát bên ngoài văn phòng tổng tài tình cờ lại chính là bàn làm việc của Cố Bắc Từ.
Rất ít người tới đây làm phiên tổng tài Cố Bắc Từ nhìn chằm chằm vào những dữ liệu bay nhảy trên màn hình như ở chốn không người, mọi nhật ký trò chuyện và mọi tin nhắn trên điện thoại di động của Đỗ Thư Tĩnh đều nhanh chóng được đồng bộ vào thẻ USB của côi
"Năm, bốn, ba, hai, một!"
Cố Bắc Từ âm thâm đếm từng giây trong lòng, vừa rồi kỹ thuật của cô vẫn chưa khôi phục hoàn toàn, để không bị Đỗ Thư Tĩnh phát hiện, cô chỉ kết nối mười giây rôi nhanh chóng thoát ra.
"Cố tiểu thư!" Đúng vào lúc cô rút USB ra thì Chiến Anh bưng một cái hộp lớn đi về phía cô.
"Anh Chiến, đây là... ?
Cố Bắc Từ không thay đổi biểu cảm trên khuôn mặt và ném thẻ USB trong tay vào túi, sau đó đứng dậy và đi về phía anh.
"Ồ, đây là bộ đồ ngày mai cô sẽ mặc lúc đi dự tiệc tối."
Chiến Anh vừa nói vừa mở bộ đồ đó ra, Cố Bắc Từ vô thức nhìn vào trong hộp, vẻ mặt có chút giật mình.
Chiếc váy này là... chiếc váy Đại Ma Vương tặng cho cô ở trong mộng, khi cô lần đầu tiên tham dự lễ trao giải trong nghề, gặp tổng biên tập Anna.
Hóa ra trong hiện thực lại có một bộ váy y hệt như vậy thật.
Sao? Cô không thích à?'
Thấy cô hồi lâu không động đậy gì, Chiến Anh liên hỏi. "Không có, không có, sao mà tôi lại không thích được chứ, đúng là đẹp vô cùng.
Giọng của Cố Bắc Từ nói đượm vẻ lưu luyến, còn Chiến Anh nghe xong lời cô nói cũng cảm thấy xúc động.
"Xưa giờ ông chủ tặng cho cô bất cứ thứ gì, cho dù chất lượng ra sao thì cô cũng đều phá hủy hoặc kêu tôi mang vê. Bây giờ nghe thấy chính miệng cô khen đẹp và thích thú, quả thật là thần kỳ.'
Cố Bắc Từ vẻ mặt ngại ngùng.
"Đầu là lúc trẻ không hiểu chuyện, những chuyện xấu hổ trước đây, anh Chiến đừng nhắc tới nữa, cứ coi như nể mặt tôi nha.'
Chiến Anh trước giờ chưa bao giờ thấy Cố Bắc Từ nhún nhường như vậy nên khá bất ngờ, sau đó bần thần gật gật đầu.
"Thật ra lúc trước ông chủ thiết kế rất nhiều bộ váy cho cô nhưng năm đó cô không chịu nhận. Chỉ đáng tiếc là bây giờ cuối cùng cô cũng bằng lòng mặc những bộ váy do anh ấy thiết kế, nhưng hai người lại rời xa nhau như vậy.'
Chiến Anh thở dài, bầu không khí trở nên có chút bi thương.
Cố Bắc Từ thầm lặng thở dài, quả thực trước đây cô đã quá tự cao và không hiểu được đạo lý "trân trọng người trước mặt" một chút nào.
"Phải rồi, đã năm giờ rồi, cô có thể thu dọn đồ đạc để về được rồi. Bộ váy này phía trên đều là hoa tươi. Sau khi cô mang về nhớ giữ gìn cẩn thận, vậy tôi đi trước nha."
Bạn cần đăng nhập để bình luận